Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Khi đó trẻ nhỏ ngờ nghệch, nhìn người lớn cắt tiết giết gà thấy mới mẻ, rồi tới năm lớp 7 từng thử hai lần, hiện tại là thật sự làm không được.
Đừng nói là làm, bây giờ Tô Bạch nhìn thấy đã cảm thấy khiếp sợ rồi.
Không phải Tô Bạch là thánh mẫu, nhưng bạn cứ thử kéo bất cứ ai của thế hệ sau mà bạn thấy trên đường đến đây, thử xem có ai dám giết?
Ăn thì ai cũng dám ăn.
Giết, không có mấy người dám.
"Quên đi, buổi trưa con tùy tiện ăn một chút là được, nếu không thì con lái xe máy đi lên trấn mua chút thịt rồi làm sủi cảo cũng được." Tô Bạch nói.
"Bên ngoài tuyết lớn như vậy, con làm sao thế?" Bà nội hỏi.
"Được rồi, bà nội, chủ yếu là do con hiện tại không dám giết gà. Nói cho cùng nó cũng là một con vật vô cùng sinh động." Tô Bạch không muốn nói dối bà nội một lần nữa, hắn mở miệng nói.
"Nếu Tiểu Mộng Nhi không dám giết thì thôi vậy, để bà kêu Thái Bình giúp con giết gà.”
Bà nội nói xong lại nói tiếp:
"Cũng không biết tại sao, những người như các con từ thôn lên thành phố một khoảng thời gian, người nào trở về đều có lá gan nhỏ đi rồi. Trước đây thôn cửa tây có đồ tể giết lợn bán thịt heo, sau đó đổi nghề đi nơi khác sống, rồi quay trở về thôn. Đừng nói giết lợn, ngay cả con vịt cũng không dám giết, lúc đó còn bị người trong thôn chế nhạo rất lâu.”
Tô Bạch: "...”
Không bị bà nội buộc giết gà, trong lòng Tô Bạch thở phào nhẹ nhõm.
Tô Bạch cùng bà nội ngồi nói chuyện một chút, chờ đến mười giờ rưỡi, Tô Bạch đi qua nhà hàng xóm nhờ Thái Bình giết gà.
Thái Bình hơn ba mươi tuổi, là đời chữ Hữu, phải gọi Tô Bạch một tiếng Cậu trẻ, gọi bà của Tô Bạch là bà cố.
Thái Bình chạy tới sau nhà Tô Bạch, trước tiên anh ta chào bà Tô Bạch một tiếng rồi mới bắt lấy một con gà trống từ trong sân.
Chỉ thấy anh ta cầm dao lên cắt một đường vào cổ con gà, nó còn chưa kịp phản ứng, nơi cổ đã bị con dao cứa rách một đường. Tay phải Thái Bình xách gà, tay trái cầm chén hứng máu, chờ máu gà không chảy nữa, trực tiếp vứt gà trống xuống nền tuyết.
Vì con gà bị cắt cổ, máu đã chảy khô, không còn kêu được nữa.
Chỉ lăn vài vòng trên tuyết rồi từ từ chết đi.
Sau khi cắt tiết con gà xong, Thái Bình liền rời đi.
Tô Bạch không mời ở lại chơi, bởi vì lúc Tô Bạch tới nhà bọn họ, bọn họ đang tiếp khách.
Bà nội Tô Bạch đun một nồi nước nóng, sau đó bắt đầu vặt lông gà, mà Tô Bạch thì lẳng lặng nhìn.
Gà khi còn sống Tô Bạch không dám động, gà chết thành thịt gà, tất nhiên Tô Bạch tự nhiên không còn sợ gì nữa.
Chiên xào rán, bởi vì Tô Bạch thích ăn gà nên hắn biết rất nhiều cách thức nấu nướng.
Nhưng ở trước mặt bà nội, Tô Bạch đương nhiên không dám múa rìu qua mắt thợ.
Bà nội xào thịt gà, tuyệt đối là món ăn ngon nhất trên thế giới này.
Buổi trưa, sau khi hắn ăn xong món thịt gà xào do bà nội làm, hắn liền chạy vào trong phòng làm bài tập.
Thật ra, bà nội không ghét những đứa trẻ thích học. Từ nhỏ đến lớn, mỗi lần Tô Bạch về đến nhà, bà đều thúc giục Tô Bạch đi làm bài tập. Năm lớp 2 tiểu học, Tô Bạch đi học ở trường trên thị trấn, bởi vì bài tập rất nhiều, viết không xong thì sáng ngày thứ hai đến trường học phải chịu đòn. Tô Bạch vừa viết đã đến khuya, mà Tô Bạch viết rất lâu, bà nội của hắn ở lại cùng hắn cho đến khuya.
Bà chỉ không thích những đứa trẻ thật thà, trầm mặc ít lời, chỉ biết nhìn không nói.
Chẳng hạn như anh họ chị họ nhà bác cả Tô Bạch, cả ba người đều là sinh viên, đối với những người già khác thì đã sớm vui không ngậm mồm vào được rồi, nhưng bà nội Tô Bạch nhìn thấy bọn họ lại cực kỳ không thích. Nguyên nhân lớn nhất trong đó là vì ba người anh họ chị họ đều là những người không thích nói chuyện, đều thuộc về kiểu người điềm đạm.
Đặc biệt là người anh họ Tô Bạch, mỗi lần trở về đều bị bà nội mắng không ít.
Theo như lời bà nói, một người trưởng thành, vì sao ngay cả lời nói cũng không dám nói, y như một cô gái lúc nào cũng thẹn thùng, cái này sao có thể được?
Bà nội đối với người bà thích thì cực kỳ thương yêu, còn với người bà không thích thì cực kỳ cay nghiệt.
Bà không thích mẹ của Tô Bạch và cô con dâu bác Tô Bạch.
Đối với hai người con dâu này, bà mới thực sự là chanh chua.
Người tốt như dì Tô Bạch còn bị bà mắng cho trở về nhà mẹ đẻ nhiều lần, mẹ của Tô Bạch mỗi lần về nhà là một lần cùng bà cãi nhau ầm ĩ. Vì thế mà trong những ngày tết có rất nhiều người không muốn trở về nhà và nó liên quan với tính cách của bà nội đôi chút. Nếu như nhìn từ góc độ của một người bình thường, bà nội là một người độc ác.
Nhưng từ góc nhìn của Tô Bạch, bà là người rất hiền lành tốt bụng, rất yêu thương hắn, thì sao có thể là kẻ ác được đây?
...
Trở về phòng, Tô Bạch không có đi làm bài tập.
Cũng không phải là hắn không muốn làm, mà là hắn thật sự không làm được.
Đoàn Đông Phương và Hàn Thành giao bài tập hai môn anh và toán, Tô Bạch nhìn không hiểu thì làm thế nào bây giờ?
Ngữ văn hắn có thể hiểu và làm được, nhưng Lý Tân không có giao bài tập trong kỳ nghỉ.