Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

 

"Không cần những thứ chỉ biết di chuyển không có tác dụng gì kia, cũng không đòi hỏi phải có sức chiến đấu như trúc long.... liền làm một cơ quan rùa, biết tự tìm đường, phun nước, có thể tự động tưới linh thực là được!" Lâm Cảnh vỗ tay quyết định, cảm thấy kế hoạch này rất khả thi.

"Có linh trúc xanh lam có thể tự tích lũy hơi nước giữa thiên địa, chắc chắn sẽ tiết kiệm được không ít công sức."

Cơ quan rùa?

Tùng Diệp Thử dùng cái đuôi to dài gãi gãi đầu.

"Chi?" Tại sao lại là cơ quan rùa mà không phải cơ quan ếch?

Linh thú hệ thủy trong năm loại linh thú cơ sở nhất Ngự Thú Tông, chính là Vũ Oa có thể cầu mưa tưới linh thực.

So sánh với rùa, nó quen thuộc với Vũ Oa hơn.
*(Vũ oa: con chão chàng)*

"Bởi vì ta là thể trường sinh." Lâm Cảnh đáp.

"Từ trước đến nay rùa luôn được xem là một trong những con thú đại diện cho trường sinh, ngươi không thấy cơ quan rùa hợp với thể trường sinh hơn sao?"

Hắn lấy ra cuốn tâm đắc Cơ Quan Thuật do Ngọc trưởng lão đưa tặng, cùng với Cơ Xảo Hồn Tâm.

Cơ Quan Thuật là chìa khóa để chế tạo cơ quan rùa, hắn cần phải chậm rãi học tập, còn Cơ Xảo Hồn Tâm... tạm thời chưa cần dùng đến.

Cơ quan rùa mà hắn định làm trong thời gian ngắn này, xem xét chỉ là một "bình tưới nước" với kết cấu đơn giản, trong khi Cơ Xảo Hồn Tâm phục vụ cho các cơ quan thú phức tạp cấp cao, đóng vai trò trái tim của chúng.

Pháp từ thuật lên, cơ do tâm sinh.

Cơ quan thú tuy kỳ diệu với nguyên lý "kéo một sợi, động toàn thân" nhưng cũng có nhược điểm. Các cơ quan thú cao cấp thường do nhiều hệ thống phức tạp hợp thành, so với những cơ quan thú đơn giản thì chúng dễ gặp phải tình trạng "đầu óc chậm chạp".

Trong các trận đấu sinh tử, những cơ quan thú này dễ trở thành bia sống cho kẻ địch.

Mà Cơ Xảo Hồn Tâm với vai trò cốt lõi của cơ quan thuật đã khắc phục được vấn đề này. Nó có thể đảm nhận cầu nối giữa cơ quan sư và cơ quan thú, liên kết tâm thần của cơ quan sư, giúp cơ quan sư có thể dựa vào lực lượng tinh thần điều khiển toàn bộ cơ quan thú hành động và vận chuyển.

Cứ như vậy, cơ quan thú phụ thêm ý thức của cơ quan sư , tại trong chiến đấu là có thể càng thêm linh hoạt, phản ứng nhanh chóng!

. . .

Sau Lễ Thăng Long, tên tuổi của Lâm Cảnh không chỉ lan rộng trong ngoại môn mà còn vang đến cả nội môn.

Tuy danh khí lớn hơn trước, nhưng cuộc sống tu hành của Lâm Cảnh và Tùng Diệp Thử vẫn giản đơn như thường lệ. Việc gì cần học vẫn học, thứ gì cần tích trữ vẫn tích trữ, các đệ tử ngoại môn khác rất hiếm khi nhìn thấy hai bọn họ.

Đối với Lâm Cảnh mà nói, cuộc sống này không hề nhàm chán, cũng không phải là bởi vì hắn thích như vậy, mà là do hai mươi mấy năm kiếp trước đã giúp hắn hình thành thói quen tĩnh tâm, quen chịu đựng sự buồn chán.

Huống chi so với việc cố gắng suốt bao năm cũng chỉ có thể trở thành một người bình thường trong biển người, kết quả có được khi tu hành, một tia khả năng siêu thoát kia, khiến cho Lâm Cảnh cảm thấy càng có giá trị và động lực để nỗ lực.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.

Ngoại môn, trong đấu thú trường.

Ầm!

Tiếng va chạm to lớn truyền khắp bốn phía, một con Đấu Viên toàn thân đầy máu, ngực bị cào rách ra vết thương khá sâu, trong mắt vô thần, mà bên cạnh, cựu đệ nhất ngoại môn Hạ Nhất Minh cũng rất thảm, cả người hắn bị cháy đen như vừa bị ngọn lửa thiêu rụi, đau đớn nằm gục bên cạnh Đấu Viên.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít đệ tử ngoại môn đứng dưới đài đều che miệng, vẻ mặt không thể tin nổi. Trước kia các trận đấu giữa đệ tử trong đấu thú trường tông môn, đa phần là đến điểm là dừng, trừ khi có ân oán sâu sắc, bình thường rất hiếm khi xảy ra trường hợp khiến người khác suýt nữa đã tàn phế như thế này.

"Rất xin lỗi khi không nương tay, nhưng Lệ trưởng lão nói không sai, quả nhiên trong tông môn đều toàn là những đóa hoa được bảo bọc kỹ lưỡng, thực sự không chịu nổi một kích."

Người nói là một thiếu niên áo đen đang vuốt ve con báo bên cạnh, rất nhiều đệ tử ngoại môn vừa mới nhập tông không biết người này là ai, trừ thiếu niên áo đen này ra, ở gần đó còn có ba thiếu niên thiếu nữ tỏa ra khí chất lạnh lùng như hắn.

Cả bốn người dường như không coi Hạ Nhất Minh, người có điểm tích lũy đứng đầu đấu thú trường ngoại môn này ra gì.

"Bọn họ... cũng là đệ tử Ngự Thú Tông chúng ta sao?"

Một đệ tử ngoại môn không nhịn được hỏi.

Bên cạnh hắn, Tử Nhiên sư huynh nghe tin chạy đến, nhìn bộ y phục đen với họa tiết huyết văn trong truyền thuyết trên người những thiếu niên kia, sắc mặt lập tức biến đổi, trầm giọng nói: "Là đệ tử của Liệp Yêu Đường ngoại môn, đợt này... sống sót trở về nhiều người như vậy sao."

...

"Xin hỏi Lâm Cảnh sư đệ ở nhà không?"

"Ngươi là... Phong Thu Các sư tỷ?"

Từ hoạt động Lễ Thăng Long kết thúc đã đi qua nửa tháng, vào lúc Lâm Cảnh vẫn vùi đầu vào khổ tu, một vị khách không mời mà đến.

Đối phương thân mặc đạo bào, khuôn mặt xinh đẹp, chỉ là trông có chút suy yếu, giống như là một mỹ nhân bệnh.