Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trên cánh cửa sổ thủy tinh đặc chế lóe ra linh quang của trận pháp, có năng lực cấm pháp thuật ở cấp độ nhất định, nó cứng rắn tới mức ngay cả tu hành giả Nguyên Anh kỳ muốn đánh vỡ cũng phải mất khá nhiều công sức mới được.

Nhưng không ai dám làm như vậy, trừ khi ngươi muốn có tên trong danh sách truy nã của Chấp Kiếm Đường. Khi đó thì sống chết miễn bàn.

Lý Phong Bình ngồi thẳng trước cửa sổ, sắc mặt Lâm Cầu Tiên phía đối diện vẫn hết sức bình tĩnh, có một loại lãnh đạm như thể đã khám phá hết hồng trần, hiểu rõ toàn nhân thế.

Hai ngày nay, cái tên của gã bị chương trình phổ biến luật lệ giao thông không ngừng đay đi đay lại, thì còn để lại ấn tượng tốt cái quái gì nữa? Chờ gã được thả ra ngoài chưa biết chừng người cần tìm cũng đã đi mất rồi, thế nên gã dứt khoát đình công luôn.

Dạo gần đây thành phố Huyền Kiếm xảy ra quá nhiều chuyện, ngay cả Tông chủ cũng chú ý tới nơi này, tình huống ấy khiến Lâm gia dù muốn vớt gã ra ngoài cũng không làm được.

Hành trình ngàn dặm, phải cẩn thận mỗi bước chân.

Nhanh một phút, đau cả đời.

Đau, quá đau!

Lâm Cầu Tiên cảm thấy mình chưa bao giờ hiểu thấu đáo hai câu này đến thế.

“Sư huynh, ngươi... Không sao chứ?”

“Haiz ~ chẳng qua là bản thân mới nghĩ thông một số đạo lý mà thôi, yên tâm đi, ta không sao cả.”

“...”

Mới qua bao lâu chứ? Vậy mà vị Lâm sư huynh vốn hăng hái bừng bừng của trước kia đã biến thành dáng vẻ này rồi?

“Đừng nói về ta nữa, nói chuyện của ngươi đi, ngươi tới gặp ta có phải vì đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?”

“Đúng vậy sư huynh, ta đã tìm một vị đệ tử nội môn Chấp Pháp Đường là Khương Tĩnh và một vị chấp sự ngoại môn Tư Luật Đường tên là Từ Tam Đao cùng đi với mình, tới xế chiều hôm nay, đoàn chúng ta vừa tiến vào bí cảnh hoàn thành nhiệm vụ rồi.”

Khương Tĩnh... hình như đã từng nghe nói đến cái tên này, nhưng đối phương cụ thể là ai thì thú thật là gã không nhớ ra.

Nhưng còn Từ Tam Đao này?

“Thú vị đấy, một tên kiếm tu Nguyên Anh lại đặt cái tên như vậy?”

“Ách, tính tình của vị Tam Đao sư huynh không tệ, lúc tiến vào bí cảnh chúng ta bất cẩn phát động kiếm khí, cuối cùng đành phải nhờ hắn hỗ trợ mới có thể ngăn cản được đấy.”

“Nói cụ thể một chút đi.” Thật ra Lâm Cầu Tiên cũng không có quá nhiều hứng thú, chỉ vì nơi này nhàm chán muốn chết, coi như nghe đối phương kể chuyện thôi.

...

Sáng sớm hôm sau, tại trung tâm thương mại lớn nhất thành phố Huyền Kiếm - Cầu Chân.

Trên có pháp khí đan dược và các dụng cụ tu hành khác, dưới có những loại vật dụng bình thường cần thiết trong sinh hoạt, tất cả đều có thể mua được ở đây.

Tuy bố cục chỉnh thể và phong cách của trung tâm thương mại này nhìn qua không có quá nhiều khác biệt so với ấn tượng kiếp trước của hắn, nhưng tên các loại cửa hàng vẫn giống như trước kia.

Ừm chính là các loại Cam Lâm Các, Tàng Phong Lâu, Kỳ Trân Trai vân vân... kia.

Từ Hình đi dạo trong trung tâm thương mại, ánh mắt tùy ý đánh giá bốn phía. Nếu đã có sư điệt sắp tới, hắn đang định chuẩn bị cho đối phương một ít lễ vật nhỏ, cũng thuận tiện mua một ít tài liệu để thăng cấp trận pháp tại nơi ở của mình.

Nếu dùng những loại tài liệu hắn mang theo trên người để thăng cấp một trận pháp cỡ nhỏ thì đúng là vô cùng lãng phí.

Cuối cùng, Từ Hình đi vào một cửa hàng tên là Huyền Nguyệt Các, cửa hàng này chủ yếu bán một ít linh tài bảo dược, khoáng thạch, thú huyết và các loại tài liệu tu luyện khác. Trên diễn đàn linh võng, có rất nhiều người đánh giá cao cửa hàng này.

Vừa đi vào, một nhân viên bán hàng mặc sườn xám màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp đã tươi cười đi ra tiếp đón: “Quý khách, xin hỏi ngài cần gì?”

“Ta muốn mua một ít tài liệu trận pháp, chủng loại không hạn chế, phẩm giai cũng không cần quá cao.”

Thì ra là một vị trận sư.

Ngày xưa có câu tu tiên bách nghệ, đan khí trận phù... chỉ nghe thế thôi cũng đủ để hiểu tầm quan trọng của những kỹ nghệ này rồi.

Đúng là về sau, theo sự xuất hiện của rất nhiều nghề nghiệp mới, khả năng kiếm tiền của bách nghệ tu tiên đã giảm xuống một chút, nhưng chắc chắn là vẫn tốt hơn so với tu hành giả bình thường.

“Nếu là tài liệu trận pháp thì mới đi tới phía trước, sau đó quẹo trái tiến vào khu vực chữ Bính là trông thấy, không biết có cần ta dẫn ngài đi qua đó hay không?”

“Không cần, ta tự mình đi là được.”

“Vâng.”

Nhân viên bán hàng khẽ gật đầu, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, nhẹ nhàng lui về vị trí cũ,

Một dãy trước mắt có tới mấy người bán hàng, nhan sắc mỗi người đều thuộc loại đỉnh cao, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy vui tai vui mắt. Trước kia nghe nói cửa hàng này còn chiêu mộ cả Mị tu của Hợp Hoan Tông đến chào khách, buôn bán đắt như tôm tươi.

Nhưng không lâu sau lại bị người trong nghề báo cáo, vừa hay đúng lúc Thị trưởng tiền nhiệm đang muốn sửa sang lại bộ mặt thành phố, bởi thế những Mị tu kia đều bị sa thải.