Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 38. Nguy cơ ấn nấp bốn phía. (4)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hắn lập tức vọt lên, cẩn thận tới gần, bóng người nhỏ gầy linh hoạt lại ẩn nấp trong rừng, rất khó bị người khác phát hiện.

Thế là không lâu sau đó, hắn đã đi tới nơi truyền ra tiếng gào thét, ẩn thân trong một tán cây, nhìn thấy phía dưới có sáu bảy bộ thi thể, trong đó một cái... Chính là Man Quỷ!

Toàn thân hắn xanh đen, rõ ràng đã dị hoá, thi thể tách rời, tử trạng cực kì thê thảm.

Tấm thuẫn tinh cương to lớn cũng từ một phân thành hai, hóa thành hai mảnh một lớn một nhỏ, lang nha bổng cũng rơi rụng bên cạnh, dính đầy máu tươi.

Hiển nhiên khi còn sống, hắn đã dùng hết tất cả, đồng quy vu tận cùng đối thủ trong dị hoá.

Hứa Thanh im lặng, đáy lòng nổi lên bi thương, càng nhìn thấy Lôi đội cách đó không xa, đang bị năm người vây công, toàn thân hiện lên màu xanh, dần dần chống đỡ hết nổi, cũng sắp tới gần dị hoá!

Một màn này, khiến đồng tử Hứa Thanh co lại, tăm sắt trong tay siết thật chặt, đôi mắt lập tức bộc phát sát cơ sắc bén.

Ánh mắt của hắn nhìn thấy, đám vây công Lôi đội chính là tiểu đội Huyết Ảnh!

Giờ phút này trên bầu trời, trời chiều chậm rãi hạ xuống, mắt trần có thể thấy được ánh chiều tà bị đêm tối thay thế ở nơi xa.

Dường như không cần bao lâu, bóng tối đã có thể bao trùm toàn bộ đại địa.

Mà từng đợt âm lãnh, cũng chậm rãi sinh ra trong bóng tối tiến dần, tràn ngập bát phương.

Ánh chiều tà vẫn còn bên trong rừng cây, như lão già giãy dụa, không cam lòng hạ màn, mà ánh trời chiều phảng phất cũng không còn quá nhiều sức lực tương trợ, vô lực xuyên thấu qua lá cây rậm rạp, u ám lại thưa thớt.

Nhưng Hứa Thanh ẩn thân bên trong tán cây lại khác, hắn lạnh lùng nhìn chiến trường, phản chiếu hết thảy cảnh tượng vào trong đôi mắt băng hàn.

Tiểu đội Huyết Ảnh có hết thảy năm người, trong đó hai người là chủ lực xuất thủ, ba người phong tỏa đường đi bốn phía, phòng ngừa Lôi đội chạy trốn.

Người sau có tu vi tương đương Loan Nha, đều có vẻ là tầng ba.

Bọn họ không dám tới quá gần, vờn quanh ở vòng ngoài, nhưng ba người tồn tại, khiến cho Lôi đội không thể không phân tâm.

Về hai người trước, dao động linh năng bộc phát khắp cả người chỉ kém Lôi đội một chút, hiển nhiên cũng là Ngưng Khí tầng sáu, đều là lão già.

Tóc tai hắn bù xù, mắt lộ vẻ hung ác, giờ phút này y phục trên người có hơi tàn tạ, có thể nhìn ra một thân cơ bắp bành trướng như muốn nổ tung. Hắn chính là vị đội trưởng ăn thịt chó sống của Huyết Ảnh.

Giờ phút này đội trưởng Huyết Ảnh liếm môi một cái, vừa xuất thủ như sét đánh, vừa âm lãnh nhìn chằm chằm thân thể càng ngày càng xanh của Lôi đội.

“Hôm nay tiểu đội Lôi Đình tất nhiên bị xoá tên từ trong doanh địa. Lôi đội, không bằng ngươi tự sát đi, không phải đánh đến dị hoá giống như Man Quỷ kia, sau khi chết cũng không được toàn thây, không khỏi quá mất tôn nghiêm rồi. Nếu ngươi tự sát, ta sẽ chăm sóc thật tốt đội viên của ngươi.”

“Không sai, Lôi đội cứ yên tâm đi đi. Sau khi ngươi chết, mấy người khác của tiểu đội Lôi Đình, chúng ta trở về sẽ chăm sóc thật tốt. Ta đã sớm muốn nếm thử tư vị của Loan Nha kia, còn có đứa trẻ ngươi mang về nữa, bán đi làm người dưỡng bảo chắc cũng có thể đáng chút tiền.”

Sau giọng nói của đội trưởng Huyết Ảnh vang lên, là một người khác bên cạnh, đồng loạt ra tay vây công Lôi đội cùng hắn mở miệng.

Người này là kẻ trung niên, dáng vẻ xấu xí, phía sau nhô lên thật cao như dị dạng, mù một con mắt, giờ phút này trong một con mắt chỉ còn lại vẻ khát máu, dao động linh năng bên người dù không bằng đội trưởng của hắn, nhưng lại vượt qua Thập Tự trong ấn tượng của Hứa Thanh, đạt tới Ngưng Khí tầng năm.

Nhưng không phải quá ổn, hình như vừa mới đột phá không lâu.

Mặt đối với ngôn ngữ khiêu khích của hai người, Lôi đội mặt không biểu cảm, duy chỉ đôi mắt như có ý muốn chết, xuất thủ càng thêm mạnh mẽ.

Trong chốc lát khiến cho hai người Huyết Ảnh không muốn bị thương quá nặng vì chém giết Lôi đội, cũng hơi lui ra phía sau, bắt đầu vừa đấu vừa di chuyển.

Hiển nhiên, đáy lòng bọn họ chắc chắn hôm nay nhất định thành công, cho nên chuẩn bị kéo dài thời gian đến khi đối phương chết.

“Một kẻ tầng sáu, một kẻ tầng năm, ba kẻ tầng ba!” Sát cơ bén nhọn trong mắt Hứa Thanh. Trên thực tế hắn có thể rời đi, nhưng hắn xem trọng ân tình. Từ đầu đến cuối, Lôi đội đối xử với hắn thật không tồi, cho nên Hứa Thanh không định rời đi, mà nhanh chóng quét qua chiến trường và hoàn cảnh bốn phía.

Nơi đây cũng không phải là nơi khoáng đạt, cây cối không ít, ánh sáng mịt mờ, chỗ tối chiếm đa số, thích hợp xuất thủ.

Sau khi đáy lòng có phán đoán, Hứa Thanh ngồi xổm trên tán cây, sát cơ trong mắt tức thì bộc phát.

Hắn hung hăng đạp mạnh hai chân lên tán cây, mượn lực bay nhanh, cả người hóa thành một mũi tên rời cung, bỗng nhiên tới gần.

Hải Sơn quyết tầng ba phối hợp với lực lượng thân thể thủy tinh màu tím mang tới, hoàn toàn bày ra vào thời khắc này.

Tốc độ của hắn nhanh chóng, lưu lại tàn ảnh rõ ràng nơi tán cây. Còn chưa chờ đám người trong chiến trường phản ứng lại, bóng người Hứa Thanh đã vọt tới chiến trường trong chớp mắt.

Xuất hiện bên cạnh một trong ba người vòng ngoài.

Đó là một thanh niên nhỏ gầy, trong con mắt hình tam giác còn phản chiếu bóng dáng Lôi đội bị vây công, không hề phát giác Hứa Thanh xuất hiện.

Cho đến hàn phong đập vào mặt, hắn hơi sững sờ, vừa muốn quay đầu, một khắc sau... Một cây tăm sắt đến cùng kình đạo kinh khủng, trực tiếp xuyên thấu từ vị trí huyệt thái dương của hắn.

Không đợi thi thể đổ xuống, không đợi tiếng kêu thảm vang ra, thân thể Hứa Thanh không dừng lại, xoay người bàn chân mượn sức đạp mạnh về phía sau, bộc phát tốc độ, lập tức vọt tới trước mặt một người khác như một con báo săn.

Người nhặt rác thứ hai tái mét cả mặt, đồng tử co vào, vừa muốn lui ra phía sau, nhưng Hứa Thanh đã tới gần, nắm đấm chứa lực lượng kinh người của Hải Sơn quyết tầng thứ ba đã lập tức đến.