Đám người chơi này so quỷ càng giống quỷ

Chương 31. Nó to tổ chảng như thế, liệu có mua vũ khí không?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Bảy giờ tối.

Sau khi bay màu và offline, Hoa Mắt cùng mấy người bạn đi ăn ở khu phố đại học nhộn nhịp. Gã bỗng nhận được tin nhắn từ một người bạn trong nhóm game “Đại Hội Rèn Kiếm”:

“Cậu lừa tôi, cậu có chết quái đâu.”

“Ai lừa cậu, rảnh à.” Hoa Mắt thấy khó hiểu.

Cái gì mà mình chưa chết? Bốn anh em mình sống chết có nhau nhé! Chết ngay ngắn một lượt, xác còn nằm cạnh nhau kia kìa.

“Cậu rõ ràng là giả chết, còn thảm thương chạy về, chính tôi mở cửa cho cậu đấy, còn giả ngu à.” Đầu bên kia rất tức giận, gửi kèm mấy icon phẫn nộ.

?

Cậu còn mở cửa cho tôi? Chắc cậu mở cửa Quỷ Môn Quan cho tôi chứ gì.

Đồ thần kinh!

Hoa Mắt cảm thấy hai người không cùng tần số, mình đã offline thẳng cẳng rồi mà! Cái “mình” nào còn đang chat với hắn? Cậu đang kể chuyện kinh dị đấy à, người đang chat với cậu chẳng lẽ là ma??

Lười đôi co, gã tắt khung chat, rồi mở cửa sổ chat của một người bạn khác:

“Đại lão, thông tin bản đồ xung quanh Chú Kiếm Sơn Trang tôi gửi anh, sắp xếp xong chưa?”

Khi đi đào khoáng, bốn người họ đã tìm thấy mấy khối pha lê nửa trong suốt đặc biệt. Họ mang về lò rèn nung chảy rồi mài giũa thành thấu kính, tự chế ra một chiếc kính viễn vọng thô sơ.

Tranh thủ đợt xây tháp phòng thủ này, cả bốn người đã lân la đến các tháp của người chơi khác để trèo lên cao quan sát. Họ liên tục chụp lại phong cảnh và địa hình dưới chân núi, cũng như các khu vực xa xôi, với hy vọng tạo ra một bản đồ 3D bao quát toàn bộ môi trường xung quanh sơn trang.

Đối phương trả lời:

“Thông tin từ các bức ảnh khá đầy đủ. Dù sao sơn trang của mấy cậu cũng là đỉnh cao nhất, theo tính toán phải cao tới hơn 4.700 mét, đúng chuẩn ‘hạc giữa bầy gà’, mấy trăm ngọn núi gần đó không ngọn nào cao bằng, nên chụp được rất toàn diện.”

Vị đại lão này làm việc cho một công ty bản đồ định vị, chỉ cần có ảnh đa góc độ là có thể dựng được mô hình 3D.

Anh ta nói tiếp: “Chỉ là tôi phát hiện địa hình khi sắp xếp bằng phần mềm, cảm giác có chút kỳ lạ.”

Hoa Mắt hơi ngạc nhiên: “Kỳ lạ? Chỗ nào có vấn đề à?”

“Dưới chân sơn trang dường như có một vòng làng mạc bao quanh, có dấu vết con người, nhưng chỉ chụp được vài góc kiến trúc, không rõ lắm, chủ yếu là do rừng cây quá rậm rạp.”

“Tuy nhiên, hình như thấy vài chiếc đèn lồng, đường phố tấp nập, có người đang bày hàng? Trông như chuẩn bị lễ hội? Hơi giống cảnh chợ phiên ngày Tết.”

Dưới chân Chú Kiếm Sơn Trang có làng mạc?

Hoa Mắt cảm thấy thông tin này rất quan trọng. Thảo nào lão quản sự bỏ đi, tình cảm là sau khi về hưu ông ta xuống núi ở, vợ con đoàn tụ, ung dung hưởng thụ cuộc sống, đi chợ phiên trẩy hội à?

Có điều họ không ra ngoài được, bị mê trận ngăn cách. Nhộn nhịp là của người ta, chúng ta chẳng có gì.

Nhưng có lẽ sau phó bản nạn quạ lần này, có thể thử đốt tên lửa bắn về phía xa, phóng hỏa đốt núi. Đốt trụi sườn núi và chân núi, tầm nhìn sẽ mở rộng ngay, có thể thấy được cảnh vật bên dưới. Đã là ăn Tết thì mình đốt một mồi lửa cho năm sau thêm vượng, cũng là một cách ăn mừng không tồi.

Đương nhiên, đây chỉ là một giả thuyết. Bản đồ ở xa có khả năng cao chỉ là cảnh nền ảo, không có thật.

Đối phương tiếp tục:

“Thứ hai là bản đồ của cả sơn trang, ừm, hay đúng hơn là bản đồ địa hình của cả game này đều rất kỳ lạ.”

“Địa hình các ngọn núi gần đó trông như một cái bàn phím, mỗi ‘phím’ là một ngọn núi, sắp xếp thành một chữ【Điền】 xiêu vẹo, không ngay ngắn.”

Hoa Mắt ngẩn người một lúc mới phản ứng lại: “Ý anh là địa hình được sắp xếp, có dấu vết nhân tạo?”

Đối phương đáp: “Ừm, hơi giống như có ai đó dùng lược, chải ngang một lượt, rồi lại chải dọc một lượt, tạo thành những ngọn núi hình chữ Điền?”

“Người á? Phải to cỡ nào chứ? Sao anh không nói là Trư Bát Giới dùng cái Cửu Xỉ Đinh Ba cày bừa qua một lượt luôn đi.”

Hoa Mắt tếu táo: “Đúng đúng đúng, đại thần Trư Bát Giới nhà người ta chỉ đang ở Cao Lão Trang làm ruộng thôi, còn đám thợ rèn quèn chúng ta chỉ là sâu bọ trong ruộng, ảnh hưởng người ta trồng trọt kiếm tiền cưới Cao Thúy Lan.”

Dù có chút kinh ngạc khi biết các dãy núi là nhân tạo, nhưng là một người hiện đại, sao gã có thể sốc được. Chủ yếu là do kiến thức rộng! Đọc tiểu thuyết nhiều là biết tuốt. Mấy vị đại năng này đánh nhau, động một tí là phá núi lấp biển. Bao nhiêu năm trôi qua, địa hình gốc chắc chắn không còn, có người đến “dọn map”, tái tạo lại địa hình cho dân thường ở, chẳng phải là bình thường sao?

Chỉ có thể nói, người phàm trong thế giới cao năng này thật sự quá thảm! Thậm chí có thể nói, cái “địa hình nhân tạo” này là một diễn biến tất yếu của lịch sử. Thời gian trôi đi, chỗ nào mà chẳng có cường giả bem nhau? Từng nơi một được tái tạo, riết rồi cũng thành ra thế này.

Nghĩ đến đây, trong lòng Hoa Mắt cũng có chút vui vẻ. Cuối cùng mình cũng có hàng nóng để chia sẻ, tung bản đồ 3D này lên làm bài hướng dẫn, bú fame, kiếm view được rồi.

Đối phương nói: “Thật ra tôi còn một phỏng đoán khác về địa hình, người ta không dùng lược để dọn map đâu.”

Hoa Mắt vui mừng, lẽ nào đại lão còn có tin tình báo gì hay hơn: “Không dùng lược à? Thế dùng gì? Dùng nước xả?”

Đối phương đáp: “Giống như vân lòng bàn tay.”

Hoa Mắt im lặng một lúc.

Đối phương gửi một đoạn video. Trên bàn là một lớp bột mì siêu mịn. Người trong video đột nhiên dùng tay ấn ngang một chưởng, rồi lại ấn dọc một chưởng. Những đường vân tay ngang dọc đan xen đã in lên lớp bột mì thành từng dãy núi nhỏ li ti tinh xảo và các dòng sông chính.

“Địa hình giống như thế này.”

Đối phương gõ một dòng chữ: “Như xem chỉ tay vậy, vân tay ấn xuống tạo thành từng dãy núi cao ngất hùng vĩ, những con sông rộng dài.”

Hoa Mắt đứng hình, đầu óc ong ong: “Nó to tổ chảng như thế, xưởng rèn của mình bán vũ khí cho nó kiểu gì?”

Đối phương: “…”

Thằng cha này thần kinh thật! Cậu đang sống trong khe vân tay của người ta mà cũng tự tin thế à.

Cảnh tượng này, cứ tưởng tượng một con vi khuẩn giơ sợi lông đuôi lên hỏi con người có muốn mua không là hiểu.

Hừ, thợ rèn, ngươi đã thành công thu hút sự chú ý của ta. Cậu nghĩ cái tồn tại kia sẽ nói thế à, người ta đâu có đi theo kịch bản tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ.

Hoa Mắt vốn vô tư, thật sự không để tâm:

“An tâm đi, có một loại thần thông gọi là Pháp Tướng Thiên Địa, ví dụ như chiêu của Tôn Ngộ Không và Nhị Lang Thần thì có gì lạ đâu? Còn có chiêu tên là Như Lai Thần Chưởng nữa, cũng đâu có gì ly kỳ?”

“Thế giới tiên hiệp mà không có mấy chiêu này để ‘dọn map’ cho dân thường thì chỉ đáng gọi là võ hiệp! Sau khi các đại năng giao chiến xong, chẳng lẽ đám tay sai triều đình lại vác cây lau nhà ra lau vết máu à, nghe có hợp lý không?”

Ăn tối xong, Ninh Tranh về phòng, cởi giày nằm ườn trên giường, hai tay cầm một con ếch, tập trung cao độ.

Hắn dùng kim chọc nó. Một nhát. Hai nhát. Mười nhát.

Một Ninh Tranh thu nhỏ bằng móng tay cái đột nhiên xuất hiện bên cạnh con ếch. Con ếch sau khi bị ký sinh phân tách một lượt, lập tức yếu đi trông thấy.

“Vẫn chưa ổn định.”

Hắn thở dài. Lấy cảm hứng từ trận chiến ban ngày, hắn bắt đầu thử nghiệm phát triển một pháp thuật thuộc hệ thống Linh căn của mình: Âm Ảnh Ký Sinh.

Nguyên lý của pháp thuật này là: Ký sinh một phân thân ẩn trong cơ thể đối phương. Khi phân thân sắp tan biến, nó sẽ lén tấn công mười lần, sau đó một phân thân mới sẽ xuất hiện để thay thế, tiếp tục ký sinh ngầm trong cơ thể mục tiêu. Cứ thế tuần hoàn, đạt đến trạng thái ký sinh vĩnh cửu!

Pháp thuật này yêu cầu độ tinh vi trong việc kiểm soát sức mạnh cực kỳ cao. Mười đòn tấn công phải cực nhẹ, kiểm soát lượng độc tố tiêm vào để hình thành một ký sinh thể siêu nhỏ với kích thước phù hợp, mới có thể ẩn mình trong cơ thể đối phương.

Dù vậy, ý thức tinh thần của đối phương liên tục bị gieo mầm, xé rách, cũng sẽ khiến họ suy yếu không ngừng, giống như bị nhiễm virus.

Và đây, thực sự là một loại độc. Ninh Tranh chính là một loại độc tinh thần, giống như virus ẩn nấp, hấp thụ vật chủ, khuếch tán, và cuối cùng càn quét khắp nơi.

“Chiêu Ký Sinh Vĩnh Cửu này, kể cả khi thành công, vật chủ cũng không thể quá yếu.”

Ninh Tranh trầm ngâm, “Nếu vật chủ quá yếu, dù ta chỉ duy trì phân tách ở mức năng lượng tiêu hao tối thiểu, tinh thần của họ cũng không chịu nổi, sẽ dần dần suy kiệt mà chết, linh hồn bị ta vắt kiệt hoàn toàn!”

Chiêu này không có nhiều tác dụng trong chiến đấu trực diện, nhưng tính ứng dụng lại rất mạnh!

Ví dụ như để bảo vệ. Ký sinh một phân thân trên người Ninh Giao Giao, tuy sẽ liên tục hấp thụ năng lượng tinh thần của cô bé, nhưng nếu gặp nguy hiểm, phân thân của hắn sẽ tấn công, bắt đầu sinh sôi điên cuồng để giúp Ninh Giao Giao chiến đấu.

Đồng thời, hắn còn có thể gài ám chiêu lên người khác. Ví dụ, khi tiếp xúc, trò chuyện với kẻ địch, hắn có thể ngầm gieo độc, đợi khi đối phương về nhà mới cho bộc phát. Cứ thế mà đánh lén, giết người bên cạnh kẻ địch, gây ra một vụ bùng phát độc tố, tạo ra hàng loạt phân thân, điên cuồng lây nhiễm xung quanh, càn quét toàn bộ nơi ở của hắn.

Đã trở lại sau 2 tháng, bên kia cũng gần 2 tháng chưa ra chap thì mình quay lại