Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cái luồng khí này không chỉ có mùi hôi thối mà còn nồng nặc mùi rượu, cực kỳ khó ngửi. Chính Liễu Kim là người thổi ra mà cũng thấy không chịu nổi, anh vội vàng mở toang cửa sổ để hít thở không khí bên ngoài.

Trong lòng anh thầm hối hận, biết thế lúc nãy cứ ghé sát cửa sổ mà thổi ra ngoài, để gió cuốn đi cho rảnh nợ, chứ ai lại tự mình làm hại mình thế này. Thế nhưng, cảm giác sảng khoái toàn thân lúc này quả thực không lời nào tả xiết. Cứ như thể anh vừa trút bỏ được một tầng xiềng xích trên người, nhẹ nhõm vô cùng.

Đây chính là những độc tố tích tụ trong cơ thể từ những loại thực phẩm nạp vào hằng ngày. Nhìn bên ngoài thì có vẻ không vấn đề gì, nhưng khi tuổi cao hoặc chẳng may phát bệnh, chúng sẽ trở thành mối đe dọa chí mạng. Tuổi thọ của con người phụ thuộc rất nhiều vào tình trạng nội tạng. Bất kỳ một trục trặc nhỏ nào cũng có thể khiến người ta "đi" sớm.

Đạo gia có câu: "Muốn không chết, trong ruột phải không có chất thải". Câu này tuy thô nhưng thật. Tuổi thọ con người nằm chính trong hơi thở ra hít vào, trong sự tuần hoàn ra vào của cơ thể. Chỉ khi nội tạng đủ mạnh mẽ, bạn mới có thể chống lại những tác hại hữu hình và vô hình từ việc ăn uống và hít thở.

Sau một lần thanh lọc, Liễu Kim càng hiểu sâu sắc hơn về Bế Khí Pháp. Anh cảm thấy cuộc đời mình lại có thêm một mục tiêu mới: Kiếm tiền và Trường thọ. Bi kịch nhất trên đời chính là: Có tiền nhưng hết mạng, hoặc còn mạng nhưng hết tiền. Liễu Kim không muốn mình vất vả kiếm tiền rồi lại chẳng sống đủ lâu để tiêu, thế thì tiền nhiều để làm gì? Anh muốn làm một người giàu có sống thọ.

Ý nghĩ vừa nảy ra, Liễu Kim liền đứng ngay cửa sổ, hướng ra ngoài trời và hít vào thật sâuuuu... Một luồng khí khổng lồ tràn vào phổi, lần này lượng khí nạp vào còn nhiều hơn trước. Từng luồng không khí từ bên ngoài liên tục tràn vào nhưng không làm anh thấy khó chịu, trái lại chúng bị nén lại liên tục, mật độ ngày càng dày, độ tinh khiết ngày càng cao.

Luồng khí này lập tức đẩy nhanh tốc độ làm việc của phổi, cung cấp lượng oxy dồi dào cho ngũ tạng lục phủ. Sau một hồi lâu, Liễu Kim mới bắt đầu từ từ thở ra. Từng luồng khí bẩn phun ra, tan biến vào trong gió, cảm giác như cơ thể lại vừa được rửa sạch thêm một lớp bụi trần vậy.

Hiệu quả thần kỳ này cho thấy Bế Khí Pháp thực sự có tác dụng. Nhưng nó cũng chứng minh rằng trong cơ thể anh tiềm ẩn rất nhiều tạp chất, có lẽ khi thanh lọc gần hết thì cảm giác này sẽ không còn mạnh mẽ như vậy nữa. Dù vậy, lúc này Liễu Kim vẫn đang hưng phấn tột độ.

Tiểu thuyết có nói, người luyện võ khí tức dài lâu chính là biểu hiện của nội công đại thành. Liễu Kim bây giờ cảm thấy một nhịp thở của mình kéo dài khoảng một phút, nghĩa là anh đã có kỹ năng của cao thủ, chỉ còn thiếu một cơ thể của cao thủ nữa thôi. Phải tiếp tục luyện, nhất định phải đưa cơ thể đạt đến trạng thái đỉnh cao, sống thọ vài trăm tuổi mới bõ.

Thời gian trôi qua, thấm thoát đã hai tiếng đồng hồ. Lúc này khi thở ra, Liễu Kim không còn thấy mùi hôi nữa, cơ thể bỗng thấy lâng lâng, có chút choáng váng. Chẳng lẽ mình bị say oxy do hít vào quá nhiều à? Anh nghĩ thầm, môn Bế Khí Pháp này không nên chỉ ngồi lì trong phòng tập, mà phải vận động lên thì hiệu quả mới tốt.

Nghĩ là làm, Liễu Kim rời khách sạn, bắt đầu chạy bộ dọc vỉa hè. Chạy bộ giúp máu huyết lưu thông, cộng thêm sự nuôi dưỡng từ lượng oxy tinh khiết, dòng máu càng trở nên năng động, giúp bồi bổ ngũ tạng và cơ bắp tốt hơn. Anh bắt đầu tăng tốc nhưng vẫn duy trì nhịp độ Hít—Thở nhịp nhàng. Dù cơ thể đã bắt đầu thấy mỏi nhưng đi kèm với đó là cảm giác hưng phấn đến lạ kỳ.

Trái tim đập mạnh mẽ hơn, anh dường như có thể nghe thấy tiếng thình thịch tràn đầy sức sống của nó. Phổi thực hiện chức năng thổ cố nạp tân (thải cũ nạp mới). Người bình thường hô hấp hỗn tạp nên lợi hại chia đôi, còn Liễu Kim có thể tinh lọc khí, thải sạch phế khí nên hiệu quả cao hơn hẳn. Phổi được bồi bổ, cường hóa rồi bắt đầu phản phệ lại ngũ tạng. Mỗi thay đổi nhỏ của cơ thể đều minh chứng cho sự kỳ diệu của Bế Khí Pháp, khiến anh không khỏi phấn khích.

Hơn nữa, tốc độ tiến bộ này thực sự quá nhanh. Người bình thường dù có thuật thổ nạp cũng phải mất nhiều năm mới có thành tựu, còn anh chỉ mất vài tiếng đồng hồ đã vượt xa nỗ lực cả đời của người khác. Tốc độ này mà nói ra chắc chẳng ai tin nổi.

Càng chạy càng hăng, oxy dồi dào khiến ngũ tạng hồi sinh, máu chảy trôi chảy. Nói theo cách hiện đại chính là đẩy nhanh quá trình trao đổi chất. Thông qua vận động, các sản phẩm của quá trình trao đổi chất bị tống ra ngoài, đây chính là quá trình cường hóa cơ thể. Vì vậy, dù mồ hôi đầm đìa và thấy mệt, Liễu Kim vẫn không dừng lại mà trái lại còn chạy nhanh hơn.

Cuối cùng, chạy không biết được bao xa, bụng Liễu Kim bỗng réo lên, cảm giác như sắp có một cuộc "bùng nổ" đến nơi. Thôi chết, buồn đi vệ sinh rồi! Đây không phải chuyện xấu, vì những gì tống ra được chắc chắn là tạp chất trong quá trình vận động, cực kỳ tốt cho cơ thể.

Anh vừa chạy vừa tìm, cuối cùng cũng thấy một nhà vệ sinh công cộng và vội vàng lao vào.

"Có người đến kìa."

Lúc này, trong một buồng vệ sinh nhỏ, có một đôi nam nữ đang ôm ấp nhau. Người phụ nữ lộ vẻ lo lắng, thì thầm: "Hay là mình đi đi anh."

"Sợ cái gì, em không thấy thế này mới kích thích sao?" Gã đàn ông trung niên không những không sợ mà còn hăng máu hơn. Người phụ nữ không dám cãi lại.

Cạch một tiếng, cửa buồng bên cạnh đóng lại. Người phụ nữ càng lo hơn, chỉ cách nhau một cánh cửa, có động tĩnh gì là bên kia nghe thấy hết ngay. Thế nhưng giây tiếp theo...

Bủm! Một tiếng vang rền truyền đến từ buồng bên.

Vẻ mặt hưng phấn của gã trung niên bỗng cứng đờ, ngay sau đó một mùi hôi nồng nặc xộc vào mũi khiến gã nôn nao: "Mẹ kiếp!" Gã lẩm bẩm chửi thề rồi vội bịt mũi lại. Người phụ nữ thì đã sớm lấy áo che kín mặt.

Bủm! Bủm bủm!

Tiếng nổ liên hoàn vang lên, mùi thối từng đợt từng đợt nhanh chóng bao phủ cả khu vệ sinh nhỏ hẹp không lối thoát.

"Oẹ... em chịu hết nổi rồi, em phải ra ngoài đây." Người phụ nữ cuối cùng không nhịn được nữa, mở cửa chạy biến.

Gã trung niên tức điên người, đập mạnh vào vách ngăn mắng nhiếc: "Thằng kia, mày không tìm chỗ khác mà xả à?"

Liễu Kim thì đang sướng rơn. Sau đợt "bùng nổ", bụng dạ nhẹ nhõm hẳn đi, cảm giác như người nhẹ đi được vài lạng. Đây đều là chuyện tốt, thanh lọc tạp chất giúp cơ thể duy trì trạng thái đỉnh cao để sống thọ hơn. Nghe tiếng mắng bên cạnh, anh không khỏi cạn lời. Đều là đàn ông với nhau, nghe tiếng nam nữ trong cái buồng vệ sinh này thì ai mà chẳng biết chúng nó đang làm trò gì. Đúng là gu mặn thật!

Thế nhưng nghe thấy tiếng chửi, Liễu Kim cũng chẳng vừa. Ông đây mới là khách hàng sử dụng dịch vụ đúng mục đích nhé, cái đồ biến thái như mày mà cũng dám sủa à?

"Cút!" Anh quát lại một câu ngắn gọn.

"Cút cái mã cha mày, thằng kia, tao đợi mày ở ngoài, ngon thì bước ra đây!" Gã trung niên hằn học thách thức.

"Mắng còn nghiện à, ông đây... Ơ..." Liễu Kim bỗng ngẩn ra, anh quên mang giấy rồi.

Đảo mắt một vòng, Liễu Kim trực tiếp kéo quần lên mở cửa buồng, vòng sang buồng bên cạnh. Lúc này, gã trung niên cũng vừa mở cửa định bước ra, thấy Liễu Kim thì sững lại. Liễu Kim chẳng nói chẳng rằng, đấm thẳng một phát vào mặt gã, đánh văng gã ngược vào trong buồng.

Gã trung niên ôm mặt đau đớn gào lên: "Tao là tông sư Thái Cực đây, tại chỗ này chật hẹp quá tao không thi triển được thôi, ra ngoài bãi trống mà đánh!"

"Tông cái mả mẹ mày!" Liễu Kim lao vào, giật lấy cái áo của gã trung niên để... chùi mông.

Chùi xong, anh ném trả cái áo cho gã, vừa kéo quần vừa khinh bỉ bảo: "Đồ vô dụng, mày mà là tông sư thì ông đây chính là Chiến Thần."