Hoạt Nhân Thâm Xử

Chương 44. Kiểm Tra Khai Giảng

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

[Trường Trung học số 4, thành phố Mộc Tinh]


Mùa xuân, học kỳ mới.


Sau buổi chạy bộ buổi sáng thường lệ, học sinh lớp 12 được giữ lại để nghe hiệu trưởng thông báo về kế hoạch giảng dạy của học kỳ cuối.


“Các em học sinh! Trong học kỳ này, chúng ta sẽ bước vào giai đoạn nước rút cuối cùng. Tôi tin rằng đa số các em đã sẵn sàng điều chỉnh bản thân.


Dựa trên thời khóa biểu hiện tại, thời gian tan học của học sinh lớp 12 sẽ được thay đổi từ 17h40 sang 21h40.


Nhà trường sẽ cung cấp miễn phí bữa tối đầy đủ dinh dưỡng và dịch vụ nội trú tùy chọn. Các em có thời gian đi lại trên 40 phút được khuyến khích ở nội trú.


Sau bữa tối, từ 18h30, các em sẽ tham gia khóa học buổi tối. Trước tiên, sẽ có hai giờ tập huấn thể dục buổi tối. Sau đó, nghỉ giải lao mười phút, giờ cuối cùng sẽ là môn học được tùy chỉnh theo thế mạnh của từng học sinh.


Hôm nay, chúng ta sẽ tổ chức một kỳ kiểm tra đánh giá năng lực cho toàn bộ học sinh lớp 12, sử dụng mô hình giống kỳ thi [Tuyển sinh].


Ban ngày, các em sẽ làm bài kiểm tra văn hóa và tư duy logic trong lớp học. Buổi tối sẽ là bài kiểm tra thể dục.


Dựa trên kết quả cuối cùng, nhà trường sẽ sắp xếp khóa học buổi tối phù hợp cho từng học sinh.”


Hiệu trưởng nói rõ ràng, mạch lạc. Đa số học sinh của trường Trung học số 4 đã điều chỉnh tốt trạng thái trong kỳ nghỉ đông, sẵn sàng đón nhận nửa năm học đầy thử thách phía trước.


Buổi sáng là bài thi văn hóa, bao gồm các môn lịch sử, địa lý, nghệ thuật nhân văn, tâm lý học và những lĩnh vực khác. Đây là môn học mà La Địch không tự tin nhất, điểm số của hắn thường chỉ ở mức trung bình.


Dù tỷ lệ điểm văn hóa chỉ chiếm 20% tổng điểm xét tuyển, nhưng nếu đạt được vị trí trong top 100 toàn thành phố, học sinh sẽ có cơ hội đăng ký vào [Đại học] để tiếp tục nghiên cứu và phát triển kiến thức.


Sau buổi tập trung, học sinh quay trở lại lớp học để chuẩn bị cho bài kiểm tra kéo dài ba giờ.


Cao Vũ Hiên ngồi ở vị trí của mình, nhắm mắt thư giãn. Đây là lĩnh vực mà cậu ta giỏi nhất. Nếu phát huy tốt, cậu ta không chỉ đạt hạng nhất trong lớp mà còn nằm trong top ba toàn khối.


Vì tầm quan trọng của bài kiểm tra này, giáo viên coi thi không phải là giáo viên phụ trách lớp.


Một thầy giáo nam bước vào lớp, trên tay là túi đựng đề thi. Đôi mắt thầy hơi trũng, sắc mặt tái nhợt, nhưng quần áo lại gọn gàng, chỉnh tề.


Dáng người gầy gò của thầy khiến việc cầm túi đề thi cũng có vẻ nặng nề. Loại vóc dáng này hiếm thấy trong thời đại hiện tại.


Trong lúc thầy giáo sắp xếp đề thi, một số học sinh thì thầm:


“Đây không phải là thầy giáo dạy văn hóa của lớp Một sao?”


“Hình như là thầy họ Quách. Nghe nói cách dạy của thầy ấy rất kỳ lạ, khiến thành tích văn hóa của lớp Một không tốt lắm. Lại còn hay bị tiết thể dục lấn thời gian nữa.”


Ngồi cạnh cửa sổ, La Địch không tham gia vào cuộc bàn luận. Hắn cũng không quan tâm đến những lời đó, chỉ cảm thấy thầy giáo này có gì đó rất đặc biệt, một sự đặc biệt khó diễn tả.


Trong lúc quan sát, khóe mắt hắn bắt gặp tín hiệu bất ngờ. Hắn quay đầu, thấy lớp trưởng ngồi giữa lớp đang nhìn về phía mình, còn làm một động tác cổ vũ rất khoa trương.


Bài kiểm tra bắt đầu.


Năm tờ đề thi bao quát các lĩnh vực văn hóa khác nhau, thời gian làm bài là ba giờ, rất gấp rút.


Chỉ mới bắt đầu chưa lâu, thói quen "đặc biệt" của La Địch lại vô thức xuất hiện khi hắn đang tập trung làm bài.


“Tách!”


Tiếng bật lưỡi vang lên rõ ràng trong không gian tĩnh lặng của phòng thi.


Đến cả La Địch cũng giật mình. Hắn chợt nhớ ra, vì thói quen bật lưỡi này, các kỳ thi trước đều được sắp xếp để hắn làm bài trong văn phòng giáo viên. Nhưng lần này, kỳ thi khai giảng, hắn lại quên mất điều đó.


Một số bạn học bắt đầu liếc nhìn hắn.


Giám thị, thầy Quách, tiến lại gần bàn hắn.


La Địch cố gắng giải thích nhỏ nhẹ, xin phép mang bài thi sang văn phòng giáo viên. Nhưng ngay lúc hắn định đứng dậy, một bàn tay nhẹ đặt lên vai hắn.


Giọng nói mạnh mẽ và rất chuẩn của thầy Quách vang lên: “Học kỳ trước tôi đã thấy em làm bài một mình trong văn phòng giáo viên. Đây là thói quen không thể kiểm soát của em à?”


“Vâng.”


“Không cần đi đâu cả. Tiếp tục làm bài. Sau khi tốt nghiệp, các em sẽ phải đối mặt với nhiều tình huống khác nhau. Không phải lúc nào cũng có môi trường thi cử yên tĩnh như thế này. Đôi khi, các em cần nhanh chóng truy xuất kiến thức trong đầu giữa những tình huống ồn ào, khẩn cấp.


Nếu chỉ chút âm thanh nhỏ này mà không chịu được, thì đừng thi nữa. Tất cả các em cũng vậy, không cần quan tâm tư thế ngồi, không cần ép mình phải giữ im lặng. Muốn ho thì ho, muốn hét một tiếng cũng được, miễn không cố ý gây rối là được. Tất nhiên, nếu ai gian lận, tôi sẽ là người đầu tiên xử lý.”


Học sinh lớp 5 đều ngỡ ngàng. Đây là lần đầu tiên họ nghe thấy một "quy tắc" như vậy trong phòng thi.


Dần dần, lời nói của thầy Quách khiến không khí căng thẳng cả về thể chất lẫn tinh thần được giải tỏa. Tâm trạng thoải mái hơn, kiến thức trong đầu cũng bắt đầu được khai thác.


Với La Địch, tiếng bật lưỡi của hắn từ lâu đã trở thành âm thanh quen thuộc trong lớp.


Kết thúc bài kiểm tra, không ai cảm thấy quá mệt mỏi như trước đây. Nhiều người thậm chí còn phấn khích vì làm bài tốt hơn mong đợi.


Nộp bài xong, La Địch nhìn theo bóng dáng thầy Quách rời đi, chợt muốn một lần được dự giờ học của thầy.


“Nhìn gì đấy? Thầy Quách đẹp trai đến vậy sao... Đi thôi, ăn cơm thôi!”


Lớp trưởng đi tới, vỗ nhẹ vai hắn. Cao Vũ Hiên thì đã đứng đợi ở cửa.


“Lớp trưởng, cậu biết thầy giáo này à?”


“Cũng không quen lắm. Hồi trước khi giúp việc ở văn phòng, mình có đôi lần gặp thầy. Thầy Quách rất kỳ lạ. Trên bàn làm việc đầy những sách không liên quan đến môn học. Thầy ấy dường như không thích dạy theo giáo án chuẩn, cũng chẳng hay dùng bài giảng trình chiếu. Thầy thích dạy theo hứng.”


“Hình như thầy tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng, nhưng tính cách lại lập dị… giống cậu ấy.”


“Ồ.”


Sau bữa trưa, kỳ thi phân tích logic buổi chiều cũng là một bài thi trên giấy, nhưng được thiết kế rất đặc biệt.


Mỗi học sinh được phát một chiếc hộp gỗ đã qua xử lý đặc biệt, phải tìm cách mở chiếc hộp đó để lấy được đề thi bên trong. Nếu chiếc hộp bị phá hủy, sẽ bị trừ ngay 50 điểm.


Bài thi chỉ có một câu hỏi: Dựa vào những thông tin cực kỳ hạn chế từ văn bản, hình ảnh và tình huống đa nhân vật được trình bày, viết ra quá trình suy luận toàn diện về sự kiện và phân tích sơ bộ về các nhân vật chính trong sự kiện.


Có học sinh chỉ mất một giờ để hoàn thành bài thi, cũng có người đến khi kết thúc vẫn chưa viết được trọng tâm.


Bài làm hôm nay của La Địch lại khá hoàn hảo, có lẽ liên quan đến những sự kiện gần đây hắn trải qua.


Rất nhanh sau đó là thời điểm quan trọng nhất trong ngày: buổi tối.


Trước đây, vào giờ này, họ đều đã về nhà. Đây là lần đầu tiên cả nhóm ở lại trường vào buổi tối, khiến ai nấy ít nhiều cảm thấy không quen, đặc biệt là khi họ phải tham gia buổi kiểm tra thể chất vào ban đêm đầu tiên.


Đây cũng là phần kiểm tra quan trọng nhất, gồm ba hạng mục chính:  [Tốc độ], [Sức mạnh], [Đối kháng toàn diện].


Dù nhiệt độ lúc này chỉ khoảng 10°C, hầu hết học sinh đều thay trang phục thể thao mỏng nhẹ.


Đáng chú ý nhất là lớp trưởng với bộ đồ bó màu đen, trên ngực gần vai có in chữ bạc nổi bật: [I].


Khối 12 có tổng cộng 17 lớp với 721 học sinh.


La Địch, Ngô Vân và Cao Vũ Hiên, dù nằm trong top 3 của lớp 12-5, nhưng so với toàn khối thì thứ hạng lại chênh lệch đáng kể.


Theo kết quả kiểm tra thể chất cuối kỳ trước, La Địch xếp thứ ba toàn khối, Ngô Vân đứng thứ mười, Còn Cao Vũ Hiên là hạng 31, nhưng lại đứng đầu về thành tích học văn hóa.


Hạng mục kiểm tra đầu tiên là [Tốc độ], được học sinh gọi vui là “Thiên bách chạy”.


Cách thực hiện rất đơn giản: Yêu cầu học sinh hoàn thành cả chạy 100m và 1.000m liên tiếp.


Trong 100m đầu tiên, phải dốc toàn lực chạy nước rút, giáo viên sẽ ghi lại thành tích. Sau đó, không được nghỉ mà tiếp tục chạy 1.000m.


Cuối cùng, kết quả sẽ được tính dựa trên tổng thời gian của hai phần thi.


Ngoài ra, có một điểm cần lưu ý đặc biệt: Bất kể là kỳ thi khai giảng hay kỳ thi cuối cùng quyết định tương lai [tuyển sinh đại học], đều cho phép sử dụng các công cụ hỗ trợ hợp pháp với quy định chặt chẽ.


Học sinh được phép dùng hoặc tiêm thuốc đạt chuẩn, không gây tổn hại cơ thể (liều lượng có hạn chế). Cũng được phép mặc hoặc trang bị thiết bị hỗ trợ, chi giả (chỉ ở mức độ cơ bản, không ảnh hưởng đến sự phát triển của người chưa thành niên).


Bởi lẽ, trong tương lai, họ sẽ phải đối mặt với nhiều tình huống nguy hiểm, hơn nữa những công cụ này có thể dùng để hỗ trợ chiến đấu.


Để đảm bảo công bằng, việc sử dụng thuốc và trang bị sẽ bị trừ điểm nhất định trong kết quả cuối cùng.


Bài kiểm tra lần này được thực hiện theo thứ tự lớp học.


Ba người La Địch, nhờ số thứ tự gần nhau, được xếp cùng một nhóm trong bài kiểm tra [Tốc độ].


Khi bước lên làn chạy được chỉ định, La Địch lập tức cảm nhận bầu không khí không hòa hợp.


Ở làn chạy số 2, lớp trưởng đã vào tư thế xuất phát tiêu chuẩn, khuôn mặt không còn vẻ dịu dàng thường ngày mà lộ rõ khí thế áp đảo.


Có lẽ cảm nhận được ánh mắt từ La Địch bên làn ngoài cùng, lớp trưởng vốn đang nhìn thẳng về phía trước bỗng quay đầu, khuôn mặt nghiêm nghị lập tức đổi thành nụ cười, còn giơ tay chào rồi chỉ vào bộ đồ đặc biệt trên người.


Cao Vũ Hiên, ở làn giữa, đã cố định kính thể thao, cảm nhận sự trao đổi giữa hai người thì vô thức rụt người lại.


Lúc này, giáo viên tại vạch xuất phát chậm rãi giơ khẩu súng lệnh lên.


Tất cả nhanh chóng chuyển sang tư thế xuất phát, cơ bắp chân căng chặt.


Bang!


Tiếng súng vang lên.


La Địch gần như ngay lập tức bắt nhịp, cơ bắp dẫn động toàn thân, khởi động hoàn hảo.


Những giờ chạy đêm rèn luyện có mục đích đã phát huy tác dụng, hắn dễ dàng thực hiện tư thế chạy giống hệt sách giáo khoa. Ngay cả bản thân La Địch cũng cảm nhận rõ rằng lần xuất phát này gần như hoàn hảo, có lẽ tốc độ có thể ngang ngửa lớp trưởng.


Tuy nhiên, hắn nghĩ một khởi đầu hoàn hảo ít nhất cũng sẽ giữ vị trí ngang hàng với đối thủ trong 30 mét đầu. Quả thực, không có ai ngang hàng với hắn trong tầm nhìn.


Nhưng… ở góc mắt bên trái, hắn lại thấy một người, với tư thế chạy rất kỳ lạ, đã vượt qua hắn ngay từ khi xuất phát.


‘Lớp trưởng!?’


Lớp trưởng với bộ đồ bó đen đã bỏ xa hắn ba thân người, tư thế chạy của cô hoàn toàn không phù hợp với "tiêu chuẩn," với phần thân trên ngả về phía trước một cách rõ rệt. Cô dựa vào nhịp chân cực nhanh và sải bước lớn đến mức như xé toạc đôi chân, buộc cơ thể phải chịu được thế ngả về trước ấy.


Nếu không, cô đã ngã nhào từ lâu.


Vút!


Lớp trưởng là người đầu tiên vượt qua vạch 100m, trên bảng tốc độ hiện lên con số kinh ngạc: [9’55].