Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chiếc án bừa bộn đã được dọn dẹp sạch sẽ, tiểu nhị cất miếng vàng đi rồi lại bưng ra vài vò rượu.
Hàn Phi chủ động bưng vò rượu lên, rót vào trong hai cái chén bằng đồng thau, rồi nâng chén lên, tay trái ở trước tay phải ở sau, chắp tay nói:
"Hàn Phi kính Trường An Quân một chén. Cảm tạ Trường An Quân đã giải vây cho Hàn Phi!"
Nói xong, Hàn Phi bưng chén rượu lên, một hơi uống cạn hết rượu trong chén.
Hắn lau khóe môi, nói tiếp: “… Đáng tiếc không phải rượu ngon gì, nếu như Trường An Quân có thời gian đến Hàn Quốc, Hàn Phi sẽ làm hết sức vai trò địa chủ của mình, mời Trường An Quân nếm thử rượu ngon mà ta cất giữ.”
Doanh Vị xắn tay áo, cũng nâng chén lên, cười nói: “Nếu ta tới Hàn Quốc tất nhiên phải làm phiền ngươi một phen rồi, chỉ tiếc là hiện tại không có mỹ nữ uống cùng."
Vừa dứt lời, Doanh Vị cũng một hơi uống cạn rượu trong chén.
Mùi vị của rượu này bình thường, nồng độ không cao, đương nhiên không bằng những rượu ngon ở thời hiện đại kia. Nhưng mà thời kỳ Tiền Tần này đã không còn giống như thời Tiền Tần trong lịch sử, thân là công tử Tần quốc, cho dù Doanh Vị không quyền không thế, cũng đã từng thưởng thức qua một số rượu ngon đáng giá ngàn vàng ở trong cung.
Về phần mùi vị của những loại rượu kia, có chút giống như đồ uống có cồn nhưng ngon hơn nhiều so với đồ uống bình thường, với thời đại này mà nói, mỹ tửu như vậy quả thực trân quý.
Nhất là thế giới này ngoại trừ trà và rượu, quý hiếm cổ quái ra, điều khiến cho Doanh Vị kinh ngạc nhất lại là còn có quần tất và giày cao gót!
Những hàng dệt tơ thượng đẳng kia, bất kể là xúc giác hay là màu sắc, căn bản không giống như những thứ mà thời đại này có thể làm ra được. Ngoài ra, điều khiến cho Doanh Vị không biết chán chính là mỹ nữ ở nơi này tương đối nhiều.
Đặc biệt là những quý nữ sống trong nhung lụa kia, mười người thì có đến năm sáu người có thể gọi là mỹ nữ, điều này khiến cho Doanh Vị cảm thấy thời đại này mặc dù không có máy tính và Internet, bớt đi một thú vui lớn nhưng lại có thú vui khác.
Dù sao thì thời đại này không có nhiều hoạt động giải trí, đối với quý tộc vương thất như hắn mà nói, trò tiêu khiển lớn nhất chính là nghe hát xem nhảy múa và chơi đùa với các mỹ nữ.
Doanh Vị tuổi tác không lớn lắm, cũng chỉ mười ba mười bốn tuổi, mở miệng ra đều là mỹ nữ nhưng Hàn Phi cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Những vương công quý tộc như bọn hắn, từ nhỏ đã nghe quen tai, đặc biệt là thời đại chiến quốc này, nữ nhân vốn chỉ là thứ phụ thuộc, biết bao tì thiếp thực ra giống như là đồ chơi.
Hơn nữa, đây không phải là thời đại mà tư tưởng Nho giáo thịnh hành sau khi hàng trăm trường phái tư tưởng bị lật đổ. Thứ mà người của thời đại này chơi đùa tương đương với thứ bị vứt bỏ. Thái hậu của một nước nuôi dưỡng mỹ nam, vua một nước để kỹ nữ làm vương hậu, ở thời đại này đều không còn là chuyện mới mẻ gì.
Khi Doanh Vị vừa mới xuyên không đến thế giới này, với một người mang tư tưởng hiện đại, hắn vẫn còn có chút không quen với quan niệm mục nát của thời đại này, nhưng mà rất nhanh sau đó hắn đã nghĩ thoáng hơn và triệt để thay đổi suy nghĩ rồi.
Đã không có cách nào thay đổi hoàn cảnh vậy thì cứ thích ứng với hoàn cảnh thôi. Thời đại này, nếu như chơi trò mọi người bình đẳng, đó mới là đối đầu với thế giới, ngu không ai bằng.
"Cửu công tử, không biết ở Tân Ấp, có nữ cung nào nổi tiếng không?"
Hai người nhấp một ngụm rượu, mặc dù rượu không nồng lắm nhưng cũng khiến người ta bắt đầu trò chuyện.
Mà hai nam nhân trò chuyện, ngoại trừ nói lời kích động khoác lác về quốc gia đại sự ra, chủ đề còn lại chính là phong hoa tuyết nguyệt, từ trước đến nay đều là như vậy.
Hàn Phi suy nghĩ một chút, nói: “Tân Ấp mặc dù có rất nhiều nữ cung, nhưng nếu nói đẳng cấp một hai ba, cái này có chút khó.”
Doanh Vị thầm gật đầu, cũng chính là nói Tố Lan Hiên lúc này có lẽ còn chưa xây dựng, nếu không mình hỏi như vậy, Hàn Phi đã ngay lập tức nói ra đại danh Tố Lan Hiên rồi.
Nhưng mà muốn xây dựng Tố Lan Hiên, nhiều nhất cũng chỉ một hai năm thôi.
“Ta nghe nói Tề nhân đa tình, Sở nữ nhu nhược, Yên nữ tao nhã, Hàn nữ thanh lệ, Triệu nữ yêu kiều, Ngụy nữ xinh đẹp. Tần Nữ anh khí, giống như trăm hoa, bách thảo, đua nhau khoe sắc, mỗi nơi mỗi vẻ”.
"Nếu như có cơ hội, ta muốn đi hết bảy quốc gia, ngắm hết phong cảnh của bảy quốc gia này."
Doanh Vị lộ ra vẻ mặt khao khát, cảm khái nói.
Hàn Phi nghe vậy, đôi mắt liền sáng lên, đập tay xuống án: "Tuyệt, chỉ riêng lời này của Trường An Quân, chúng ta phải uống cạn một ly!"
Nói xong, Hàn Phi bưng chén rượu lên, cụng với Doanh Vị một cái rồi một hơi uống cạn mỹ tửu trong chén.
Doanh Vị thấy vậy cũng cầm chén rượu lên, cụng với Hàn Phi một cái rồi một hơi uống hết rượu trong chén.
Đồng thời, Doanh Vị cũng lẩm bẩm, căn cứ vào những gì mà hắn biết được về Hàn Phi trong truyện tranh, vị Cửu công tử Hàn Quốc này mặc dù thích đến nơi ong bướm, nhưng bản thân là một người rất có phong độ của chính nhân quân tử.
Hàn Phi đến nơi ong bướm kia, chủ yếu chỉ là để uống rượu, tán gái chứ không phải để vui chơi.
Điểm này Doanh Vị khác với Hàn Phi. Doanh Vị rất hiểu rõ về bản thân, hắn chỉ là một người tầm thường, chỉ là thèm muốn thân thể của cô nương xinh đẹp nhà người ta.
Đơn thuần uống rượu thực sự không thú vị gì cả, hắn thích vui đùa giải trí nhiều hơn.
Trước khi xuyên không, hắn không phải là một xử nam ngay cả tay của con gái cũng chưa từng chạm vào, ngược lại, vì quan hệ công việc, hắn rất phóng túng.
Hàn Phi lại nhấp một ngụm rượu, trầm tư nói: “Hiện tại, quân của Tần Quốc và Ngụy Quốc đang giao chiến ở Bình Dương.”
“Trường An Quân vì sao lại tìm đến thủ đô của Nguỵ Quốc lúc này? Đây chẳng phải là đùa với chính mạng sống của mình sao?”
Ánh mắt Hàn Phi chớp chớp, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.