Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Phương Tịch đột nhiên quay sang cười một cái đối với Lưu Đào Đào, nói: "Lưu sư tỷ, ngày sau nếu có khó khăn về tài nguyên tu luyện thì có thể nói với ta."
Một lời vừa nói ra thì biểu tình trên mặt mọi người ở đây đều có chút biến hóa. Rất nhiều đệ tử nhìn xem Lưu Đào Đào mà tràn ngập vẻ hâm mộ.
Dù sao bọn hắn cũng biết là sự nghiệp võ đạo của Lưu Đào Đào chỉ sợ sắp kết thúc rồi, và bọn hắn còn nghe nói trưởng bối trong gia tộc của nàng còn đang thúc giục nàng lập gia đình.
Hiện tại Phương sư đệ vươn tay giúp đỡ nàng như vậy thì có lẽ võ nghiệp của Lưu sư tỷ sẽ được cứu về không ít.
"Đa tạ... Phương sư đệ!" Trong giọng nói của Lưu Đào Đào mang theo sự nghẹn ngào.
"Không cần khách khí!" Phương Tịch khoát tay nói.
Đối với hắn mà nói đây cũng chỉ là tiện tay đầu tư một chút mà thôi.
…
Tại tiền viện của võ quán Bạch Vân, ở trong chính phòng.
"Tốt! Tốt lắm!" Mộ Thương Long nhìn xem Phương Tịch với ánh mắt phi thường hài lòng.
Ông ta cũng thật không ngờ lúc trước mình chỉ vì một chút tiền mà xuất thủ, nhưng không nghĩ tới Phương Tịch vậy mà trên phương diện tu luyện Bạch Vân chưởng lại có thiên phú đến vậy.
Mộ Thương Long mang vẻ mặt ngưng trọng và lấy ra một bộ quyển trục nói:
"Phương Tịch, nếu như ngươi đã luyện thành khí huyết tam biến, vậy kế tiếp ngươi nên chỉnh hợp khí huyết để bước vào việc nắm giữ chân lực."
"Đây là Thần Ý đồ của Bạch Vân chưởng, ngươi trước tiên quan sát một phen. Phải nhớ kỹ trọng ý không trọng hình, chú ý quan sát thần vận trong tranh!"
"Đa tạ sư phụ đã ban ân!" Phương Tịch chuẩn bị để cho A Phúc ngày sau lại đưa lên một phần tạ lễ thật dày cho vị sư phụ này.
Hắn lúc này cũng không khách khí nữa mà liền đưa hai tay tiếp nhận rồi mở quyển trục ra.
Trên bức tranh lớn như vậy mà chỉ có lèo tèo điểm họa vài đám mây.
Mây tụ mây tan, mang theo một loại ý chỉ mờ mịt.
Phương Tịch nhìn một hồi và cẩn thận lĩnh hội chân ý trong đó.
"Thần ý đồ này nhất thời không lĩnh ngộ được cũng rất bình thường, ngươi ngày sau mỗi ngày có thể cùng Phiêu Miểu sư tỷ nhìn xem nửa canh giờ." Mộ Thương Long chậm rãi nói.
"Đệ tử đã rõ." Phương Tịch trả bức tranh lại cho Mộ Thương Long.
Hắn biết dù sao ngày sau còn có rất nhiều cơ hội để mô phỏng nên cũng không vội.