Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cảnh sát phá án trong 99% trường hợp đều khó có khả năng giống như Holmes, chỉ cần nhìn một chút liền từ những chi tiết nhỏ bé mà suy luận ra cả một đống khả năng. Đó cũng chỉ là sự gia công nghệ thuật của kịch truyền hình và tiểu thuyết, cốt để cho người xem cảm thấy rất thoải mái, ra vẻ rất ngầu mà thôi. Trong tình huống thực tế, cảnh sát điều tra án chính là "tam bản phủ", điều tra rà soát kiểu răng lưới, tung lực lượng truy bắt khắp nơi và thẩm vấn cường độ cao trong thời gian dài. Về sau, cùng với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, kỹ thuật DNA, mạng lưới liên lạc thông tin hóa cùng hệ thống giám sát dày đặc khắp nơi, hiệu suất phá án cũng được nâng cao trên diện rộng.

Nhưng bây giờ là năm 97, thứ thực dụng nhất, đáng tin cậy nhất vẫn phải là cái "tam bản phủ" này.

Nhưng loại quá trình phá án này, vấn đề lớn nhất chính là tương đối tốn thời gian và công sức. Chu Dịch nhớ kỹ, trong hồ sơ vụ án 316 ghi chép rõ ràng rằng cảnh sát trong tình huống không có manh mối đã tiến hành rà soát toàn diện các mối quan hệ của Đỗ Hiểu Lâm. 

Nhưng kết quả thì rõ ràng những người có khả năng tồn tại động cơ gây án thì lại có đầy đủ chứng cứ ngoại phạm. Những người không có đủ chứng cứ ngoại phạm thì lại không có động cơ gây án rõ ràng. Trong tình huống thiếu vân tay, dấu chân, hung khí và các chứng cứ mấu chốt khác, không thể nào tiến hành thẩm vấn tất cả mọi người. Cho nên sau khi việc rà soát các mối quan hệ không có kết quả, cảnh sát chỉ có thể chuyển trọng tâm điều tra sang hướng cướp bóc gây án của tội phạm lưu động. Sau đó vụ án này cũng dần đi vào ngõ cụt.

Chu Dịch đương nhiên không thể đi lại vết xe đổ, hiện tại chính là muốn nhanh chóng khi hung thủ còn chưa kịp hoàn hồn, chưa kịp xử lý sạch sẽ mọi chứng cứ, phải bắt được người. Nếu không với sự kín đáo cẩn thận kia của hung thủ, một thời gian sau có lẽ sẽ rất khó khăn. 

Ngô Vĩnh Thành phát hiện tiểu tử trước mắt này, trên người quả thật có một khí chất cay độc không phù hợp với tuổi tác. Đồ đệ Trần Nghiêm này của mình lớn hơn Chu Dịch hai tuổi, nhưng cảm giác cả con người so với Chu Dịch thì lại giống như một đứa trẻ con.

"Vậy ngươi có phương hướng điều tra nào?" Ngô Vĩnh Thành hỏi.

Chu Dịch gãi gãi đầu, cười ngây ngô nói: "Ngô đội, ta có một yêu cầu nho nhỏ."

"Yêu cầu? Ta muốn gia nhập đội hình sự trinh sát của cục thành phố." Lời của Chu Dịch khiến Trần Nghiêm đứng bên cạnh giật nảy cả mình, nhưng Ngô Vĩnh Thành dường như đã sớm đoán được suy nghĩ của hắn.

"Vì sao? Cảnh sát chúng ta ở cương vị nào mà không phải là vì nhân dân phục vụ chứ?" Ngô Vĩnh Thành nói giọng vân đạm phong khinh.

"Đúng, lời tuy như thế, nhưng nếu như ta có thể làm cảnh sát hình sự, liền có thể cứu được tính mạng của nhiều người hơn." Lời này của Chu Dịch không phải nói đùa, bởi vì trong lòng hắn đã nảy ra một kế hoạch, nhưng muốn thực hiện bước đầu tiên của kế hoạch này, chính là gia nhập đội hình sự trinh sát của cục thành phố.

"Bộp!" Ngô Vĩnh Thành lại từ trong túi lấy ra bao thuốc lá nhàu nhĩ kia, rút một điếu Đại Tiền Môn, dùng bật lửa châm, sau đó nhả ra một làn khói thuốc, lạnh nhạt nói: "Ta có thể cho ngươi một cơ hội, trong vòng 24 giờ, nếu ngươi có thể phá được vụ án này, ta sẽ phá lệ, điều tạm ngươi qua đây."

"Chỉ là điều tạm?"

"Ngươi tưởng ta là cục trưởng à? Ta chỉ là một đội phó, lẽ nào còn có thể một tay che trời chắc?" 

Chu Dịch cười hắc hắc nói: "Ý của Ngô Đội là nói cục trưởng có thể một tay che trời."

"Ha ha, tiểu tử, ngươi đây là đang uy hiếp ta à? Ngươi cứ nói thẳng giao dịch này có làm hay không? Không làm thì mau cút đi."

"Làm! Quân tử nhất ngôn." 

Trần Nghiêm đứng một bên xen vào: "Tứ mã nan truy."

Ngô Vĩnh Thành trừng mắt nhìn Trần Nghiêm một cái, sau đó nói thêm: "Cuối tháng sau đội hình sự trinh sát sẽ có một đợt phỏng vấn nội bộ. Từ các chi cục và đơn vị cơ sở chọn lựa những nhân tài chất lượng tốt để làm lực lượng dự bị gia nhập đội. Nếu ngươi có thể làm cộng tác viên này, đến lúc đó ưu thế chuyển chính thức sẽ lớn hơn nhiều."

Chu Dịch lập tức nở một nụ cười. "Cảm ơn Ngô đội, bây giờ có thể nói được rồi chứ?" 

Kỳ thật trong lòng Ngô Vĩnh Thành đã nảy sinh lòng yêu tài, chỉ là không ngờ tiểu tử này lại chủ động đến vậy. Đúng là ứng với câu nói kia, cơ hội luôn dành cho người có sự chuẩn bị. 

Chu Dịch gật gật đầu.

"Ngô đội, ta có một nghi ngờ, hung thủ có thể là nữ giới." 

Ngô Vĩnh Thành sững sờ: "Nữ nhân, ngươi nhìn thấy bộ dạng hung thủ rồi."