Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Sư đệ, các ngươi định vào Mãnh Hổ Sơn để rèn luyện sao?” Âu Dương sư huynh hỏi.
“Có ý định này, nhưng hiện tại vì con hổ yêu kia, chúng ta chỉ có thể đổi sang ngọn núi khác.” Lâm Cảnh bất đắc dĩ.
Đi bộ cũng rất tiêu hao thể lực.
Ngày khác phải hỏi thử xem, cần thân phận gì mới có thể cưỡi Tiên Hạc.
Lúc này, Lâm Cảnh nhận ra lợi ích của việc chọn Giác Ngưu làm linh thú, trên đường đi, hắn đã thấy không ít đệ tử cưỡi ngưu xuất hành.
Còn về chỗ mình, ngược lại thành linh thú cưỡi hắn, thật quá đáng!
Nghe vậy, Âu Dương sư huynh nhìn sang lão giả canh giữ ngọn núi.
“Lão nhân gia, ta đến để thu phục hổ yêu.”
Lão giả canh núi liếc nhìn Âu Dương Hạo, nói: “Biết, đi vào đi.”
Âu Dương sư huynh mỉm cười, quay sang Lâm Cảnh nói: “Sư đệ, có muốn theo ta cùng vào không? Đợi ta thu phục hổ yêu xong, ngươi sẽ có thể rèn luyện bình thường.”
“Có thể không?” Lâm Cảnh bất ngờ.
“Đương nhiên là không vấn đề gì, có ta ở đây, sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.” Âu Dương sư huynh lại quay sang lão giả canh núi, hỏi: “Lão nhân gia, ta dẫn vị sư đệ này theo cùng.”
“Đi đi, đi đi.” Lão giả dường như biết rõ thực lực của Âu Dương sư huynh, không quan tâm nói: “Các ngươi vào đi, ta tiếp tục viết bản kiểm điểm.”
Trên mặt lão đầy vẻ bực bội.
…
“Âu Dương sư huynh, vị tiền bối canh núi kia nói viết bản kiểm điểm… là thế nào vậy?”
Sau khi Âu Dương sư huynh dẫn Lâm Cảnh tiến vào bên trong Mãnh Hổ Phong, Lâm Cảnh tò mò hỏi.
“Mãnh Hổ Phong ngoài ý muốn sinh ra linh thực, lão ta không phát hiện kịp thời, còn để dã thú trong núi ăn mất, tất nhiên là phải viết kiểm điểm xin lỗi, chịu trách phạt rồi.”
“Giờ chắc lão cực kỳ căm hận con hổ yêu kia, nhưng đáng tiếc là, khi đối mặt với loại yêu thú này, lão không thể trực tiếp xử lý, trong tình huống yêu thú chưa làm hại người, việc tông môn ưu tiên sẽ là thu phục, chứ không phải giết chết.”
“Mà thu phục yêu thú, cũng là việc yêu cầu kỹ thuật, chỉ cần tình hình không quá nghiêm trọng, tông môn đều sẽ giao cho những đệ tử có tiềm năng đi thử nghiệm, coi như là một cách rèn luyện.”
“Dù sao thì, thu phục loại ‘yêu thú hoang dại’ kiểu này, cũng là kỹ năng cơ bản mà đệ tử Ngự Thú Tông cần phải nắm giữ.”
"Đệ tử Ngự Thú Tông có thể lựa chọn linh thú, yêu thú do tông môn bồi dưỡng đến ký kết khế ước. Nhưng nếu muốn tiến xa hơn thì vẫn phải tự mình bước vào tu tiên giới rộng lớn, tìm kiếm những sinh linh cường đại, tiến hành thu phục bọn chúng!”
“Sở dĩ ta muốn mang ngươi cùng đi vào, cũng là muốn cho ngươi thấy ta làm cách nào để thu phục một con yêu thú hoang dại, khiến nó tâm phục khẩu phục thần phục.” Âu Dương sư huynh ân cần nói.
“Thì ra là vậy.” Lâm Cảnh ngạc nhiên: “Ta còn tưởng Âu Dương sư huynh ngươi là vì pín hổ mà đến.”
Âu Dương Hạo: “… Nếu con hổ yêu này không chịu thuần phục, vậy thì ta cũng chỉ có thể vui vẻ nhận lấy thôi.”
Lâm Cảnh và Âu Dương sư huynh lựa chọn đi bộ tiến vào sơn lâm, dọc đường đi tới, tiếng chim hót hòa lẫn với tiếng côn trùng kêu vang, trong không gian , khoảng cách đến chỗ hổ yêu còn có một đoạn.
Đúng lúc này, Lâm Cảnh bỗng nhớ tới một điều vẫn khiến hắn thắc mắc!
Mặc trưởng lão từng nói, chờ Âu Dương sư huynh trở thành đệ tử thân truyền, rất có khả năng sẽ bái Tông chủ làm sư phụ!
Về phần nguyên nhân thì chưa từng đề cập, cực kỳ mịt mờ, khiến Lâm Cảnh không khỏi tò mò.
Lần trước ở Tàng Kinh Các hắn quên mất không hỏi, lần này hắn quyết định nắm lấy cơ hội cởi bỏ nghi vấn của mình.
“Sư huynh, ta nghe nói Tông chủ có ý thu nhận huynh làm đồ đệ?”
“Chuyện này ngươi cũng biết sao? Đã truyền đến ngoại môn rồi à!” Âu Dương sư huynh giật mình quay đầu.
“Thế thì không phải, là Mặc trưởng lão nói với ta.” Lâm Cảnh ho khan một tiếng.
“Sư huynh, chỉ giáo ta một chút! Huynh là làm thế nào làm được.”
Chỉ có trở thành đệ tử thân truyền, mới có thể học được bí thuật truyền thừa chân chính của tông môn, mới xem như thực sự trở thành thành viên nòng cốt của Ngự Thú Tông.
Mà muốn trở thành đệ tử thân truyền, có một điều kiện, đó chính là phải bái một vị có tu vi kim đan trở lên trong tông môn làm sư phụ.
Bái sư, giống như kết hôn vậy, chẳng khác gì đầu thai lần thứ hai, có một sư phụ tốt thì con đường tu hành sẽ dễ đi hơn rất nhiều.
Âu Dương sư huynh có thể kết nối được với Tông chủ, xem như rất lợi hại.
“Chuyện này…” Âu Dương sư huynh nhìn Lâm Cảnh một cách kỳ lạ, sau đó lắc đầu, nói: “Sư đệ, tình huống của ta e rằng không phù hợp với ngươi.”
“Nói thế nào?” “Chi chi chi?”
Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử truy vấn ngọn nguồn.
Âu Dương sư huynh thở dài, dừng bước lại, trầm tư chốc lát, cuối cùng buồn bã nói: “Thôi vậy, cũng không phải bí mật gì, ta kể cho ngươi nghe vậy, nhưng nhớ đừng truyền ra ngoài.”
“Ta nhớ lần trước ngươi đã lấy sách lịch sử về Ngự Thú Tông từ Tàng Kinh Các, đúng không?”