Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đêm nay nhất định là một chết chóc, bị ám sát không chỉ có Trương Minh, khi Lưu Biểu từ trong phủ đi ra xe ngựa nếu không có nhiều thị vệ bảo vệ cũng bị ám sát, xe hỏng người chết. Mà mọi người đều bị vũ tiễn quân dụng bắn chết. Giống vậy, đám người Thái Mạo xuất môn cũng có thị vệ chuyên môn bảo vệ quan viên, dọc đường không có phát sinh chuyện gì.
Nhưng có một xe ngựa ngoại lệ, đó chính là xe ngựa của Lưu Kỳ. Lưu Kỳ sau lần trước gặp chuyển không may liền tăng cường hộ vệ, tuy nhân lực không nhiều nhưng đều là hộ vệ trong phủ được tuyển chọn kỹ lưỡng, có thể nói mỗi người bọn họ đều có thể lấy một địch hai. Mặc dù không bằng thị vệ bảo vệ đám người Thái Mạo, nhưng cũng không ai dám đụng vào.
Chương Bá đánh xe phi nhanh như bay, nhưng không hề có cảm giác xóc nảy, thậm chí ngay cả chén trà bên trong xe ngựa cũng không bị vẩy một giọt nước ra ngoài. Lưu Kỳ ngủ say trong xe, ngay cả một chút cảm giác nguy hiểm cũng không thấy.
Cam Ninh ngồi trên lưng ngựa, ánh mắt thỉnh thoảng liếc quanh bốn phía giống như thân thể đang ở hiểm địa, đây là thói quen nhiều năm của y nhất thời không thể đổi. Nhưng ánh mắt của Cam Ninh phần lớn thời điểm đều tập trung trên người Chương Bá đang đánh xe, trong mắt lộ ra một tia kiêng nể và vẻ hiếu kỳ.
- Đại ca làm sao vậy?
Gã thanh niên trẻ tuổi đi theo sau Cam Ninh phát hiện Cam Ninh có chút khác thường.
- Lão đầu đánh xe kia thật không đơn giản.
Cam Ninh nói.
- Oh, là ai lại khiến đại ca chú ý, chẳng lẽ y còn lợi hại hơn đại ca sao?
Ánh mắt gã thanh niên trẻ tuổi này nhìn về phía Chương Bá tràn ngập vẻ tò mò, y cũng biết Cam Ninh là người vô cùng cao ngạo, sẽ không tùy ý ca ngợi người khác.
- Ngươi xem, y từ khi ngồi trên xe ngựa đến giờ không hề lay động, tư thế ngồi kỳ quặc nhưng không bị gò bó, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cảnh giác, vừa đánh xe vừa quan sát xung quanh, rõ ràng là binh sĩ thân trải trăm trận mới có được khả năng này.
Cam Ninh nhìn Chương Bá nói.
Gã thanh niên trẻ tuổi nghe Cam Ninh phân tích, ánh mắt nhìn Chương Bá đã thay đổi, trong mắt tràng ngập vẻ kiêng nể, bởi Cam Ninh đúng, Chương Bá vừa vung roi thúc ngựa vừa nghiêng đầu nhìn xung quanh, thoạt nhìn cánh tay múa may chặn ngang tầm mắt, nhưng vẫn nghiêng đầu rất tự nhiên. Y còn phát hiện Chương Bá còn thoáng liếc nhìn về phía bọn họ, y đoán hành động của hai người bọn họ đã khiến Chương Bá chú ý.
- Đại ca có chắc chắn thắng y không?
Gã thanh niên trẻ tuổi quay đầu nhìn về phía Cam Ninh.
- Không rõ, nhưng thua nhiều hơn thắng.
Cam Ninh liếc mắt một cái nhìn Chương Bá nói.
- Người này. . . Ngay cả đại ca cũng không thể thắng y?
Ánh mắt gã thanh niên trẻ tuổi nhìn về phía Cam Ninh tràn ngập vẻ khiếp sợ. Thấy Cam Ninh lắc đầu, gã thanh niên trẻ tuổi khẽ hít một hụm khí lạnh, kinh hãi nhìn về phía Chương Bá.
Tiếng vó ngựa cạch cạch cạch vang dội trên đường phố yên tĩnh. Khi xe ngựa đi qua một ngã ba đường, Chương Bá đột nhiên đánh xe nhanh hơn, khiến đám người Cam Ninh, Chương Bá nhìn về phía Chương Bá, hiển nhiên ngạc nhiên vì Chương Bá đột nhiên tăng tốc
Vù vù vù. . . Tiếng vũ tiến xé gió chính là đáp án cho bọn họ.
Một người bỗng nhiên thất thần, nhưng chỉ trong mấy giay thất thần, liền có mấy mũi tiến vọt về phía xe ngựa.
- Bảo vệ công tử.
Mã Trung vừa thúc ngựa tiến gần về phía xe ngựa vừa hô lớn.
Keng, keng, keng. . . Ngay khi vũ tiến nhanh như cắt bắt về phía xe ngựa, xe ngựa lập tức tăng tốc vừa vặn tránh được mấy mũi tiễn bắn về phía xe ngựa.
Huy, huy, huy. . . Mấy chiếc xe ngựa liền dừng lại cùng một chỗ, bọn thị vệ nhanh chóng vây quanh xe ngựa, đồng thời rút binh khí tùy thân ra, cảnh giác nhìn quanh bốn phía. Đám người Cam Ninh, Mã Trung, Lữ Giới cũng hiểu ý tách ra các phía nhằm bảo vệ xe ngựa Lưu Kỳ. Xe ngựa vừa nãy đột nhiên tăng tốc khiến Lưu Kỳ trong xe bừng tỉnh, Lưu Kỳ vừa tỉnh liền giật nảy mình một cái, hắn cảm giác được sát khí xung quanh xuyên thấu bức rèm, từ bốn phía xuất hiện một đám người hắc y, đám người hắc y này đều cầm đao ngắn, sau khi xuất hiện cũng không nói lời nào, không phát ra âm thanh gì, mà phối hợp ăn ý nhằm về phía xe ngựa của Lưu Kỳ.
- Lưu lại mấy người bảo vệ đại công tử.
Mã Trung bình tĩnh nói, nói xong đứng bên cạnh xe ngựa canh giữ cửa sổ.
Cam Ninh và gã thanh niên trẻ tuổi liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau tiến phía đám người hắc y chém giết.
Song phương vừa đụng chạm liền phát sinh thương vong.