Đại Tần Nho Bì Pháp Cốt Đạo Gia Tâm

Chương 32. Sự kỳ diệu của Vương quyền

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chớp mắt một cái, đã qua hơn hai canh giờ, ngoài trời đã dần dần đen lại.

Doanh Vị vẫn còn đang dây dưa với Kinh Nghê, hắn cúi đầu nhìn, thấy Kinh Nghê nằm sấp ở trên giường, lộ ra phần lưng trắng nõn, mồ hôi lấm tấm.

Doanh Vị lưu luyến nhìn qua lưng ngọc mềm mại trơn láng của nàng.

Da thịt phần lưng của Kinh Nghê nõn nà như bạch ngọc, chói mắt dưới ánh trăng mờ ảo, lộ ra vô cùng chói mắt, chỉ là Kinh Nghê lúc này nhìn lên, da thịt cũng trắng hồng.

Dù là trải qua một buổi sáng kịch chiến, Doanh Vị vẫn cảm thấy tinh thần sảng khoái, không có chút mệt mỏi nào cả, trong lòng không khỏi cảm thán, vẫn là thế giới võ công tốt.

Không nói những cái khác, chỉ riêng sự tồn tại của nội lực đã đủ để duy trì tiêu hao thân thể của hắn.

Doanh Vị lưu luyến không nỡ rời khỏi Kinh Nghê, dựa vào bên giường, giọng điệu lười nhát nói: "Ngu, đi nấu cho ta chút nước ấm."

Kinh Nghê đứng lên, thở dốc từng ngụm, trông có vẻ rất yếu ớt, dường như không chịu nổi ân trạch.

Nhưng Doanh Vị lại không biết, với nội công tu vi của sát thủ hàng đầu này, làm sao có thể mệt nhọc như thế, bảo nàng ngụy trang thành một nữ tử bình thường, thực sự có chút làm khó nàng rồi.

"Vâng, công tử." Kinh Nghê khẽ vâng một tiếng.

Trên mặt của nàng vẫn mang theo vẻ ưu thương nồng đậm.

Nàng khoác lên người một lớp sa mỏng màu tím nhạt, bao phủ dư vị mê

người cùng làn da trắng tựa như ngọc ở bên trong, sau đó đi đến trước bàn, thắp nến lên.

Ánh nến bừng sáng lên ở trong căn phòng mờ tối, lưu lại một quầng sáng.

Theo với ngọn nến chập chờn, khiến cho cái bóng trong căn phòng trở nên lờ mờ, vừa mông lung lại mang một loại cảm giác thần bí.

Cái bóng loang lổ che phủ một nửa gương mặt của Doanh Vị, lúc này Doanh Vị vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm vào dấu ấn hoa mai lưu lại trên giường.

Đây lại có thể là lần đầu tiên của Kinh Nghê, điều này khiến Doanh Vị có chút kinh ngạc, đương nhiên càng nhiều hơn là kinh ngạc vui mừng.

Thời đại này không giống như hậu thế, bị tư tưởng Nho gia ảnh hưởng nghiêm trọng, trinh tiết của nữ nhân tuy rằng cũng rất quan trọng, nhưng cũng không phải là hoàn toàn quan trọng.

Hoa Hạ của hậu thế, nam nhân coi trọng trinh tiết như vậy, cũng bởi vì sự ảnh hưởng của tư tưởng Nho gia hàng trăm ngàn năm.

Mà thời đại này, Triệu Vương cưới kỷ nữ làm Vương hậu, mẫu thân của Tần vương từng làm thê thiếp của người khác, loại chuyện này cũng thường xảy ra.

Thêm với Kinh Nghê từ nhỏ đã được La Võng bồi dưỡng, ai mà biết trong quá trình bồi dưỡng sát thủ, sẽ trải qua chuyện khủng khiếp như thế nào, nhất là tổ chức La Võng hung danh khét tiếng này.

Cho nên trước khi phát sinh quan hệ với Kinh Nghê, Doanh Vị thậm chí đã có chuẩn bị tâm lý về chuyện Kinh Nghê đã sớm mất đi trinh tiết, dù sao thì trong nguyên tác nàng đã từng dùng thân thể của mình để ám sát Ngụy Vô Kỵ.

Nhưng mà sự thực lại là Doanh Vị suy nghĩ quá nhiều rồi, Kinh Nghê không hề có kinh nghiệm về phương diện này.

Rất rõ ràng, phương thức bồi dưỡng của Kinh Nghê có lẽ khác với nữ sát thủ khác.

Thiên phú của nàng quá cao, dùng thân thể đi tiếp cận mục tiêu sau đó thích sát, đây mặc dù là đặc quyền của nữ nhân, nhưng đồng thời cũng là thủ đoạn ám sát cấp thấp.

Đối với loại thiên tài tuyệt thế giống như Kinh Nghê, đương nhiên tốt nhất chính là tu luyện võ công làm phai mờ nhân tính, khiến cho hắn biến thành một cỗ máy giết người thuần tuý.

Trước đây, mục tiêu mà Kinh Nghê thích sát không cần nàng dùng thân thể để thích sát, cho nên nàng vẫn luôn là một tấm thân trinh tiết.

Mãi cho đến khi nàng tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Doanh Vị, khiến nàng không thể không hi sinh tấm thân mình.

Chính vào lúc Doanh Vị đang suy nghĩ lung tung, trong phòng đột nhiên vang lên giọng nói yếu đuối lạnh lùng: "Công tử, nước đã sôi rồi."

Trong một cái thùng gỗ đã đựng đầy nước ấm, hơi khói bốc lên.

Ở thời đại này, rất nhiều chuyện đều không tiện lợi lắm, tắm nước nóng rất phiền phức, không giống như hiện đại, trực tiếp bật bình nóng lạnh là được.

Cũng may là mình xuất thân hoàng thất, nếu như xuất thân trong gia đình bình thường, e rằng đã phải chịu nóng bức cùng rét lạnh dày vò, không thể ngày ngày tắm rửa được rồi.

"Ngươi tắm trước đi."

Doanh Vị lười nhát nói.

Kinh Nghê vâng một tiếng, nàng cởi sa mỏng trên người xuống, bàn chân ngọc ngà chậm rãi bước vào trong thùng gỗ.

Nàng ngồi quay lưng với Doanh Vị trong thùng gỗ, mái tóc dài đen nhánh được xả ra, giống như tơ lụa bóng loáng

Doanh Vị nằm ở trên giường nghiêng người qua, rất hứng thú nhìn Kinh Nghê dùng đôi tay mềm mại vẩy nước ấm, tưới vào trên làn da trắng nõn như trăng sáng của mình.

Thời đại phong kiến chính là tốt như vậy, nếu như là ở hiện đại, phát sinh quan hệ với nữ nhân giống như nữ thần như vậy, chỉ e mình phải bế nàng đi tắm, sau đó hầu hạ nàng rồi.

Nhưng ở thời đại phong kiến này, ngược lại là nữ nhân đi nấu nước hầu hạ hắn.

Nếu như không phải hắn biết được Kinh Nghê võ công cao cường, Doanh Vị lúc này đoán chừng sẽ rất là đau lòng, dù sao thì nấu một thùng nước to như vậy, đồng thời phải đổ nước vào bên trong thùng gỗ, cần thể lực không nhỏ.