Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.


Báo Nanh Kiếm đứng bên nhìn nàng buồn bực nhưng lại vô cùng cẩn thận thu lại túi trữ vật, nhịn không được châm chọc:

“Ngươi đúng là có tiền đồ! Chỉ là một cái túi chữ vật nát mà cũng cất cẩn thận như vậy, chẳng trách cái mặt lúc nào cũng mang vẻ nghèo kiết hủ lậu.”

Đối với lời cười nhạo của nó, Tiêu Dao vào tai trái ra tai phải, sau khi xác nhận bốn phía không có dị trạng gì, nàng mới nói:

“Không quản gia thì không biết củi gạo quý thế nào, chúng ta vốn là bần tu, cái gọi là tích tiểu thành đại chính là cho dù nửa khối hạ phẩm linh thạch cũng không được bỏ qua. Đi thôi, phá cấm chế rồi xuống xem thế nào!”

Có ngọc giản giúp đỡ, Tiêu Dao dễ dàng dùng Lôi linh lực phá vỡ cấm chế, sau đó tiếp tục đi trên một con đường dài và hẹp, cho đến khi tới trước một địa động.

Trong động ngoại trừ vẽ một truyền tống trận cự ly ngắn thì không còn gì cả, bên cạnh truyền tống trận có một hàng chữ cổ:

“Để tiện ra vào cốc đặc biệt lập trận này, một lần tiêu hao bốn khối trung phẩm linh thạch.”

“Cái gì?” Tiêu Dao cảm giác thịt đau kêu lên “Truyền tống trận cự ly ngắn như vậy mà đòi tới bốn khối trung phẩm linh thạch, thế này thì lỗ quá còn gì!”

Báo Nanh Kiếm thấy nàng lại lộ ra vẻ nghèo kiết hủ lậu thì cười nhạt “Từ trước tới nay truyền tống trận vốn là thứ tiêu hao nhiều linh thạch, phải biết là ở Tiên Giới, một truyền tống trận tốn đến một khối cực phẩm Tiên tinh cơ đấy! Lại nói, lúc trước Ngô sư thúc của cô lừa cô nhiều linh thạch như vậy, sao không thấy tỏ vẻ gì?”

“Hai chuyện này sao có thể nói làm một. Hiếu kính sư thúc là chuyện đương nhiên, linh thạch không phải là không thể tiêu, nhưng mà phải tiêu cho đúng giá trị, truyền tống trận này nếu là ở bên ngoài thì cũng chỉ tốn đến một khối trung phẩm linh thạch là cùng. Thế mà vào đây lại thêm ba khối nữa, nhất định là người lập trận này không đủ năng lực, chẳng phải là người có thể làm ra trận pháp vừa hiệu quả vừa tiết kiệm.”

Báo Nanh Kiếm cạn lời, thật ra các phương diện khác của Tiêu Dao đều tốt, chỉ là mỗi khi đụng vấn đề liên quan tới linh thạch cô nàng đều giật đùng đùng.

“Thế giờ cô tính sao? Truyền tống trận này dùng hay là không?”

Tiêu Dao suy nghĩ rồi nói.

“Chờ đi! Ta nghĩ chắc Trương Phàm cũng sắp đến rồi.”

“Chờ Trương Phàm?”

Báo Nanh Kiếm lập tức nhảy ra phản đối, nói “ Chẳng lẽ cô quên kẻ này có thể có mục đích giống chúng ta? Chỉ vì rẻ đi hai khối linh thạch mà cô lãng phí tiên cơ đi trước hắn một bước?”

Tiêu Dao không đếm xỉa tới cơn giận của nó.

“Ta không cho rằng vào sớm hơn hắn chốc lát thì có thể chiếm được tiên cơ gì. Ngộ nhỡ sau khi tiến vào nội cốc lại gặp phải hắn, thì trong lòng hắn ta chính là kẻ tiểu nhân trục lợi, lúc đoạt bảo nhất định sẽ không nói đến chuyện tình cảm, ngược lại không bằng chờ hắn ở đây, bán một chút nhân tình đồng môn. Ngày khác nếu hắn có xuống tay, ma chướng sẽ nhiều hơn một chút. Hơn nữa ta cảm thấy kẻ này kỳ ngộ vô số, vận mệnh không tệ, tạm thời theo hắn hẳn là lựa chọn không sai!”

“Ngụy biện!” Báo Nanh Kiếm cả giận nói “ Tranh võ mồm lão tử không bằng ngươi nhưng có tiên cơ mà không chiếm lão tử không nhìn được. Ngươi không đi thì lão tử đi! Đưa linh thạch đây!”

“Không đưa.”

Tiêu Dao cũng không thèm nhìn nó.

Báo Nanh Kiếm tức muốn hộc máu, đang tính tiến lên cướp thì đường mòn bên trái truyền tới tiếng bước chân rất nhỏ.

Hai người lập tức ngừng nội đấu, cẩn thận đề phòng.

Chốc lát sau, Trương Phàm chậm rãi đi ra, ngoại trừ quần áo có chút tổn hại, các mặt khác đều không vấn đề.

Sau khi nhìn thấy một mình Tiêu Dao đứng đó, hắn cũng không tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ nói:

“Sư tỷ tới trước một bước hẳn là đã tra xét một vòng, không biết nơi này có truyền tống trận thông đến nội cốc thật không?”

Về phần vì sao Trầm Đại Thành không cùng đến, hắn không hỏi một chữ, giống như từ đầu tới cuối vốn chỉ có hắn và Tiêu Dao đồng hành.

Quả nhiên là một kẻ tàn nhẫn! Tuy rằng nàng chưa bao giờ lo rằng hắn sẽ bị Trịnh Ưng giết, nhưng Tiêu Dao vẫn cảm thán trong lòng, trên mặt cũng cười nói:

“Ta chỉ đến sớm hơn đệ chút thôi. Nơi này quả thật có một truyền tống trận tới nội cốc, một lần ước chừng truyền được hai người, tốn bốn khối trung phẩm linh thạch.”

Trương Phàm mặt không biến sắc gật gật đầu, lập tức vỗ túi trữ vật, lấy ra bốn khối trung phẩm linh thạch nói:

“Được, để ta đặt linh thạch vào!”

Nhất thời Báo Nanh Kiếm trong trong cơ thể Tiêu Dao vô cùng đau đớn, sỉ nhục, đúng là sỉ nhục mà! Lúc trước sao mình lại chọn đoạt xá một kẻ không cốt khí như vậy chứ!

Mà Tiêu vẫn thản nhiên, nói lời cảm ơn.

“Cảm tạ sư đệ.”

Sau đó không chút ngại ngùng cùng Trương Phàm tiến vào truyền tống trận.

Bạch quang chợt lóe, không gian nho nhỏ vặn vẹo khiến hai người choáng váng nhưng chỉ trong chớp mắt cả hai đã hiện thân trên một núi đá khô cằn.