Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Giữa ban ngày ban mặt mà có quỷ?
Phương Hứa nhìn những người bị dọa vỡ mật kia, da đầu cậu cũng tê rần từng đợt.
Cậu không sợ, cậu lo cho Cự Thiếu Thương và những người khác, đồng thời cảm thấy hưng phấn.
Gạt đám đông, Phương Hứa xông vào cổng Phủ nha, vừa vào đã cảm thấy nơi này khác hẳn với đường phố bên ngoài.
Nhiệt độ dường như cũng giảm xuống, có chút lạnh lẽo thấu xương.
Cậu nóng lòng tìm Cự Thiếu Thương và những người khác, nhìn quanh quất, đúng lúc thấy một quả pháo hoa bắn lên.
Đó là tín hiệu cầu viện của Luân Ngục Tư.
Phương Hứa không chút do dự xông tới, đưa tay ra sau lưng sờ, thấy dù vẫn còn, trong lòng cậu vững dạ hơn đôi chút.
Cây dù kia không phải bảo vật gì, là đồ vật cha mẹ để lại cho cậu, là chỗ dựa.
Hắc Kim Cổ Đao Tư Tọa cho cậu quá nặng, cậu hiện tại đúng là chưa khua được nên không mang theo.
Lúc từ Cổng vòm (Nguyệt Lượng Môn) xông qua, nghênh diện một bóng đen bay tới, ngay khi hắn xuất hiện, bóng đen kia đã đụng vào trước mặt hắn rồi.
Mắt phải của Phương Hứa tự động phát huy uy lực, ánh sáng vàng nhạt lóe lên, tốc độ bóng đen chợt giảm, Phương Hứa vươn tay đón lấy.
Người bay tới là Lan Lăng Khí.
"Sao vậy?!"
Phương Hứa sốt ruột hỏi.
Lan Lăng Khí nhìn là Phương Hứa, liền nhếch miệng: "Đã thật."
Dứt lời, chân điểm một cái rồi xông trở lại.
Trong sân sau, một gã vóc người nhỏ bé tinh tráng đang giao thủ với Tiểu đội Cự Dã.
Trên nóc nhà, Lâm Lang liên tục bắn mấy mũi tên.
Thiết Vũ Tiễn của nàng được chế tạo đặc biệt, mỗi một mũi tên đều có thể xuyên thủng phiến đá.
Không những nhanh mà còn chuẩn xác, mỗi một mũi tên đều trúng địch, nhưng không gây ra chút tổn thương nào!
Tên kia trông nhỏ bé, chiều cao còn chưa tới eo Trọng Ngô, không biết vì sao thân hình dường như vô cùng nặng nề, mỗi bước rơi xuống đất, gạch đều vỡ vụn.
Khi Phương Hứa đến nơi, Mộc Hồng Yêu đã ra tay.
Lâm Lang bắn liên tục mấy mũi Thiết Vũ Tiễn nhưng không làm bị thương được địch nhân, nhưng cũng thành công khiến bước chân tiến lên của hắn ta dừng lại.
Mộc Hồng Yêu giơ tay chỉ về phía trước, Phi Liên lơ lửng, chín mũi liên thương liên tục đâm vào người địch nhân.
Nhưng Phi Liên của nàng lại không thể phá được phòng ngự.
Địch nhân nắm chặt một sợi Phi Liên, dùng sức kéo mạnh, Mộc Hồng Yêu bị kéo về phía trước.
Cẩm y đen như mây cuộn trào, nàng mượn lực đứng dậy, thay đổi phương thức tấn công.
Những mũi liên thương còn lại đều cuộn lại, đầu thương nhanh chóng quấn quanh, như nắm đấm sắt.
Chín sợi Phi Liên lập tức căng thẳng, đầu tiên là kéo về sau, sau đó đột nhiên lao thẳng tới, như trọng quyền oanh kích vào người địch nhân.
Thiết quyền liên hoàn công kích, khiến địch nhân liên tục lùi lại.
Với sức nặng của những cú đấm này, người bình thường trúng một đòn đã tan xương nát thịt.
Địch nhân nhỏ bé liên tục hứng chịu hàng chục cú Thiết Quyền, nhưng chỉ lùi lại.
Thấy Mộc Hồng Yêu là mối đe dọa chính, địch nhân bỏ qua những người khác.
Hắn ta cúi đầu lao nhanh, mặc kệ Thiết Quyền giáng xuống thế nào cũng không quan tâm.
Mộc Hồng Yêu chỉ có thể không ngừng lùi lại, phía sau lưng đã bị một bức tường chắn bóng ngăn cản.
Ngay khi Mộc Hồng Yêu lùi lại, thấy sắp sửa va vào tường, Trọng Ngô cuối cùng cũng đợi được thời cơ.
Hắn từ phía sau tường chắn bóng lao ra, bàn tay lớn như quạt hương bồ chộp lấy đầu kẻ địch.
Giây tiếp theo, cơ bắp trên cánh tay Trọng Ngô đột nhiên căng lên, như thể tay áo sắp bị xé rách.
Kẻ địch cúi đầu đối đầu với cánh tay của Trọng Ngô, trong nháy mắt giằng co.
Thời cơ!
Trong bụi mù, Cự Thiếu Thương bước ra.
Hai tay nắm đao, đao như tiếng rồng ngâm.
Một lưỡi đao hình bán nguyệt xé rách không khí, chém thẳng vào cổ kẻ địch.
Phập một tiếng, ánh đao cắt lìa cổ, đầu người bị Trọng Ngô nắm chặt.
Phương Hứa vừa xông tới liền thấy cảnh này, uy thế một đao của Cự Thiếu Thương khiến mắt cậu sáng lên.
Thiết Vũ Tiễn và Phi Liên đều không thể phá vỡ lớp da phòng ngự của tên kia, nhưng một đao này của Cự Thiếu Thương lại có thể trực tiếp chém đứt đầu hắn ta.
Sau khi chém ra nhát đao này, ngực Cự Thiếu Thương phập phồng dữ dội.
Trọng Ngô giơ cao đầu người: "Đây là quái vật gì vậy?"
Lời còn chưa dứt, vô số sợi chỉ đỏ li ti bắn ra từ cổ của cái xác không đầu, giống như mạch máu kéo dài ra, nối thẳng vào đầu.
Nó dùng sức kéo cái đầu trở lại từ tay Trọng Ngô.
Sức mạnh khổng lồ của Trọng Ngô vậy mà không lại được nó.
Thứ kia hai tay giữ đầu, muốn ấn trở lại, Phương Hứa hô lớn: "Cự Thiếu Thương, thêm một đao nữa!"
Cự Thiếu Thương cười khổ: "Phải đợi lát nữa."
Đao pháp của hắn quá bá đạo, một đao chém ra là dồn hết toàn bộ sức lực, muốn chém thêm một đao nữa, phải đợi khí lực hồi phục lại đã.
Cũng ngay lúc này, kẻ địch xác định lại mục tiêu.
Hắn ta bỏ qua Mộc Hồng Yêu, cũng mặc kệ Trọng Ngô, cười dữ tợn rồi nhào về phía Cự Thiếu Thương.
Cự Thiếu Thương còn đang hồi phục khí lực, tốc độ của tên kia lại còn nhanh hơn vừa nãy.
Phương Hứa nháy mắt phải, kim quang lóe lên.
Thần Hoa!
Thân thể kẻ địch khựng lại một lát, thực sự chỉ là một lát, giây tiếp theo há mồm cắn thẳng vào cổ Cự Thiếu Thương.
Cự Thiếu Thương chém một đao vào đầu kẻ địch, đao bị chấn văng ra.
Phương Hứa cuối cùng cũng đuổi kịp.
Chỉ trong khoảnh khắc, cậu đã nhìn ra thực lực của kẻ địch ít nhất cũng là tứ phẩm Võ phu.
Nhưng nhục thân của hắn ta mạnh mẽ, e rằng đã vượt qua cả ngũ phẩm.
Cự Thiếu Thương thực chất cũng chỉ là một võ phu tứ phẩm, nhưng đao pháp của hắn kỳ lạ, chỉ nhìn một đao kia thôi, tuyệt đối có thực lực của Võ phu ngũ phẩm, thậm chí có thể đạt tới ngũ phẩm thượng.
Nhưng sau một đao, hắn liền mềm nhũn, hơn nữa còn phải mềm một lúc.
Mà Phương Hứa hiện tại, cũng chỉ mới có thực lực Võ phu nhất phẩm thượng.
Cự Thiếu Thương còn không đỡ nổi, cậu nhất phẩm thì làm được gì?
"Bốp!" một tiếng!
Kẻ địch đang cắn vào cổ Cự Thiếu Thương đột nhiên bị đánh mạnh, đầu ngửa ra sau, thân thể cũng lật ngửa theo.
Ngón giữa, não bạt beng!
Võ phu nhất phẩm.
Ngón giữa tứ phẩm!
Nhát đao ngũ phẩm của Cự Thiếu Thương cần thời gian hồi phục, nhưng cú não bạt beng tứ phẩm thượng của Phương Hứa thì không cần.
Khi kẻ địch còn chưa kịp đứng lên, cậu đã tới.
Một tay giữ gáy kẻ địch, tay phải liên tục búng não, nhanh như chớp giật.
Bốp bốp bốp bốp bốp!