Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Man Quỷ nhe răng cười, lang nha bổng trong tay nâng lên mạnh mẽ, trong khoảnh khắc Lôi đội phóng qua từ bên cạnh hắn, hung hăng đánh tới Hắc Lân lang đang đuổi theo.

Thập Tự chế ngự khoảng không, hai mắt cũng ngưng thần trong một tích tắc này, bỗng nhiên kéo ra cường cung trong tay.

Từng tia linh năng hóa thành mũi tên mang tiếng rít bén nhọn, vạch ra từng vết phong ngân, hướng về đàn sói, phụ trợ Man Quỷ.

Khi tiếng gào thét thê lương quanh quẩn lần nữa, Lôi đội đã rời đi chỗ Man Quỷ, tới gần Loan Nha. Phía sau hắn, Man Quỷ một thân một mình, như núi lâm đại địa, ngăn cản hết thảy.

Cứ như vậy, Hứa Thanh đang ẩn thân ở trong bùn, người đầu tiên hắn nhìn thấy trở về chính là Lôi đội gào thét lao qua bên cạnh Loan Nha và Thập Tự.

Lôi đội lao vùn vụt qua bên cạnh Hứa Thanh, khoé mắt quét mắt chỗ ẩn thân của hắn, không có thời gian mở miệng, chỉ gật đầu, đã lập tức đi đến ngoài hai trăm trượng, khoanh chân ngồi tĩnh tọa, nuốt vào Bạch đan, tu chỉnh, đồng thời cũng chuẩn bị cho vòng xuất thủ tiếp theo.

Đây chính là kế hoạch rút lui của tiểu đội Lôi Đình.

Lôi đội thân là mạnh nhất người, ngăn cản trước nhất, Man Quỷ thì chặn đường ở đợt thứ hai. Khi sắp kiệt lực hắn sẽ rút lui, nhiệm vụ ngăn cản đàn sói sẽ bị Loan Nha tiếp tục hoàn thành, sau đó là Thập Tự.

Vòng đi vòng lại, kể từ đó, bọn họ có thể có thời gian nghỉ ngơi của riêng mình.

Đây là phương pháp chiến đấu tiểu đội hợp tác thích hợp nhất trong Cấm khu nồng đậm dị chất.

Mà người mệt nhất trong đó chính là Lôi đội và Thập Tự.

Người trước ngăn cản trong thời gian lâu nhất, giết sói nhiều nhất, tranh thủ thời gian dài vì đồng đội sau lưng.

Về phần người sau, ngoài bản thân muốn làm một vòng chặn đường đàn sói, còn phải bảo đảm an toàn vì đồng đội rút lui từ trên điểm cao.

Có thể nói cách bố trí mỗi người, đều rất quan trọng, mà điều quan trọng nhất chính là sự ăn ý và tin tưởng lẫn nhau giữa bọn họ!

“Đây chính là tiểu đội người nhặt rác...”

Mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ kiên định. Hắn ẩn thân bất động, theo thời gian trôi qua, rất nhanh hắn đã nhìn thấy khí tức của Man Quỷ tới gần người.

Lại một lát sau, trông thấy bóng dáng Loan Nha che ngực, sắc mặt trắng bệch.

Người cuối cùng lướt qua bên cạnh hắn là Thập Tự.

Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhìn như bình thường, nhưng Hứa Thanh vẫn cảm nhận được dao động linh năng gần như khô kiệt trên người hắn. Phía sau hắn, đàn sói lít nha lít nhít gào thét truy kích.

Khi đi ngang qua chỗ Hứa Thanh, Thập Tự phảng phất hơi chần chờ.

“Ta có thể làm được.” Hứa Thanh nhìn ra ý chưa nói ra của đối phương, trầm giọng mở miệng.

Thập Tự không nói chuyện, nhoáng cái rời đi, trong chớp mắt, đàn sói gào thét mà tới.

Nhấc lên cơn gió thổi qua khuôn mặt Hứa Thanh, mang đến vị tanh hôi, đặc biệt là hơn mười con phía trước nhất, toàn thân đen nhánh, mắt đỏ bừng, toàn thân trên dưới toát ra vẻ hung tàn và điên cuồng.

Hiển nhiên vòng tác chiến thứ nhất tiểu đội Lôi Đình an bài, khiến cho chúng nó nhận bị tử thương không nhỏ, máu tanh kích thích, làm đám Hắc Lân lang này trở nên cuồng bạo vô cùng.

Giờ phút này, bọn chúng dường như không chú ý tới Hứa Thanh ẩn thân, đang muốn truy kích Thập Tự.

Nhưng trong khoảnh khắc bọn chúng đến, môt thanh chủy thủ bỗng nhiên bay ra, vù một tiếng tới gần, trực tiếp đâm vào trán con Hắc Lân lang dẫn đầu trước nhất.

Cường độ cực lớn, xuyên qua trong chớp mắt.

Con Hắc Lân lang này phát ra âm thanh thê lương, bỗng nhiên mất mạng, thi thể rơi xuống đất theo quán tính, đồng thời bóng dáng Hứa Thanh hóa thành tàn ảnh, đi như tia chớp.

Tăm sắt màu đen trong tay lấp lánh hàn mang, bỗng nhiên đâm vào trong mắt một con Hắc Lân lang. Sau khi xuyên qua đầu, thân thể của hắn loé lên, tay trái nắm lại, dùng sức đánh con sói thứ ba phía sau lưng đang muốn đánh lén.

Đầu sói bỗng nhiên vỡ vụn, máu tươi bắn tung tóe khắp người Hứa Thanh.

Giây lát đã đánh chết ba con sói, bóng dáng Hứa Thanh lắc lư lần nữa.

Giờ khắc này, tốc độ của hắn hoàn mỹ hiển lộ.

Cả người vô cùng linh hoạt, như la sát giết chóc, du tẩu xuyên qua trong bầy sói, ánh mắt lạnh băng, xuất thủ quả quyết.

Theo phong mang của tăm sắt màu đen, tiếng kêu thảm trước khi chết của từng con Hắc Lân lang truyền khắp bốn phương.

Máu sói trên người hắn càng ngày càng nhiều, hai tay tức thì bị nhuộm đỏ tươi, dù sền sệt, nhưng bàn tay nắm lấy tăm sắt vẫn kiên cố như cũ, giờ phút này màu sắc tăm sắt cũng biến thành màu đỏ.

Nhưng đàn sói rải rác, cuối cùng có một vài con nhảy vọt qua từ bên cạnh hắn.

Còn có nanh vuốt một số con để lại vết thương trên người hắn.

Nhưng với tốc độ của Hứa Thanh, mấy con trước bị hắn miễn cưỡng xông ra ngăn cản, mà mấy con sau... Sức khôi phục kinh khủng của thủy tinh màu tím phát huy ra hiệu quả kỳ diệu trong một trận chiến này.

Tất cả vết thương ngoài da đều nhanh chóng khép lại trong mấy nhịp thở, cho dù là vết thương khá nặng, cũng không chảy máu nữa.

Một màn này, bởi vì toàn thân hắn bị sói máu tràn ngập, cho nên người ngoài không nhìn rõ được.

Mà so với thương tích khỏi hẳn, thể lực của hắn khôi phục càng kinh khủng hơn, cả người duy trì sức chiến đấu, kéo dài đến kinh người.

Thế là dần dần, xác sói chất đầy đất xung quanh hắn, vẻ sắc bén trong mắt càng ngày càng lạnh, kiên trì thời gian vượt xa tất cả mọi người, khiến cho đàn sói bốn phía đều bị hắn chấn nhiếp đôi chút.

Từ xa nhìn lại, ánh nắng xuyên thấu lá cây rậm rạp, rải rác rơi trên người hắn, phản chiếu ánh sáng lên toàn thân tràn ngập trong máu tươi của hắn, phảng phất hóa hắn thành một vệt huyết mang.

Mà một màn này, cũng bị Lôi đội phía sau hắn hơn hai trăm trượng và Thập Tự ở điểm cao càng xa xôi nhìn thấy.

Hai người đều nhấc lên dao động tâm thần, hiển nhiên bị sự tàn nhẫn và cứng cỏi của Hứa Thanh làm chấn động.

“Tiểu hài, rút lui!” Lôi đội bỗng nhiên mở miệng.

Hứa Thanh còn có dư lực, nhưng hắn cũng cảm nhận được linh năng hao tổn nghiêm trọng.