Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Tốt! Ngươi lui xuống đi!”

Tề Vô Hối phất phất tay, ra hiệu cho Tề Hạo đi ra ngoài.

Sau khi Tề Hạo rời đi thì một thiếu niên hào hứng bước vào và cúi đầu hành lễ với Tề Vô Hối.

“Sư phụ, ta đã đột phá Luyện Khí nhị phẩm!” Thiếu niên nói ra giống như tranh công, trong lòng vô cùng vui vẻ vì hắn vừa mới đột phá, nên muốn chia sẻ niềm vui cùng với sư phụ của mình.

Nhưng hắn không ngờ tới Tề Vô Hối lại tỏ ra chán ghét mà trừng hắn một cái, khi nghĩ tới Lâm Thanh Trúc mà ánh mắt Tề Vô Hối càng thêm ghét bỏ.

Thiếu niên này không phải ai khác mà chính là vị đệ tử mà trước đó Tề Vô Hối đã tranh giành cùng với Dương Vô Địch tới mức đánh nhau, hắn tên là Lý Tài Tư.

Lúc đó Tề Vô Hối còn cảm thấy mình đã nhặt được bảo vật, nhưng bây giờ so sánh lại thì hắn khó chịu như nuốt phải phân.

Năm ngày mà ngươi chỉ mới Luyện Khí nhị phẩm, Lâm Thanh Trúc nhà người ta đã Luyện Khí tứ phẩm rồi kìa!

“Cái này thì có gì mà tự hào hả?” Tề Vô Hối lạnh lùng nói, Lý Tài Tư nghe xong thì trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng thất vọng.

Hắn không hiểu sao chỉ mới một ngày ngắn ngủi mà thái độ của sư phụ trong nháy mắt đã thay đổi một trăm tám mươi độ và trở nên kỳ lạ như thế.

Chẳng lẽ là biểu hiện của hắn đã khiến cho sư phụ thất vọng rồi sao?

“Mới có một chút thành tích mà ngươi liền đắc ý, tính tình như thế thì sao có thể làm được việc lớn.” Tề Vô Hối tiếp tục quở trách.

Vì sao cùng là trời sinh thần cốt mà đệ tử nhà người ta trong vòng năm ngày đã đạt tới Luyện Khí tứ phẩm. Còn đệ tử của ta thì khó khăn lắm mới đạt tới Luyện Khí nhị phẩm?

Chẳng lẽ ta không bằng Diệp Thu sao?

Không thể nào, ta thà nghĩ rằng mình nhận phải một tên đệ tử vô dụng chứ cũng không tin là Diệp Thu dạy dỗ đồ đệ tốt hơn ta!

Trong lòng Lý Tài Tư vô cùng chán nản, hắn cứ tưởng rằng đem tin tức mình đột phá nói cho sư phụ nghe thì sư phụ sẽ vui vẻ. Nhưng hắn không ngờ được là Tề Vô Hối không những không vui vẻ mà ngược lại còn rất tức giận.

“Sư phụ, đệ tử biết mình sai rồi! Đệ tử nhất định sẽ cố gắng gấp bội để đạt được mức độ mà sư phụ mong đợi càng sớm càng tốt!”

“Ừm, đi xuống đi!” Tề Vô Hối không có biểu cảm gì mà chỉ bình thản nói.

Bởi vì hắn đối với vị đệ tử này của mình đã không còn hy vọng gì nữa mà hắn chỉ hy vọng Tề Hạo có thể giành chiến thắng.

Dù sao Tề Hạo cũng là con trai ruột của hắn nên tương lai sẽ là người kế thừa hắn.