Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Cái này. . ." Trong tích tắc, Minh Nguyệt từ chỗ ngồi đứng thẳng dậy, trên khuôn mặt nàng hiện lên vẻ kinh ngạc vô cùng.
"Đây là Tiên Kiếm!"
Sao có thể như vậy được?
Vì sao trong tay hắn lại có được 1 thanh Tiên Kiếm?
Không những thế mà từ cường độ mà nó thể hiện ra thì đây chính là một thanh cực phẩm Tiên Kiếm.
Trời ạ!
Thế giới quan của Minh Nguyệt đã sụp đổ hoàn toàn, nàng một mực xem thường thủ tọa của Tử Hà Phong nhưng trong tay hắn lại có được cực phẩm trân bảo như vậy, vả lại tu vi của hắn cũng không phế vật như trong tưởng tượng của nàng.
Gia hỏa này có còn là người không?
Trong suốt mười năm nay, những lời đồn đại tai tiếng nhục nhã Diệp Thu, nhưng hắn lại khinh thường việc phản bác mà yên lặng tiếp nhận.
Gia hỏa này đến cùng là nghĩ cái gì trong đầu?
Minh Nguyệt không khỏi bội phục tâm tính của Diệp Thu, hắn có tâm tính thật sự quá kinh khủng!
Đây chính là tâm tính mà người tu đạo nên có!
Lấy bản thân quan sát thế gian, tâm tính bao dung chúng sinh, bỏ ngoài tai và không để ý đến những ô ngôn phế ngữ.
Đây là sự bao dung với những kẻ phàm phu dung tục mà trực tiếp xem nhẹ đi.
Quá đáng ở chỗ là trong tay Diệp Thu đang cầm 1 thanh Tiên Kiếm, nhưng hắn thế mà còn làm ra bộ dáng chững chạc đàng hoàng nói với các nàng rằng hắn tùy tiện là được rồi.
Bà mẹ nó, đây mà gọi là tùy tiện được sao?
Vậy ngươi tùy tiện cho ta một thanh Tiên Kiếm đi!
Đây chính là một thanh Tiên Kiếm đó, cho dù là thánh địa truyền thừa từ thời thượng cổ hoặc các đại tộc từ hoang cổ đến nay cũng không lấy ra nổi tiên bảo.
Vậy ngươi làm sao có thể nói ra những lời chững chạc là mình tùy tiện như thế chứ?
Tam quan của Minh Nguyệt lại sụp đổ một lần nữa, nàng tức giận đến nổi muốn chửi ầm lên.
So với Minh Nguyệt biết kìm chế thì Lâm Thanh Trúc và Tô Nhã lại biểu hiện càng thêm khoa trương.
Đặc biệt sau khi các nàng nghe thấy Minh Nguyệt nói đây là một thanh Tiên Kiếm thì liền há hốc mồm.
"Trời ạ! Đây chính là thanh kiếm có thể trảm sát đại đế, tiên vương sao?
"Trong tay ngài ấy sao có thể có được thanh Tiên Kiếm này chứ?"
Tô Nhã mang vẻ mặt khiếp sợ thốt lên.
Còn Lâm Thanh Trúc thì lại mừng rỡ, bởi vì mặc kệ Diệp Thu có trân bảo gì thì cũng là sư tôn của nàng. Sư tôn của nàng như thế thì nàng càng cảm thấy cao hứng và tự hào.
Nhưng mà vừa rồi nghe Diệp Thu nói ra câu ta tùy tiện là được thì khóe miệng Lâm Thanh Trúc liền giật một cái, vì nàng không nghĩ tới tính tình của sư tôn cũng thật là thú vị, mà như vậy nàng càng thêm ưa thích hắn.
"Hì hì, sư tôn, ngài có thể cho ta nhìn xem thanh Tiên Kiếm này một chút được không?" Lâm Thanh Trúc hiếu kì đi tới, Diệp Thu liền đưa thanh Tiên Kiếm này cho nàng chơi đùa một chút.
Dù thế nào thì Lâm Thanh Trúc cũng là đồ nhi của hắn, nếu hắn không sủng ái nàng thì còn ai sủng ái nàng, hơn nữa nàng chỉ nhìn thôi cũng đâu có tổn hại gì.