Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngụy Diên cũng tính là đại tướng, nhưng Ngụy Diên lúc này phải thủ ngoài của thành Tương Dương, không đủ tư cách tham gia yến tiệc này, giống như đám quan viên nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể gửi người tặng giúp lễ vật. Những quan viên khác bây giờ đừng nghĩ mời chào, bọn họ đều là cáo già trên trốn quan trường, mang tính chất ưng không thấy thỏ ưng không tung cánh. Lưu Kỳ nếu không làm lên chút công tích gia tăng khả năng kế vị, đừng nghĩ bọn họ đầu nhập dưới trướng.
Lưu Kỳ hiện tại đã muốn mời chào một chút người có tài sau đó dựng lên sự nghiệp, những thứ khác sẽ bàn sau, tương lai hắn dựng lên sự nghiệp thì những cây cỏ đầu tường kia có cũng được không có cũng chẳng sao.
Trong hậu viện, Thái phu nhân vẻ mặt âm trầm, nàng lần này lắm mưu nhiều kế nhưng so ra vẫn kém khúc thơ của Lưu Kỳ.
- Tỷ tỷ.
Thái Mạo nói lý ra vẫn phải gọi Thái phu nhân là tỷ tỷ.
- Đệ đệ cảm thấy chuyện hôm nay thế nào?
Thái phu nhân hỏi.
- Việc hôm nay Tông nhi làm, e là sẽ khiến đại nhân không vui.
Thái Mạo nói.
- Việc này ta sẽ nói với đại nhân, thế nhưng vừa nãy vì sao đệ không giúp Tông nhi? Tông nhi là cháu ngoại của đệ, đệ còn có điều gì do dự?
Thái phu nhân nhìn Thái Mạo nói.
- Đây là lễ tiệc mừng thọ đại nhân, nếu ta tương trợ sẽ khiến đại nhân không vui. Về phần vì sao ta do dự, tỷ tỷ nên biết, gia tộc này không thể vì tỷ là tỷ của ta mà chịu ảnh hưởng, đây chính là sự sống còn của cả gia tộc, tỷ hẳn là hiểu được.
Thái Mạo bất đắc dĩ nói.
- Đại ca, ta giới thiệu cho huynh một người.
Lưu Bàn dẫn theo một thanh niên khoảng tuổi y đi về phía Lưu Kỳ, thanh niên này dáng vẻ oai hùng bất phàm, để lộ vài phần tài năng, cái chính là chững chặc hơn Lưu Bàn vài phần.
- Đây là Lữ Giới, con cháu của Lữ Công.
Lưu Bàn không đợi Lưu Kỳ nói liền giới thiệu.
- Lữ Công?
Lưu Kỳ nghi hoặc nói.
- Đại ca biết tướng quân Vương Uy thống lĩnh Phi Hổ Quân chứ? Lữ Công từng là phó thống soái dưới trướng tướng quân Vương Uy, chính là trong một lần chiến đấu không may chết trận. Bởi vì Lữ Công có uy danh rất cao trong quân đội, lại thân cận với tướng quân Văn Sính và tướng quân Vương Uy, vì thế tất cả mọi đều tôn ông là Lữ Công.
Lưu Bàn ở bên giải thích.
Lưu Kỳ quan sát Lữ Giới một hồi, rồi hỏi Lưu Bàn:
- Y võ nghệ thế nào?
- Võ nghệ của Lữ Giới không kém ta, chúng ta giao thủ vài lần, ta đều không thắng được y.
Lưu Bàn nói.
Nghe thế Lưu Kỳ an tâm. Lưu Bàn này tương lai có thể xem như Thái Sử Từ, Lữ Giới này võ nghệ không kém Lưu Bàn, như vậy Y cũng không tồi.
- Đã vậy, ngươi hãy ở bên cạnh ta đi, từ hôm nay trở đi ngươi sẽ là phó thống lĩnh thị vệ của ta, thị vệ trong phủ sẽ giao cho ngươi và Chính Bình, sự an toàn của ta và nội phủ sẽ giao cho các ngươi. Hy vọng các ngươi đừng làm ta thất vọng.
Lưu Kỳ nói với Lữ Giới.
- Đa tạ đại công tử ưu ái, Định sẽ không phụ sự kỳ vọng của đại công tử.
Lữ Giới vui mừng nói.
- Đại ca, y bảo vệ đại ca, ta phải làm sao bây giờ?
Lưu Bàn lúc này không nguyện ý. Bản thân giới thiệu một người, lại để người đoạt mất bát cơm của mình, đương nhiên Lưu Bàn không nguyện ý. Lưu Bàn thấy Mã Trung lên làm thống lĩnh thị vệ liền năn nỉ Lưu Kỳ cho mình làm phó thống lĩnh.
- Khỏi lo, ngươi về sau sẽ có việc quan trọng hơn để làm.
Lưu Kỳ thấy Lưu Bàn không nguyện ý, trấn an nói.
Lưu Bàn nghe Lưu Kỳ nói xong, cũng không còn tức giận nữa, liền ngồi xuống nói chuyện phiếm với Lưu Kỳ. Lữ Giới đứng sau lưng Lưu Kỳ, hiển nhiên đã muốn đảm đương nhiệm vụ bảo tiêu.
- Đại ca, các người nói chuyện phiếm gì thế?
Sau khi Lưu Tu trở về thấy hai người Lưu Kỳ đang nói chuyện phiếm, lúc này vui vẻ hỏi. Phía sau Lưu Tu cũng có hai gã thiếu niên trẻ tuổi. Một người mặc một thân nho bào, để lộ ra khí tức nho nhã, sắc mặt hồng nhuận, dáng vẻ anh tuấn dị thường, ngay cả lông mi cũng toàn màu trắng, có vẻ không hợp với tướng mạo. Gã còn lại cũng một thân nho bào, nhưng khuôn mặt sắc như đao, để lộ ra chính khí lẫm liệt.
- Cũng không có chuyện gì, chỉ là nói chuyện phiếm thôi, tam đệ vui đùa như thế nào?
Lưu Kỳ hỏi.
- Đại ca, ta vui lắm, ta muốn tiến cử hai nhân tài này với đại ca.
Lưu Tu chỉ về phía hai người phía sau nói.
Trong lòng Lưu Kỳ cảm giác khó hiểu, không rõ hai huynh đệ này là thế nào? Dường như đã bàn trước, đều tiến cử nhân tới cho Lưu Kỳ. Lưu Kỳ không rõ, sau lần Lưu Kỳ giáo huấn hai người, tuy hai người chưa hiểu hết, nhưng biết Lưu Kỳ hiện tại đang trong tình cảnh tương đối không ổn.