Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Là người trong xã hội hiện đại, Doanh Vị thực sự không biết gì về văn xuôi thời cổ đại nhưng Hàn Phi lại là chuyên gia trong lĩnh vực này.

Vì thế Doanh Vị đã nói với Hàn Phi những suy nghĩ của mình và nhờ Hàn Phi tập hợp lại viết vào sách.

Đem những thứ này tặng cho Doanh Chính, hắn sẽ suy nghĩ thế nào?

Doanh Chính chỉ có thể nghĩ rằng, đệ đệ của ta thực sự quá hiểu ta, suy nghĩ của hắn giống như ta, cả về linh hồn và tinh thần, ta yêu hắn chết mất.

Hắn đương nhiên sẽ ‘cầu đệ đệ như khát’, luôn phái người tới Tề quốc, ban thưởng không ngừng, còn giúp Doanh Vị trông coi phòng địa, mục đích của hắn thực ra chỉ có một, đó chính là thôi thúc Doanh Vị nhanh chóng về nước.

Giống như theo đuổi một cô gái, chỉ khi hiểu được đối phương mới có thể đi vào trái tim của nàng.

Ta thích táo nhưng ngươi cứ khăng khăng mua cho ta một hộp lê, còn cảm thấy đây là tốt với ta. Đó chỉ là tự mình thấy cảm động thôi.

Doanh Vị gọi đây là "Khương Thái Công câu cá, nếu ngươi muốn hãy lấy lưỡi câu.”

Năm đó Khương Thượng đã câu được Chu Văn Vương còn Doanh Vị hắn đã câu được Tần Thủy Hoàng.

Về phần Hàn Phi, công cụ hình người thôi mà, không nhắc đến cũng được.

Doanh Vị theo Tử Liêu đi đến cổng của Tiểu Thánh Hiền Trang, vừa liếc mắt liền nhìn thấy một quan viên trẻ tuổi mới ngoài đôi mươi dưới sự bảo vệ của mấy vị quân sĩ Tần quốc nghênh đón hắn.

Nhưng mà ánh mắt của Doanh Vị lại không rơi vào trên người quan viên trẻ tuổi kia, mà là nhìn về phía xe ngựa được bọn hắn bảo vệ.

Nhìn thấy xe ngựa kia, sắc mặt của Doanh Vị liền thay đổi, bởi vì màu sắc bên ngoài của xe ngựa kia, còn có tơ lụa trên đó, rõ ràng đó là chiếc xe mà nữ nhân ngồi!

Khi Doanh Vị bước đến cổng của Tiểu Thánh Hiền Trang, các thị vệ của Tần quốc, dẫn đầu là thanh niên tầm hai mươi tuổi lần lượt quỳ xuống đất.

“Hạ quan Chương Hàm, bái kiến Trường An quân.”

Chương Hàm quỳ xuống đất, cúi đầu hành lễ, nói.

"Hả?"

Doanh Vị vốn dĩ đang nhìn chiếc xe ngựa kia liền thu hồi ánh mắt, nhìn về

phía nam tử trẻ tuổi quỳ trên mặt đất trước mặt.

Chỉ thấy góc miệng của hắn có để một vệt râu, vẻ mặt cương nghị, giọng điệu

kính cẩn, ấn tượng đầu tiên cho người ta cảm giác rất điềm tĩnh.

Doanh Vị không ngờ rằng mình nhanh như vậy đã gặp thủ lĩnh tương lai của

Ảnh Mật Vệ.

Nhưng mà so với thân phận “Ảnh Mật Vệ” của hắn trong truyện thì “Chương Hàm” ngoài đời thực còn nổi tiếng hơn.

Hạng Vũ đập nồi dìm thuyền, đã tiến hành một trận đại chiến với Chương Hàm và Vương Lý ở Cực Lộc, trận này được liệt vào trận chiến lấy ít địch nhiều kinh điển, chính là bước ngoặt khiến Tần triều triệt để diệt vong.

Mà Chương Hàm, có thể nói chính là con át chủ bài sau cùng trong các tướng lĩnh của Tần quốc, mặc dù hắn đại bại ở Cực Lộc, nhưng cũng không thể trách hắn, Triệu Cao ở Hàm Dương vẫn luôn muốn giết hắn.

Nếu không có Triệu Cao, với sức phòng thủ của Chương Hàm, cũng chưa chắc sẽ thua nặng nề đến vậy.

Đối với Chương Hàm, người này trong sử sách không có ghi chép nhiều, ngay cả ngày tháng sinh cũng không ghi chép cụ thể, sự tích trước đó cũng không có ai biết đến.

Chỉ biết vào thời kỳ Tần vương đời thứ hai, Chương Hàm thân là Cửu Khanh Thiếu Phủ, đã trực tiếp được phong làm đại tướng quân, thống lĩnh một nhóm nô lệ và tù nhân đi dẹp loạn.

Mà Chương Hàm thống lĩnh đại quân tù nhân này lại liên tục giành chiến thắng, có thể nói là dẹp loạn cực kỳ thuận lợi, nếu không phải Hạng Vũ quá mạnh mẽ và Triệu Cao ngáng chân, nói không chừng hắn thực sự có thể dẹp loạn thành công.

Doanh Vị phấn khích hỏi: “Không biết Chương khanh bây giờ là chức quan gì?”

Chương Hàm vội vàng nói: “Hạ quan được vương thượng xem trọng, ta bây giờ là Thượng Thư Thừa!”

Doanh Vị gật đầu, gần với suy đoán của mình.

Vào đời Tần vương, quan chế thành ba Cửu Khanh, một trong Cửu Khanh là thiếu phủ, chức trách của thiếu phủ là quản lý tài sản riêng của quân vương, phục vụ đời sống thường nhật của quân vương.

Còn Thượng Thư Thừa là chức vụ quản lý mọi văn bản chính thức trong quan cung, trình lên cho Vương Thượng. Trên hắn còn có Thượng Thư Lệnh.

Cung đình của thời kỳ Tiền Tần khác với thời sau, thái giám chỉ giữ một số chức vụ riêng biệt, bên cạnh Quân vương còn có rất nhiều người bình thường.

Sau này, bởi vì nội quy trong cung ngày càng khắt khe hơn, trong hoàng cung chỉ có thái giám và cung nữ.

Chương Hàm bây giờ thân là Thượng Thư Thừa, tương đương với một trong những người thân cận nhất bên cạnh Tần vương.

Có thể thấy Chương Hàm rất được Doanh Vị tín nhiệm, tương lai mới có thể trở thành thủ lĩnh của Ảnh Mật Vệ.

Về phần những gì mà trong truyện nói đến, Doanh Chính tín nhiệm La Võng hơn, đây chắc chắn là nói hươu nói vượn.

Loại thế lực ngoại lai như La Võng, làm sao có thể đáng tin hơn so với Ảnh Mật Vệ do Doanh Chính đích thân thành lập nên?

Doanh Vị trong lòng âm thầm thở dài một hơi, xem ra vị hoàng huynh kia của mình, Tần Thủy Hoàng bệ hạ tương lai kia, tình huống hiện tại cũng không khá lắm.

Đây chẳng qua chỉ là một số phần thưởng cho mình mà thôi, thế mà có thể phái ra Thượng Thư Thừa bên cạnh qua đây, có thể nói đây là sự gần gũi của Doanh Chính đối với mình, nhưng càng nhiều hơn là bởi vì hiện tại Doanh Vị căn bản không có ai để dùng cả.

Nhân tiện nhắc một câu, Phủ Lệnh Triệu Cao trong xe ngựa cũng là một trong thuộc hạ của Thiếu Phủ, địa vị không cao, chỉ là phụ trách đánh xe ngựa cho quân vương, tương đương với tài xế của lãnh đạo thời hiện đại.

Sở dĩ cuối cùng hắn trở thành thái giám, là bởi vì Triệu Cao có được sự tín nhiệm của Hồ Hợi, bị Hồ Hợi coi là con rối.

Tần Thủy Hoàng khi còn tại thế, Triệu Cao căn bản chỉ là một tiểu nhân, không đủ trọng lượng, một Trung Xa Phủ Lệnh có thể gây nên sóng gió gì chứ?