Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Vào lúc này, khi Diệp Thu bộc phát khí tràng, Mạnh Thiên Chính nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc.
"Cỗ khí tràng này lại mơ hồ ẩn chứa một tia tiên uẩn, giờ phút này Diệp sư đệ đến cùng là tu vi gì?"
"Không thể tin được, thực lực của hắn lại không giống như những lời đồn kia, thế nhưng hắn đã chịu nhục nhã mười năm qua mà chưa hề giải thích điều gì."
"Tâm tính Diệp sư đệ thực sự quá mức đáng sợ, nếu không phải vì đồ đệ thì chỉ sợ hắn sẽ còn tiếp tục ẩn giấu đi."
Mạnh Thiên Chính nhìn thật sâu Diệp Thu một chút và cũng không có mở miệng ngăn cản.
Đây là mâu thuẫn giữa các thế hệ của Tàng Kiếm phong và Tử Hà phong với nhau, ông ta thân là chưởng giáo nên bị kẹp ở giữa không thể thiên vị bên nào.
Tề Vô Hối lúc này sắc mặt đã tái xanh, vẻ mặt hắn không chút biểu tình mà nhìn xem Diệp Thu.
Giờ phút này hắn đã minh bạch thực lực của Diệp Thu không hề chỉ có Huyền Chỉ nhị phẩm giống như trong lời đồn.
Hiện tại từ khí tràng mà Diệp Thu bạo phát ra thì thực lực của hắn chí ít cũng là Vô Cự cảnh. Tuy nhiên điều này không có nghĩa là Tề Vô Hối sẽ sợ hãi.
"Hừ, Diệp sư đệ, vị đồ đệ này của ngươi không biết lễ phép, trong mắt nàng căn bản không có môn quy. Ta thân là chấp pháp trưởng lão thì chẳng lẽ không thể quản được nàng sao?" Tề Vô Hối lạnh lùng nói, khí tràng trên thân hắn cũng dần dần bộc phát để triệt tiêu lực lượng từ khí tràng mà Diệp Thu phát ra.
"Ha ha ha, môn quy ư?" Diệp Thu tản hết khí tràng và đi bộ nhàn nhã đến bên cạnh vách núi, hắn nhìn về phía phương hướng của Tàng Kiếm phong mà cười nói. "Nếu Tề sư huynh đã đề cập tới môn quy thì chúng ta liền đến nói về môn quy."
"Ngươi có ý tứ gì?" Tề Vô Hối liền mang sắc mặt âm trầm vì hắn không biết rõ trong lời nói của Diệp Thu đang ẩn chứa ý gì.
"Tề sư huynh, ngươi làm chấp pháp trưởng lão thì khẳng định cũng đã học thuộc lòng điều lệ của môn quy đúng không?"
"Không biết nếu đệ tử của bản môn ức hiếp bách tính, trắng trợn cướp đoạt dân nữ, sát hại dân chúng vô tội thì dựa theo môn quy sẽ nên xử trí như thế nào đây?"
Tề Vô Hối không chút suy nghĩ mà mở miệng nói: "Theo thường lệ mà làm chính là huỷ bỏ tu vi, trục xuất khỏi sư môn."
Nghe được như thế mà khóe miệng Diệp Thu có chút giương lên và lộ ra một nụ cười mang ý vị thâm trường.
Trông thấy một màn này thì Tề Vô Hối đột nhiên có dự cảm không lành.
Quả nhiên sau khi nghe hắn câu nói này Diệp Thu liền cười nhạt một tiếng rồi nói:
"Chà, xem ra Tề sư huynh vẫn là rất rõ ràng môn quy nha. Nếu như ta không có nhớ lầm thì môn hạ trong Tàng Kiếm phong của ngươi có một tên đệ tử đã ỷ vào thực lực cường đại để ức hiếp bách tính, nhiều lần cướp đoạt dân nữ dưới núi và đùa bỡn đến chết, có thể nói hắn rất tâm ngoan thủ lạt."
"Nếu dựa theo môn quy thì có phải nên huỷ bỏ tu vi và trục xuất hắn khỏi sư môn không nhỉ?"
"A, ta nhớ ra rồi! Tên đệ tử này hình như là con trai của Tề sư huynh thì phải? Khó trách ại sao tên tiểu tử này có thể sống ung dung ngoài vòng pháp luật như vậy."
"Chuyện này cũng không kỳ quái mà."
Diệp Thu mang bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
"Phốc. . ." Lâm Thanh Trúc kém chút nhịn không được mà cười ra tiếng, nàng không nghĩ tới sư tôn của mình lại có một mặt vô sỉ như vậy.