Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhóm dịch: Thiên Lam Kim
Thấy hai quyển điển tịch, Tô Trần vẫn có chút do dự, không nhận lấy.
Thấy vậy, Lâm Thiên lập tức hiểu ra.
"Tô sư đệ cứ yên tâm, những đao pháp này không phải là công pháp của Thiên Cương Thành đâu."
"Ta cũng không ngốc đến mức lấy đồ của tông môn ra tặng người."
"Một trong số đó là Lâm thị đao pháp gia truyền của ta, có lẽ không huyền diệu bằng đao pháp của đại tông môn, nhưng chắc cũng không kém là bao."
"Chỉ là ta thật sự không quen dùng đại đao, nên vẫn chưa đi sâu nghiên tập."
"Quyển bí kíp đao pháp còn lại là do ta lúc rảnh rỗi mua đại ở ven đường."
"Vốn định xem có gặp được cơ duyên gì không, nhưng xem qua thì thấy toàn là nói nhảm."
Lâm Thiên vốn định nói quyển công pháp điển tịch này toàn nói nhảm.
Nhưng chợt nhận ra, mình đang tặng quà mà.
Hạ thấp đồ mình tặng như vậy, hình như không ổn lắm.
"Tô sư đệ chắc chắn là hơn ta gấp mấy lần về tạo nghệ đao pháp."
"Hai quyển bí kíp đao pháp này chỉ có trong tay Tô sư đệ mới có thể phát huy tác dụng thật sự của nó."
Nói rồi, Lâm Thiên nhét hai quyển công pháp bí tịch vào tay Tô Trần.
Thấy vậy, Tô Trần cũng không từ chối nữa.
Hắn quả thật cần một quyển đao pháp thích hợp.
Đêm đó, nếu hắn có một môn đao pháp tinh diệu, có lẽ con hổ yêu kia đã chết trong tay hắn rồi, chứ không phải giằng co với hắn.
"Đa tạ Lâm sư huynh tặng sách, ta xin mạn phép nhận lấy."
"Ngươi đã cứu mạng Lâm Thiên ta, những thứ này đều là nên làm, nên làm thôi."
Tại tiền tuyến Vân Dương Tông.
Chúng đệ tử đẩy phòng tuyến về phía trước một thước, cũng tương đương với việc mở rộng bản đồ Đại Chu thêm một thước.
Có điều, dạo gần đây, các đệ tử tiền tuyến đã phải rút hết về gần đại doanh.
Trên mặt các đệ tử tiền tuyến, sớm đã không còn vẻ tùy ý tự tin như trước.
Ban đêm, thường xuyên có yêu vật tập kích.
Cứ thế phải cảnh giác suốt đêm, bên này vừa đuổi yêu đi thì bên kia lại có một đám khác kéo tới.
Đến phiên đệ tử nghỉ ngơi vào ban đêm cũng không thể nào ngủ yên giấc.
Nhỡ đâu có yêu vật lẻn vào, mình còn đang ngủ say thì tính mạng khó mà bảo toàn.
Một đám người vẫn đang tìm nguyên nhân, đổ lỗi lẫn nhau, đều nói người khác có chỗ nào đó làm chưa đúng.
Cao tầng Vân Dương Tông đã nghe ngóng được tin tức từ tiền tuyến.
Hà Triều vốn còn đang nghĩ cách đối phó.
Nhưng cao tầng tông môn đã lệnh cho Thượng Yến đường chủ đến thay thế hắn ta.
Trong hơn một tháng qua, tiền tuyến đã có 7 người bỏ mạng.
Dù đã lùi phòng tuyến về phía đại doanh, vẫn rất khó giải quyết đám yêu vật này.
Mấu chốt là, đám yêu vật này lại còn tập kích vào ban đêm.
Đến đại doanh một vòng, vậy mà toàn thân trở ra.
Nếu không để đám yêu vật này nếm mùi đau khổ, chịu thiệt hại gì thì chúng sẽ được đà lấn tới.
Thượng Yến là một vị đường chủ khá có năng lực của Vân Dương Tông.
Rất nhiều người đều nói, nàng sẽ là trưởng lão tiếp theo của Vân Dương Tông.
Sau khi thay thế Hà Triều, Thượng Yến lập tức đưa ra một số thay đổi.
Bắt đầu bố trí cạm bẫy mai phục, tấn công xử lý đám yêu vật tập kích.
Không cần một lần giải quyết quá nhiều, nhưng yêu vật nào bị mai phục thì nhất định phải trả giá.
Quyết định này của Thượng Yến quả thực đã tiêu diệt được một bộ phận yêu vật, nhưng số lượng quá ít.
Không ít cạm bẫy mai phục đều không có tác dụng.
Có vài yêu vật thậm chí còn nhân cơ hội này, chạy về phía hậu phương đại doanh.
Trong phạm vi thế lực của Vân Dương Tông, bắt đầu có yêu vật xuất hiện thành đàn.
Từ tông môn Vân Dương Tông đến khu vực đại doanh tiền tuyến, hiện đã có rất nhiều bách tính định cư.
Trong 2 năm trước, những người dân định cư ở đây gần như đã quên mất hình dáng yêu vật là như thế nào.
Thậm chí ở Đại Chu còn truyền nhau một câu nói: "Vân Dương trăm dặm không yêu."
Ý nói trong phạm vi trăm dặm của Vân Dương Tông, không có yêu nào dám tới gần.
Nhưng hiện tại, câu nói này đã không còn thích hợp nữa.
Vân Dương Tông, tông môn.
Trong lầu các, mấy vị trưởng lão ngồi ở vị trí trên, nhìn xuống Hà Triều.
Ban đầu, bọn họ muốn chất vấn Hà Triều.
Nhưng đường chủ Thượng Yến đi thay thế vẫn không thể ổn định được cục diện tiền tuyến.
Vậy nên hôm nay, bọn họ không đến để chất vấn, mà là muốn cùng Hà Triều nói chuyện, thảo luận một chút vì sao tiền tuyến lại xuất hiện tình huống này.
"Tối hôm qua, tiền tuyến lại gửi tin tới. Có đệ tử nội môn bị thương, đại doanh bị đại yêu đánh lén. May mắn con đại yêu kia đã bị chém giết."
Ngũ trưởng lão Tôn Tuyết Dung mở miệng nói, giữa đôi lông mày hơi nhíu lại.
"Hai năm trước, mọi việc ở tiền tuyến của chúng ta đều vô cùng thuận lợi. Mấy yêu vật kia tuy ngu dốt, nhưng thấy doanh địa của chúng ta cũng biết tránh xa. Nhưng gần đây rốt cuộc là sao vậy? Tiền tuyến xảy ra vấn đề thì thôi đi, ngay cả đại doanh cũng thường xuyên bị tập kích, còn có người bị yêu vật bắt đi. Chẳng lẽ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, đám súc sinh kia thật sự trở nên tinh ranh hơn rồi sao?"
Tôn Tuyết Dung có chút không hiểu.
Hành động vào cuối hạ, Vân Dương Tông rõ ràng tiến hành thuận lợi như vậy, bao nhiêu đại yêu bỏ mạng trong đó.
Nhưng hiện tại, mới qua hạ bao lâu chứ?
Mấy yêu vật kia bỗng chốc trở nên lợi hại, trở nên tinh ranh?
Không chỉ Tôn Tuyết Dung không tin, mà rất nhiều trưởng lão ở đây cũng không tin.
"Hà Triều, ngươi ở tiền tuyến một tháng, hẳn là có chút suy nghĩ. Nói đi, ngươi cho rằng là nguyên nhân gì? Bất quá, đừng nói với ta là vì đuổi đi một đệ tử nào đó. Loại lời nói hoang đường vô nghĩa này, đừng đem ra nói."