Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lâm Vũ còn chưa kịp nhìn kỹ xung quanh thì đã nghe thấy tiếng binh sĩ gần cổng không gian hét lớn.

"Tất cả tránh ra! Tất cả tránh ra! Quân đoàn mới đến! Nhường chỗ cho họ!!"

Những người vừa mới vào, bao gồm cả Lâm Vũ, lập tức lùi ra xa. Sau đó, ánh sáng từ cánh cổng không gian lóe lên, từng nhóm binh sĩ mặc trang bị đồng bộ bước ra.

Họ hành động nhịp nhàng, khí thế mạnh mẽ và sắc bén. Nhìn vào, ai cũng có thể nhận ra đây là một đội quân tinh nhuệ.

“Quân đoàn Thự Quang... Không ngờ quân đội đã nhanh chóng bổ sung binh lực, xem ra tình hình tiền tuyến rất căng thẳng rồi.”

Lâm Vũ nghe thấy những người bên cạnh thở dài.

“Tất nhiên rồi, thời gian gần đây, xung đột giữa loài người và người chuột ở dãy núi Bối Dạ ngày càng căng thẳng, thương vong rất lớn.”

“Anh từng ra chiến trường chưa?”

“Hehe, tất nhiên rồi! Tôi từng thực hiện vài nhiệm vụ trinh sát cho quân đội. Không dám nói là giỏi giang gì, nhưng tôi khá quen thuộc với dãy núi Bối Dạ.”

“Ngầu thật đấy anh trai!”

“Haha, chuyện nhỏ thôi, chẳng là gì so với mấy người mạnh phối hợp tấn công cùng quân đội.”

“Đại ca, cho em theo với được không? Em mới đến dãy núi Bối Dạ.”

“Cậu? Cậu yếu quá, thôi bỏ đi.”

Giọng nói của người kia có chút khinh thường.

Lâm Vũ quay đầu nhìn về phía người đang nói chuyện. Đó là một người đàn ông để râu quai nón, thân hình gầy gò, mặc giáp da. Anh tò mò hỏi:

“Anh trai, anh có biết gì về tình hình Pháo Đài Huyết Đồ Không?”

“Pháo Đài Huyết Đồ?”

Người đàn ông râu quai nón tên Thẩm Húc sững sờ, quay sang nhìn Lâm Vũ. Thấy Lâm Vũ mặc áo choàng pháp sư lộng lẫy, anh ta hơi ngạc nhiên, thay đổi thái độ:

“Cậu em hỏi về Pháo Đài Huyết Đồ?”

“Phải.”

“Nơi đó không phải chỗ tốt lành gì... Để tôi nói thế này nhé, trên toàn chiến trường dãy núi Bối Dạ, có tổng cộng 24 tiền đồn của người chuột, và số lượng binh sĩ nhân loại bị giết tại Pháo Đài Huyết Đồ chiếm đến 10% tổng số thương vong của chúng ta!”

“Hít.. Đáng sợ thế sao?!”

Một chiến binh trẻ bên cạnh nghe vậy, không khỏi kinh ngạc mở to mắt.

“Cậu nghĩ sao?”

Thẩm Húc liếc nhìn cậu ta.

Anh ta chỉ vào nhóm binh sĩ vừa bước ra từ cổng không gian:

“Nhóm binh sĩ này, chín phần là sẽ được điều đến khu vực Pháo Đài Huyết Đồ. Vài ngày trước, quân Huyết Đồ phát động một cuộc tấn công bất ngờ, phá hủy hoàn toàn một tiền đồn của chúng ta. Hai ngàn binh sĩ, không một ai sống sót, bao gồm cả chỉ huy!”

Lâm Vũ và chiến binh trẻ đều sững sờ.

“Mạnh đến vậy sao?!”

Thẩm Húc cười khẩy:

“Quân Huyết Đồ nổi tiếng là mạnh! Đặc biệt là chỉ huy của họ, Huyết Đồ Phu Maxwell. Hắn là một cường giả cấp ba với nghề nghiệp hiếm có! Ngay cả trên toàn chiến trường dãy núi Bối Dạ, hắn cũng là một trong những người mạnh nhất!”

“Không biết đã có bao nhiêu người thử ám sát hắn, nhưng cuối cùng tất cả đều chết.”

Thẩm Húc nói, lắc đầu:

“Theo tôi, chẳng ai có thể ám sát được hắn. Đi chỉ có chết. Trừ khi từ chiến trường khác có cường giả cấp bốn sang hỗ trợ.”

“Còn cấp ba... thì đừng tự tìm đường chết.”

Lâm Vũ nghe xong nhếch mép. Cấp ba mà không đi liều mạng, thì việc này có liên quan gì đến một người tập sự như anh?

“Cảm ơn anh đã chia sẻ.”

“Không có gì. Cậu em mới đến dãy núi Bối Dạ à? Gia nhập nhóm mạo hiểm giả của bọn anh không? Nhóm bọn anh cũng có chút tiếng tăm ở đây, chế độ đãi ngộ tốt, có thể thương lượng.”

Thẩm Húc cười mời mọc.

Chiến binh bên cạnh: "???"

Cậu ta cảm thấy bị xúc phạm. Vừa nãy cậu muốn theo nhưng bị từ chối, giờ người kia lại chủ động mời Lâm Vũ? Thật quá đáng!

Cậu ta nhìn Lâm Vũ. Không phải chỉ cao hơn, đẹp trai hơn, và trông có vẻ mặc đồ tốt hơn thôi sao? Có gì đáng gờm chứ?

Lâm Vũ cười lắc đầu: “Tạm thời tôi chưa có ý định gia nhập nhóm mạo hiểm giả cảm ơn anh.”

“Haha, không sao, không sao.”

Thẩm Húc nghe thế tuy có hơi tiếc, nhưng cũng không ép buộc. Nói đến đây, anh ta như nhớ ra điều gì.

“Cậu em nên cẩn thận với một số người ở đây.”

“Cẩn thận với một số người?”

Lâm Vũ ngạc nhiên.

Thẩm Húc gật đầu, ánh mắt lộ vẻ khó chịu.

“Có những kẻ khi đối mặt với kẻ thù từ không gian khác thì nhát gan, nhưng lại rất độc ác với đồng loại. Bộ đồ của cậu đẹp thế này, có lẽ sẽ bị người ta để ý. Thậm chí, có những kẻ còn ngầm làm tay sai cho bọn người chuột, chúng cũng có thể nhắm vào cậu.”

Một người có trang bị tốt như thế, làm sao có thể là người bình thường? Dù là con cháu cấp cao hay thiên tài nhân loại, đều là mục tiêu đáng để thủ tiêu.

Lâm Vũ nhướn mày, gật đầu:

“Tôi hiểu rồi. Cảm ơn anh đã nhắc nhở.”

Cổng không gian mở ra, các chủng tộc chiến đấu liên tục, nên luôn có kẻ phản bội lại giống loài và văn minh của mình. Không chỉ loài người, mà các chủng tộc khác cũng có tình trạng tương tự.

Những chuyện như thế này đã không còn lạ trong lịch sử. Lâm Vũ là người xuyên không, nên cũng chẳng thấy bất ngờ. Nếu gặp phải, anh sẽ giết sạch.

Chào tạm biệt Thẩm Húc và mọi người, Lâm Vũ đến một con hẻm gần quảng trường, sử dụng kỹ năng dịch chuyển để ghi lại một tọa độ không gian. Hiện tại, anh có thể ghi nhớ hai tọa độ, một trong số đó chắc chắn phải đặt ở Tòa Thành Chiến Tranh.

Có thể tiến công, cũng có thể rút lui. Chỉ có sống sót mới có hy vọng hoàn thành nhiệm vụ.

Sau đó, anh mua một tấm bản đồ dãy núi Bối Dạ, bắt đầu lập kế hoạch hành động dựa trên những phương tiện hiện có.

Sau khi nhận nhiệm vụ, kinh nghiệm của anh đã bị khóa. Anh không thể thăng cấp hay tăng phúc sức mạnh. Nếu những vật phẩm chuẩn bị sẵn cạn kiệt, cơ hội hoàn thành nhiệm vụ sau này sẽ càng ít đi.

Tốt nhất là phải đảm bảo mọi thứ hoàn hảo, thành công ngay lần đầu tiên!

------

Dịch: MBMH Translate