Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sau khi thức tỉnh, Diệp Thu rực rỡ hẳn lên, toàn bộ khí chất trên người đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nếu như nói trước đó hắn có chút tài hoa bộc lộ thì hiện tại khí tức của hắn đã hoàn toàn thu lại, có vẻ không khác người bình thường là bao.

Thế nhưng điều khác biệt giữa Diệp Thu và người bình thường chính là quanh người hắn luôn có một luồng tiên khí mờ ảo, giống như tiên nhân trên trời xuống trần gian du ngoạn vậy.

Dựa theo hiệu quả của Thần Tàng, loại khí chất này vốn không tồn tại. Khí chất này hoàn toàn là do Tiên Tuỷ mang lại.

"Ừm, sau khi đột phá Thần Tàng cảnh thì cảm giác thật không đồng dạng." Diệp Thu cẩn thận cảm thụ lực lượng cường đại trong thể nội mà cười nói.

Tất cả sự tự tin đều đến từ lực lượng cường đại. Có lực lượng cường đại thì cảm giác đi đường đều nhẹ nhàng, toàn thân tự tại.

Rất nhanh sau đó Lâm Thanh Trúc cũng dần dần tỉnh lại, nàng mở ra hai tay và cảm thụ lực lượng trong cơ thể rồi mừng rỡ như điên.

"Đây chính là lực lượng mà Huyền Chỉ nhất phẩm mang đến sao? Quả nhiên quá kinh khủng!"

Sau khi kích động một hồi, Lâm Thanh Trúc lại nghĩ tới một sự kiện.

"Hì hì, sư tôn đã từng nói chỉ cần ta đột phá đến Huyền Chỉ cảnh thì liền dạy ta kiếm pháp. Vậy chẳng phải là ngày mai ta liền có thể học kiếm pháp cường đại rồi ư?"

Nghĩ tới đây mà nàng lại mừng rỡ thêm một trận và vội vàng đứng lên quay đầu nhìn xem Diệp Thu rồi đột nhiên sửng sốt một cái.

"A! Tại sao ta lại có cảm giác sư tôn giống như đã biến thành người khác vậy? Ngài ấy càng ngày càng có tiên khí. . ."

"Mới chỉ trong chốc lát thì làm sao lại có thể có sự biến hóa to lớn như vậy được?"

Lâm Thanh Trúc không nghĩ ra, tuy nhiên nàng cũng không có để ý, vì thay đổi như thế nào thì Diệp Thu vẫn là sư tôn của nàng.

"Đa tạ sư tôn đã truyền công, đệ tử đã đột phá đến Huyền Chỉ cảnh." Lâm Thanh Trúc đi tới quỳ gối trước mặt Diệp Thu làm ra một cái đại lễ cảm kích xuất phát từ nội tâm.

Nàng cảm thấy rất may mắn vì ban đầu ở Ngọc Thanh điện những thủ tọa kia không có chọn nàng, nếu không nàng làm sao có thể bái một vị sư tôn tốt như Diệp Thu được chứ.

Từ khi nàng nhập môn cho tới hôm nay chỉ mới bốn ngày mà Diệp Thu đã giúp đỡ nàng nhiều như vậy. Nào là cho tiên đan diệu dược rồi đến truyền công.

Dưới gầm trời này đi đâu mới tìm được một vị sư tôn tốt như Diệp Thu?

Trong nội tâm Lâm Thanh Trúc trân quý mười phần và cũng rất vui mừng vì mình có thể được Diệp Thu dạy bảo, đây chính là sự kiện đúng đắn nhất của nàng trong kiếp này.