Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thời gian một ngày liền đi qua rất nhanh.

Minh Nguyệt mang theo Tô Nhã về tới Thiên Thủy phong.

"Sư tôn, hai người đã trở về rồi!"

Thiên Thủy phong là một nơi thanh tịnh, một đám nữ nhân xinh đẹp trang điểm lộng lẫy đang chơi đùa tại khe suối, gặp Minh Nguyệt mang Tô Nhã trở về thì liền vội vàng đứng lên hành lễ.

Thường ngày tại Thiên Thủy phong đều rất bình thường, nhưng sau khi trải qua một chuyến Tử Hà phong thì tâm tính của Minh Nguyệt dần dần có chút biến hóa.

Đặc biệt là lúc trông thấy Lâm Thanh Trúc đã đột phá đến Huyền Chỉ nhất phẩm thì nàng càng là áp lực tăng gấp bội.

Một vị đệ tử mới nhập môn đều đã là Huyền Chỉ nhất phẩm, mà những đồ nhi bảo bối của nàng ngoại trừ mấy vị lớn tuổi thì còn lại đều không có thành tựu.

"Các ngươi đều đã làm xong sao bài tu luyện chưa?" Minh Nguyệt mang ngữ khí nghiêm túc hỏi.

Đại đệ tử Liễu Như Yên liền run lên thân thể, mười phần không hiểu.

Vì bình thường nhóm các nàng đều không phải như vậy sao?

"Sư. . . Sư tôn! Các đệ tử đều đã làm xong. . ." Liễu Như Yên run run rẩy rẩy nói, trong lòng nàng có chút sợ hãi, vì nàng rất ít khi trông thấy Minh Nguyệt nghiêm túc như vậy.

Trong lòng Liễu Như Yên biết rõ sư tôn có thể là đã thụ đả kích nên tâm tình không tốt.

"Từng đứa chỉ biết dạo chơi, còn có ba tháng nữa chính là thất mạch hội võ, có phải các ngươi đã cảm thấy ổn nên không cần tu luyện nữa đúng không?"

"Đệ tử của sơn mạch khác đều đang vì thất mạch hội võ mà làm ra chuẩn bị, chỉ có các ngươi là mỗi ngày dạo chơi."

"Có phải các ngươi đều cảm thấy mình có thiên phú dị bẩm nên không cần tu luyện nữa phải không?"

"Từng đứa tâm cao khí ngạo, không coi ai ra gì, thật tình không biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân."

"Luận thiên phú thì Thủ phong có Liễu Thanh Phong, Tàng Phong có cái Tề Hạo, trong các ngươi ai có thể so sánh được với bọn hắn?"

"Ngay cả Tử Hà phong chính là kém nhất mà đệ tử mới nhập môn năm ngày nhưng hiện tại cũng đã là Huyền Chỉ nhất phẩm."

"Còn các ngươi thì sao? Các ngươi vẫn còn có tâm tư dạo chơi hả?"

Minh Nguyệt càng nói càng tức, càng nghĩ càng ủy khuất.

Nàng chưa từng nhận qua loại ủy khuất này, năm đó nàng và một đám đệ tử người nào không từng bị các nàng giẫm tại bên dưới lòng bàn chân?

Bây giờ các đệ tử của nàng ngược lại so không nổi với người ta, mà nàng luôn có lòng tự tôn cực mạnh nên có chút tiếp nhận không được.

"Sư tôn, các đệ tử biết sai rồi! Chúng ta sẽ lập tức đi tu luyện. . ." Liễu Như Yên ủy khuất nói.

"Như Yên, ngươi thân là đại đệ tử, ta hi vọng ngươi có thể tự giác làm tốt việc dẫn đầu để làm tấm gương cho các sư muội."

"Vi sư cũng không yêu cầu xa vời ngươi có thể cầm về vị trí thứ nhất, chỉ cần không để cho ta mất thể diện là được."

Nói xong Minh Nguyệt liền lặng yên ly khai, chỉ để lại một mình Tô Nhã đứng tại chỗ.