Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chỗ gần ô lấy gió có những dấu vết chồng chéo lộn xộn.
Tề Dực tái mặt, gần đây có người đã động tới chỗ này!
Anh chàng kia bước vội mấy bước, cúi đầu quan sát vết tích trên đó: “Ôi trời! Thế này là sao? !”
Tề Dực chụp mấy chục tấm ảnh từ rất nhiều góc độ rồi nhìn chằm chằm những dấu vết này một hồi lâu, mô phỏng thử trong đầu nhiều lần: “Có người dùng công cụ dạng như tua vít hay cây nạy lốp để cạy mở đầu ống thông gió.”
“Kẻ đó cạy mở đầu ống thông gió để làm gì? Hơn nữa cạy xong còn lắp trở lại, vì sao phải mất công làm như vậy?”
Tề Dực đau đầu: “Có lẽ là có liên quan tới chuyện văn phòng của tôi bỗng nhiên bị lạnh.”
“Khó có khả năng đấy lắm.” Anh chàng đưa ra cái nhìn của mình: “Đây là ống thông gió tổng, nếu kẻ đó giở trò gì đó ở đây thì hơn một nửa tầng hầm đều sẽ bị lạnh, muốn làm lạnh chính xác mỗi mình văn phòng của anh thì phải giở trò ở cả hệ thống phân luồng không khí nữa.”
Về lý thì đúng là như vậy.
“Chẳng lẽ kẻ này định bắt chước đặc công trong phim bò vào trong ống thông gió hay sao? Chuyện này cũng rất khó có khả năng, mặc dù đường kính của ống thông gió không nhỏ nhưng cũng chỉ to khoảng bằng eo của tôi mà thôi, không thể nào chui vào được.”
“Có lẽ vậy.” Tề Dực đáp quấy quá cho qua, trong lòng thầm nghĩ đến bóng quỷ lông đen tối qua anh nhìn thấy.
Nếu là nó thì chắc là có thể chui vào dễ dàng, thuận lợi bò tới tận ống thông gió nhánh cấp không khi cho văn phòng của anh.
Nhưng nó rốt cuộc là thứ quái quỷ gì? Và làm thế nào để làm nhiệt độ trong văn phòng của anh đột ngột giảm xuống?
Muốn một căn phòng nhỏ rộng mười mấy mét vuông giảm chục độ trong nháy mắt chẳng những cần phải giảm lượng nhiệt lượng rất lớn mà còn phải có hiệu suất thông khí tương đối lớn mới được; nếu không, chỉ dựa vào không khí truyền nhiệt một cách tự nhiên thì nhiệt độ trong phòng chỉ có thể giảm xuống dần từng chút một.
Chỉ dựa vào hiệu suất của máy thông gió thì không thể nào làm được chuyện này, điều làm Tề Dực thấy khó hiểu hơn nữa là, tất cả những chuyện này xảy ra hết sức âm thầm, anh không hề nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì, hay cảm nhận được không khí lưu động một cách rõ ràng.
Với hiểu biết không hề ít ỏi về vật lý của Tề Dực thì anh hoàn toàn không nghĩ ra được lời giải thích nào đáng tin.
“Nhưng ít ra có thể chứng minh, tất cả những chuyện này là do con người tạo ra, không phải do những thứ siêu nhiên như ma quỷ.” Tề Dực tiếp tục nhìn đầu ống thông gió, ánh mắt như thể muốn ăn thịt người.
Chỉ cần nó tuân thủ quy tắc thì anh có thể nghĩ cách bắt được nó.
Anh chàng thấy Tề Dực im lặng một lúc lâu không nói năng gì, đang định hỏi có phải anh phát hiện ra điều gì rồi không thì thấy vẻ mặt Tề Dực dần trở nên dị thường, anh ta chợt thấy hơi sợ hãi.
Anh ta lặng lẽ lùi lại mấy bước, nuốt nước bọt hỏi Tề Dực: “Có phải người anh em phát hiện ra điều gì rồi không?”
“Hửm? Không có gì.” Tề Dực khôi phục tinh thần, lập tức thu hồi vẻ mặt biến thái, nói: “Vượt qua phạm vi năng lực điều tra của chúng ta rồi, báo cáo tình huống lên trên, xin đội kỹ thuật chi viện.”
Anh chàng nghi ngờ nhìn Tề Dực, lùi về sau một bước, nói: “Tôi đã gọi điện thoại cho cấp trên rồi, cậu có thể báo cáo tỉ mỉ tình huống lên bên trên. Ừm, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi tiếp tục đi sửa cáp quang.”
“Khoan đã,” Tề Dực gọi cậu ta lại: “Buổi trưa cậu sửa cáp quang ở đây, có thấy chuyện gì lạ không?”
Anh chàng lại lùi về phía sau một bước, lắc đầu: “Không có, hơn nữa đa số thời gian tôi không ở ngoài này, tôi ở bên trong hệ thống dây điện.”
“Được, cậu đi đi.”
Anh chàng lập tức cầm túi chạy đi.
Tề Dực mới vừa vòng lại cửa chính, liền nhìn thấy lão Trì vừa xuống xe đi về phía này, lên tiếng gọi: “Lão Trì, thế nào? Xong rồi?”
Lão Trì ôm lấy bả vai Tề Dực, đi vào bên trong cùng anh: “Xong rồi, rất thuận lợi, anh ta đồng ý giúp chúng ta thu thập tin tức.”
Anh ta ôm bả vai Tề Dực, cùng anh đi vào nói: “Bạn của cậu đúng là rất có năng lực, tôi mới chỉ tiết lộ một chút tin tức ngoài lề, anh ta đã đoán được không ít chuyện.”
Tề Dực theo bản năng muốn đánh rơi tay anh ta, do dự một lát cuối cùng nhịn xuống.
Lão Trì tiếp tục nói: “Nhưng anh ta cũng nói, cho dù chúng ta có may mắn đoán trúng, chuyện này nhất định rất bí ẩn, rất khó điều tra, nếu năm đó không lộ ra dấu vết.
Thậm chí người bị hại còn chưa báo cảnh sát, ngoại trừ âm đạo thì không còn dấu vết nào khác, hơn nữa thời gian cũng đã qua lâu rồi, muốn tìm ra manh mối khác rất khó, con đường đột phá khả năng cao vẫn còn ở trên mạng, có khả năng người bị hại lên án việc này ở trên mạng.”
Tề Dực im lặng nghe xong, mới nói: “Đúng là không tìm thấy hồ sơ báo án của người bị hại, có lẽ xuất phát từ một chuyện gì đó mà cô ấy lựa chọn giấu giếm, cũng có thể là do chúng ta đoán sai, âm đạo của cô ấy bị tổn thương vì nguyên nhân khác, không phải vì bị người ta làm nhục.”