Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngũ sắc dập dờn, hào quang trùng thiên.
Lấy tiểu viện Trịnh gia làm trung tâm, một luồng ánh sáng rửa sạch bốn phương, mở rộng đến cả đồng ruộng, vườn cây ăn quả, thậm chí là khoảng đất trống và hồ nước rộng lớn phía sau.
Trong mắt của Trịnh Nam, toàn bộ không gian xung quanh đã biến thành Tiên cảnh phúc địa, lộng lẫy mà hư ảo, chẳng giống chốn phàm trần. Hắn nhất thời đắm chìm, ngây dại.
Cho đến khi...
- Tiểu tử ngươi đứng trước cửa làm gì thế?
Một giọng nói hùng hồn từ phía sau truyền đến, dọa Trịnh Nam giật mình, bừng tỉnh hồi hồn.
- Ôi ngọa tào!
Hắn giật mình một cái, mắng một tiếng rồi quay đầu lại. Liền thấy lão cha luộm thuộm Trịnh Quốc Long xách bộ đồ câu, đứng sau lưng mình.
- Không phải! Cha đi đường không có tiếng hả, làm con sợ muốn chết...
Trịnh Nam theo bản năng đáp, lời còn chưa dứt chợt khựng lại.
Khoan đã! Chẳng phải động tĩnh khi ký kết linh địa lớn như vậy, cả thôn đều phải thấy sao!?
Nhưng nhìn vẻ mặt của lão cha, hình như không giống như đã thấy kỳ cảnh gì...
- Cha, cha có thấy nhà chúng ta có gì khác lạ không?
Trịnh Nam thăm dò hỏi.
- Khác lạ?
Trịnh Quốc Long nghi ngờ liếc thằng con một cái, rồi lại nhìn nhà mình, liền tùy ý bước vào.
Trên khuôn mặt trung niên rám nắng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Hít... Tựa như là có chút khác, nhìn vào thấy dễ chịu hơn hẳn, vào trong phòng cũng rất thoải mái...
Hắn ấp úng mấy tiếng, không nói rõ được đó là cảm giác gì. Nhưng toàn thân quả thực rất sảng khoái, xua tan hết sự mệt mỏi của mấy ngày đi câu.
Trịnh Quốc Long quay đầu lại:
- Sao, con có manh mối gì à?
- Không có!
Trịnh Nam quả quyết lắc đầu.
Thì ra những người khác không thể thấy được linh quang của hệ thống, vậy thì hắn có thể yên tâm rồi! Nếu không động tĩnh lớn như vậy, e là hôm nay cả thôn đều biết, ngày mai trên kia liền sẽ có người đến dò xét!
Thấy bộ dạng này của hắn, Trịnh Quốc Long cũng không hỏi nhiều. Con trai mình từ trước đến nay không đứng đắn, làm gì có chuyện nghiêm túc. Đi câu mấy ngày, Trịnh Quốc Long cũng mệt, chuẩn bị vào trong ngủ bù một giấc rồi tính.
Nhưng đúng lúc này, có kẻ không biết điều bu lại.
- Cha, không phải nói ông chủ trang trại lợn bên cạnh mời cha đi câu cá sao? Cá đâu?
Trịnh Quốc Long lườm Trịnh Nam một cái. Nụ cười chướng mắt kia, giống như đang hỏi:
- Chẳng phải ngươi bị 'trắng tay' rồi sao?
Nụ cười trên mặt Trịnh Quốc Long thu lại, mặt không chút cảm xúc nói:
- Câu được rồi thì ăn ngay tại nông trại, làm sao mang về được!
- Ồ...
Trịnh Nam gật gật đầu, có vẻ như đã tin.
Nhưng cả nhà đều biết rõ, lão cha cứ mỗi khi câu được cá lớn là y như rằng khoe khoang trong vòng bạn bè và các nhóm. Lần này lại chỉ thấy hắn đăng bài, nào là ông chủ nào đó nhiệt tình không thể từ chối, kèm theo hình ảnh đồ câu và rãnh suối. Sau đó là hình ảnh ăn cá tại nông trại, còn đoạn khoe khoang quan trọng nhất... không, là đoạn khoe chiến lợi phẩm lại chẳng có! Kết quả có thể nghĩ!
Trịnh Quốc Long nhìn biểu cảm của hắn, hồi tưởng lại thành quả đi câu lần này, cảm thấy thằng nhóc này rõ ràng đang giễu cợt mình. Liền bất động thanh sắc, mở miệng hỏi:
- Nghe mẹ con nói, lần này con bị sa thải là chuyện gì...
- Ái chà! Mẹ ơi, cha câu cá về rồi!
Trịnh Nam bước nhanh, hướng vào trong phòng mà hô lớn.
Khóe miệng Trịnh Quốc Long co giật, hắn nhịn lắm mới không lấy cần câu quý báu ra quật cho thằng nhóc này một trận. Thấy vợ ló đầu ra, vẻ mặt hắn lập tức thay đổi, cười ha hả sấn tới.
Người trung niên làm gì không thành công, muốn tìm lý do thì luôn có lời để nói. Trịnh Nam không muốn cãi cọ với lão Trịnh "trắng tay", hắn trực tiếp ra khỏi phòng, đi dạo một vòng quanh sân nhỏ của mình, thậm chí là cả khu vực đã được xác định là linh địa.
- Đây chính là linh khí sao?
- Thật là thần kỳ! Thật sự quá thần kỳ!
Đứng trên khoảng đất trống thường dùng để luyện công vào buổi sáng, vẻ mặt Trịnh Nam tràn đầy kinh ngạc. Sau khi gia tộc linh địa được ký kết, hào quang ngũ sắc hoa mỹ kia cũng đã tan biến. Cho dù là Trịnh Nam, bây giờ trên thực tế cũng không thể dùng mắt thường nhìn ra được sự đặc biệt nào.
Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền hắn vẫn chưa luyện được gì, đối với linh khí đương nhiên không thể nói là nhạy bén. Nhưng thông qua một chút so sánh, hắn vẫn có thể rõ ràng nhận ra những lợi ích mà linh địa mang lại.
Chỉ cần đặt chân vào phạm vi của mình, sẽ có một luồng khí tức vô hình mát mẻ, ấm áp thấm vào cơ thể, không chỉ giúp toàn thân sảng khoái mà tinh thần cũng như được rung động!
Đối với Trịnh Nam, kẻ đã bắt đầu nếm thử tu luyện, thân thể hắn giờ đây tựa như mảnh đất khô cằn gặp được cơn mưa cam lộ, chủ động giữ lại chút linh khí yếu ớt để bổ sung cho việc luyện quyền pháp.
Đây quả là một cảm giác chưa từng có!
Cảm giác này, trong sân nhà hắn là rõ ràng nhất, càng ra xa thì càng yếu đi. Cho đến khi bước ra khỏi phạm vi nhất định, nó liền lập tức biến mất không còn dấu vết.
Bản năng của thân thể khao khát linh khí để bù đắp tiêu hao khi tu hành, thế nên khi đột nhiên ra khỏi phạm vi linh địa, đáy lòng Trịnh Nam vô thức dâng lên một cảm giác trống rỗng.
Cái tư vị này thật khó mà diễn tả!
Thế nhưng, nụ cười trên mặt Trịnh Nam lại càng thêm rạng rỡ.
- Tốt! Tốt! Tốt! Lần này Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền cuối cùng cũng có thể tu hành bình thường rồi!
Trước đây không có linh khí, chỉ dựa vào lượng cơm ăn năm bát của hắn, cũng chỉ vừa đủ để thỏa mãn một phần nhỏ sự tiêu hao do luyện Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền gây ra. Lượng ăn uống khoa trương như vậy đã khiến người nhà cảm thấy bất thường và lo lắng.
Giờ đây linh địa đã được thiết lập, có linh khí bổ sung, phần lớn tiêu hao của Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền có thể được hấp thụ từ đó. Hiệu quả tu hành có lẽ cũng sẽ được cải thiện rất nhiều!
Từ đây, hệ thống tu tiên của hắn mới xem như thực sự dẫn hắn lên con đường chính đạo.
Nghĩ đến đây, Trịnh Nam nhìn về phía bảng nhiệm vụ.
[Nhiệm vụ chính tuyến: Đương Thế Tiên Tộc!]
[Mục tiêu tối cao: Bởi lẽ "một người đắc đạo, gà chó cũng thăng thiên", mời ngươi tu thành đương thời Tiên nhân, hà tất phi thăng! Phần thưởng nhiệm vụ: Toàn tộc phi thăng!]
[Mục tiêu hiện tại: Linh địa ký kết, nội tình tăng trưởng, chính là lúc phấn khởi tu hành, củng cố cảnh giới! Mời ngươi hoàn thành Trúc Cơ trong vòng trăm ngày, bước vào con đường tu hành! Phần thưởng nhiệm vụ: Nội Đan Pháp!]
[Mục tiêu hiện tại: Gia tộc đã được lập, sơ chấn uy danh, tự nhiên phải không ngừng cố gắng, thử nghiệm nhiều mặt, tiếp tục tăng trưởng quyền thế của gia tộc. Mời thu hoạch 2000 điểm Uy vọng! Phần thưởng nhiệm vụ: Dựng gia tộc tổ địa!]
...
Sau khi mục tiêu hiện tại đầu tiên của nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành, nhiệm vụ mới lập tức được làm mới, hơn nữa còn là hai nhiệm vụ cùng lúc!
Một cái liên kết với cảnh giới của bản thân Trịnh Nam, một cái thì liên kết với uy vọng của gia tộc.
Phần thưởng của nhiệm vụ đầu khá rõ ràng, hẳn là công pháp tu luyện nội đan sau khi Trúc Cơ thành công và chính thức bước vào đạo đồ.
Còn phần thưởng của nhiệm vụ sau lại khiến Trịnh Nam có chút cau mày.
Dựng gia tộc tổ địa?
Cái thứ này nghe có vẻ rất quan trọng... nhưng với cái tên như vậy, thật sự không thể đoán được cụ thể nó có tác dụng gì! Chẳng lẽ là mộ tổ bỗng nhiên bốc khói xanh?
Trịnh Nam thầm trêu chọc một câu trong lòng, nhưng cũng không xoắn xuýt. Bất kể hiệu quả là gì, cứ tích lũy uy vọng trước đã, đến lúc đó tự khắc sẽ rõ!
Có điều, yêu cầu uy vọng này trực tiếp tăng lên gấp bốn lần. Quy đổi ra thì ít nhất cũng phải có hai ba mươi vạn lượt phát sóng từ hai nền tảng...
Trịnh Nam khẽ hít một hơi khí lạnh,
- Khoảng cách này, không phải là quá đề cao ta rồi sao!
Hắn lắc đầu, quay đầu liền quẳng nhiệm vụ hệ thống sang một bên.
Tu tiên dĩ nhiên rất hấp dẫn, nhưng sau khi ký kết linh địa, ở trong nhà quả thực quá đỗi sảng khoái. Sảng khoái thế này, chơi game cũng có thể thăng cấp, đi ngủ thì càng ngọt ngào vô cùng.
Cái này không hưởng thụ trước một chút, vội vàng phấn đấu làm gì chứ!
Không chút do dự, hắn thẳng tiến lên lầu.
XX, khởi động!