Ông Xã Thú Tính Đêm Đêm Gợi Tình

Chương 51. Nếu tôi có thai, có thể không cần đứa trẻ này không?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Lệ Quân Trầm đè lên trên người Hứa Thâm Thâm, hai chân kẹp ngang hai bên người cô, một tay nắm chặt hai cổ tay cô, đè lên trên đỉnh đầu cô, tay còn lại cởi dây thắt lưng.

Động tác của anh tự nhiên mà hấp dẫn, cả người đều tỏa ra hormone.

Hứa Thâm Thâm cắn môi dưới, đôi mắt vừa đen vừa sáng, còn mang theo một chút tủi thân.

Lệ Quân Trầm dùng thắt lưng da buộc hai cổ tay cô, nhìn cô với ý sâu xa.

Tim Hứa Thâm Thâm đập rộn lên, nó sắp nhảy từ trong cổ họng ra, cô gần như nức nở: “Anh Lệ, tha cho tôi.”

“Hứa Thâm Thâm, nợ cũ nợ mới giữa chúng ta tính hết một lượt thôi.” Mắt Lệ Quân Trầm đen láy mạnh mẽ, anh dùng ngón tay thon dài lạnh lẽo xé cổ áo cô ra, lộ ra cơ thể tuyệt đẹp.

Hứa Thâm Thâm cảm giác có một hơi lạnh lẽo, cô cắn răng nói: “Anh Lệ, gu của anh quá nặng rồi.”

“Tôi còn có thể nặng hơn.”Lệ Quân Trầm trầm ngâm nhìn cô.

Hứa Thâm Thâm gượng cười: “Anh Lệ, không phải là anh không thích gái còn trinh sao, tại sao phải cố chấp làm tình với tôi ở thứ tôi không thoải mái chứ?”

Đôi mắt đen của Lệ Quân Trầm trùng xuống, anh cúi người, trán anh đối diện trán cô, hơi thở của hai người hòa quyện vào nhau.

Hứa Thâm Thâm bị hơi thở của anh làm cho mù mờ mê muội, suýt nữa quên mất mình cần phải tức giận.

Anh ta làm bậy quá mức rồi.

“Hứa Thâm Thâm, bướng bỉnh và mạnh miệng là hai chuyện khác nhau.” Đôi mắt đen lạnh như băng của anh nhìn chằm chằm vào cô, nhưng giọng nói lại có chút ấm áp trở lại: “Đừng coi rẻ bản thân mình ở trước mặt tôi, cô không phải là loại phụ nữ đó.”

Tim Hứa Thâm Thâm đập rất nhanh, lời nói của anh giống như một chiếc phao cứu mạng, khiến kẻ đang đau khổ giãy giụa trong biển khổ là cô tìm được hy vọng.

“Anh Lệ đang nói gì, tôi nghe không hiểu.”Cô giấu đi sự khôn ngoan, giả vờ hồ đồ.

Cô là tình nhân của anh, bảo cô đối đãi giống với những người đàn ông khác như vậy sẽ chỉ chọc giận anh.

Hậu quả của việc ỷ được cưng chiều mà kiêu ngạo chính là cách cái chết không xa.

Bất kể từ phương diện nào, cô đều không thể mất đi anh.

Trừ khi có một lý do, đó là anh không cần cô nữa.

Lệ Quân Trầm ngẩng đầu, dùng ngón tay ấn lên chóp mũi có mồ hôi của cô, giọng nói trong trẻo lạnh lùng: “Tôi đi tắm.”

Nói rồi đứng dậy rời đi, để cô trên giường.

Chờ anh đi vào phòng tắm, Hứa Thâm Thâm đờ người trong mấy giây, cô bỗng nhiên ngồi dậy, chạy đến cửa phòng tắm, hét nói: “Anh Lệ, giúp tôi cởi dây thắt lưng ra.”

“Đi tìm dì Tiếu đi.” Trong giọng nói của Lệ Quân Trầm mang theo chút ý cười thản nhiên.

Hứa Thâm Thâm đỏ mặt: “Để dì Tiếu nhìn thấy cái này thật sự được sao, đây chỉ là trò đùa không hay của hai chúng ta, anh muốn để cả thế giới đều biết sao?”

Lúc này, cửa phòng tắm mở ra.

Lệ Quân Trầm không mặc gì liền đứng trước mặt cô, trên tóc anh có chút ướt nhẹp, chứng tỏ vừa mới bị ướt.

Hứa Thâm Thâm nhắm chặt mắt, không dám nhìn lung tung.

Anh nhếch khóe miệng, cười nham hiểm: “Hứa Thâm Thâm, cô có thể sờ.”

Hứa Thâm Thâm sợ tới mức lùi về sau vài bước, liên tục lắc đầu, muốn khóc mà không ra nước mắt: “Anh Lệ, anh đừng đùa tôi nữa.”

Ánh mắt anh lạnh lùng, ưu điểm của Hứa Thâm Thâm chính là lùi một bước tiến ba bước, cô biết nhượng bộ.

“Lại đây.”Anh bảo cô lại gần, giúp cô cởi dây thắt lưng.

Hai tay Hứa Thâm Thâm lấy lại được sự tự do, cô thở phào một hơi, dáng vẻ rất đáng tiếc: “Vóc người của anh Lệ thật là đẹp tới mức không gì để nói, tối nay tôi đúng là không có phúc hưởng thụ, nếu anh không nhịn được, tìm một cô gái đến tôi cũng không để ý đâu.”

Vốn là lời trêu chọc, nhưng cô lại chọc giận Lệ Quân Trầm.

“Hứa Thâm Thâm!” Lệ Quân Trầm cắn răng, anh có bệnh sạch sẽ, không phải là cô không biết.

Hứa Thâm Thâm cười sung sướng, lại lùi ra sau mấy bước: “Tôi xuống dưới tầng xem thử, anh nhanh lên.”

Nói xong cô liền xoay người chạy.

Lệ Quân Trầm hơi cau mày, nếu trong nhà chỉ có hai người họ, nhất định anh sẽ không do dự xông ra ngoài, nhưng bây giờ vẫn bỏ đi.

Hứa Thâm Thâm mang theo sự đắc ý bước xuống tầng, nhìn thấy đồ ăn thịnh soạn trên bàn ăn, mắt sáng rực lên.

“Hứa tiểu thư, có thể ăn cơm rồi.” Dì Tiếu bưng cơm đã nấu xong bước đến trước bàn ăn, nói: “Có cần gọi tiên sinh xuống không?”

“Anh ấy đang tắm, đợi chút nữa sẽ tự xuống.”Hứa Thâm Thâm nói.”

“Tiên sinh đối với tiểu thư rất tốt.”Dì Tiếu cười hiền hòa.

“Dì Tiếu quen biết anh Lệ rất lâu rồi phải không?”Hứa Thâm Thâm hỏi kín.

“Đúng vậy, từ lúc ba mẹ tiên sinh vẫn còn sống tôi đã làm việc trong Lệ gia rồi.Có khoảng thời gian tiên sinh ra nước ngoài, tôi phải về quê dưỡng lão. Nhưng tôi mới chừng năm mươi tuổi không quen nhàn hạ, nghe nói tiên sinh trở về tôi rất vui mừng, không ngờ tiên sinh còn sai người đến tìm tôi mời tôi trở lại, là muốn tôi chăm sóc cho tiểu thư.” Dì Tiếu cười ha hả.

Hứa Thâm Thâm hơi nhíu mày: “Anh Lệ bảo dì trở lại chăm sóc cho tôi?”

Sao lại cảm thấy không chân thật như vậy.

Dì Tiếu gật đầu cười: “Tiên sinh rất thương tiểu thư.”

Hứa Thâm Thâm nhếch khóe miệng, nhìn chăm chú, anh quả thật rất thương cô.

Lúc ăn cơm, Hứa Thâm Thâm đã hỏi Lệ Quân Trầm một câu hỏi.

“Anh Lệ, tôi giả sử, chỉ là giả sử, tôi có thai anh sẽ làm thế nào?” Hứa Thâm Thâm nhìn sâu vào anh, chờ đợi câu trả lời.

Lệ Quân Trầm khẽ cau mày: “Cô có thai rồi?”

“Tôi cũng có kinh nguyệt rồi, sao có thể có thai, tôi chỉ hỏi chút thôi.” Hứa Thâm Thâm mím môi: “Nếu như tôi có thai, có thể không cần đứa bé này không?”

Động tác của Lệ Quân Trầm khẽ dừng lại: “Tại sao?”

“Anh Lệ, nếu tôi mang thai anh để tôi sinh đứa bé ra, nhưng đứa bé đó sẽ không có một chút quan hệ nào với tôi, tôi thà chịu đau khổ không cần nó chứ không chịu được cảnh cốt nhục chia lìa. Tôi nghĩ phụ nữ muốn sinh con cho anh có rất nhiều.” Hứa Thâm Thâm hỏi dò.

“Ừ.” Giọng nói Lệ Quân Trầm lạnh nhạt, cô nói gì chính là thứ đó.

Mặc dù rất có lý, nhưng anh lại cảm thấy lồng ngực có chút khó chịu.

Hứa Thâm Thâm có được lời chấp thuận của Lệ Quân Trầm, vốn dĩ nên vui mừng, nhưng không biết vì sao lại có cảm giác như rơi xuống ngàn trượng.

Hai người mang tâm sự riêng của mình, trên bàn ăn yên tĩnh đi rất nhiều.

Ăn xong cơm tối, Hứa Thâm Thâm cầm một bản hợp đồng đi tìm anh.

“Anh Lệ, phiền anh xem một chút.” Hứa Thâm Thâm đặt hợp đồng trước mặt anh.

Lệ Quân Trầm khẽ cau mày, cầm hợp đồng lên nhìn một cái, hóa ra là cô tự viết.

“Muốn giải quyết việc chung với tôi?” Lệ Quân Trầm ném hợp đồng xuống, lạnh lùng nhìn cô.

“Tổng cộng có ba điều. Điều thứ nhất: Mối quan hệ của chúng ta có kỳ hạn là một năm, đến kỳ một năm không ai nợ ai điều gì. Điều thứ hai: Mỗi người chúng ta đạt được thứ mình muốn, sau khi kết thúc mối quan hệ, không ai nợ ai. Điều thứ ba: Tôi không thể mang thai. Điều khoản phụ: Thời gian mỗi lần lên giường không thể quá một tiếng.” Hứa Thâm Thâm nói thêm phía sau, cười có chút ngại ngùng.

Đoán chừng điều khoản phụ kỳ lạ như vậy, chắc cô là người đầu tiên.

“Ba điều trước tôi có thể đồng ý, điều khoản phụ thì hủy bỏ.”Lệ Quân Trầm nói với giọng điệu không thể thương lượng.

“Tại sao?”Đôi mắt hoa đào rõ lòng trắng lòng đen của Hứa Thâm Thâm trừng lên rất tròn, thực ra thứ cô quan tâm nhất chính là điều khoản phụ này.

Ba điều ở phía trước, thực ra bọn họ đều có thể làm được, bởi vì đều hiểu rõ ý nghĩa trong cuộc sống lẫn nhau, chẳng qua chỉ là khách qua đường.