Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Giáo viên toán Hàn Thành, không chỉ là giáo viên mà học sinh lớp bọn họ sợ nhất, còn là giáo viên bị học sinh lớp bọn họ ghét nhất.
Loại sợ này, không phải nói ông ta đánh tàn nhẫn bao nhiêu, trên thực tế, Hàn Thành rất ít thể phạt học sinh. Thế nhưng, ông ta có một cái thủ đoạn khác còn tàn nhẫn hơn, so với thể phạt càng ác hơn.
Bất kể là học sinh xuất sắc hay là học sinh kém, phàm là bài tập mà ông ta giao cho, chỉ cần không làm xong, mỗi một câu là một quyển vở.
Vậy thì có nghĩa là rất nhiều học sinh kém toán trong lớp sẽ không tránh được. Bởi căn bản là mỗi lần họ cũng chẳng làm được bao nhiêu, cho nên có rất nhiều người bị phạt hơn chục quyển vở một lần là chuyện bình thường.
Loại vở mà ông ta yêu cầu đều là loại vở dày giá hai đồng tiền. Học sinh trong lớp, không mấy người có gia cảnh giàu có, tiền ăn cơm một tuần cùng lắm chỉ có chừng một trăm đồng. Mà mỗi lần họ bị cắt đi hơn hai mươi đồng, căn bản là không có mấy người có thể chịu nổi.
Kỳ thực thì phạt vở không phải chỉ có môt mình Hàn Thành làm, giáo viên ngữ văn lớp bọn họ - Lý Tân cũng phạt vở, nhưng cách làm của Lý Tân lại không để cho học sinh trong lớp cảm thấy phản cảm, ngược lại còn thấy thích. Thứ nhất, loại vở mà Lý Tân phạt chỉ là loại vở năm mao tiền một quyển. Loại vở này, coi như là bị bị phạt mười mấy quyển một lần cũng chỉ mất có mấy đồng tiền.
Thứ hai, Lý Tân sẽ không lấy đi hết những cuốn vở này, sau mỗi đợt thi tháng, ông đều sẽ đem chỗ vở đó khen thưởng cho những học sinh có thành tích ưu dị cùng với người có thánh tích tích thấp nhưng tiến bộ nhanh nhất, ví dụ như hai mươi người đứng đầu của kì thi tháng. Tháng trước, hai mươi người có điểm số tốt nhất, mỗi người được năm quyển vở, còn những người có được tiến bộ nhanh nhất trong số hai mươi người đứng đầu đếm ngược sẽ được thưởng mười quyển vở.
Lý Tân làm như vậy, không chỉ có thể thúc đẩy những học sinh ở sau hai mươi vị trí đầu trèo lên trên, còn xúc tiến hai mươi người học sinh đứng chót kia tiến thêm một bước. Bởi vì bọn họ muốn nhận được những phần thưởng này, không cần phải cạnh tranh cùng với những học sinh có thành tích kia. Việc bọn họ cần làm chỉ là tiến về phía trước một bước là có thể nhận được những cuốn vở kia.
Lông dê trả lại cho thân dê, đa số vở mà Lý Tân khen thưởng dường như đều được trở lại những người bị phạt.
Mà Hàn Thành phạt vở, toàn bộ đều bị bỏ ngăn kéo của ông ta, sau đó chờ học kỳ hai kết thúc sẽ mang toàn bộ đi về nhà, bán cho những học sinh học ở trên lớp bổ túc của ông.
Đây chính là lý do vì sao đám người Tô Bạch lại ghét Hàn Thành như vậy.
Bởi lão là cáo già, lòng tham không đáy, một mình lão dạy hai lớp, có rất nhiều học sinh bị đói bụng vào mấy ngày cuối tuần, cơm không đủ ăn.
Tỷ như Hứa Lâm, hầu như tuần nào cậu ta cũng bị Hàn Thành phạt hai mươi mấy quyển vở. Điều này khiến cho Hứa Lâm phải đi vay tiền ăn cơm sau mỗi ngày thứ năm, bởi vì không vay tiền thì phải chịu đói.
Mà vay tiền cũng không phải dễ dàng như vậy. Mấy ngày cuối tuần, không có mấy học sinh trong lớp có dư cái ăn, vì vậy có không ít học sinh trong trường lại coi đây là cơ hội thương nghiệp, bắt đầu cho vay lãi suất cao. Ví dụ, nếu tuần này không mang đủ tiền rồi, bạn có thể đi tìm bọn họ, bọn họ có thể cho bạn mượn khẩn cấp. Nhưng tuần này bạn mượn hai mươi đồng, tuần sau bạn sẽ phải trả lại hai mươi lăm đồng.
Bọn họ cũng chẳng lo người vay không trả lại, bởi vì những người làm chuyện này, căn bản đều là những tên lưu manh trong trường.
Nếu như người vay không muốn trả tiền lời, bọn họ sẽ có biện pháp bắt người đó phải trả.
Thân phận của Tô Bạch khá là đặc thù, mặc dù hắn không có tham gia vào nhưng lại gián tiếp được hưởng số tiền lãi đó.
Hắn ăn cơm uống nước đều có người mời, mà mời hắn ăn cơm uống nước, chính là đám người này.
Địa phương càng loạn càng nghèo, càng nghèo địa phương lại càng loạn, cái trường học này đen tối hơn suy nghĩ của rất nhiều người.
Những người tính cách mềm yếu đi học ở đây, nhất định sẽ bị bắt nạt.
Cũng chẳng trách sau này rất nhiều người thành đạt không muốn quay trở lại nơi này.
Coi như là Tô Bạch, gần mười năm sau hắn mới quay về một lần, coi như là trở về cũng chỉ nhìn qua cái lại lập tức rời đi.
Thật ra Qua Thành vào năm 2012 có thể coi như là tốt được rồi, qua mấy năm năm nữa, khi đó học sinh cả gan hơn, có thể trực tiếp đánh giáo viên.
Trong khi Tô Bạch đang suy nghĩ, phía trước liên tục vang lên tiếng lật sách.
"Xong! Hàn Thành bắt đầu kiểm tra vở bài tập rồi, vở bài tập của em vẫn chưa làm được chút nào." Hứa Lâm lo lắng nói.
Tô Bạch ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Khương Hàn Tô cùng Cao Viễn đang từ từ đi kiểm tra vở bài tập toán của các bạn học khác.
"Anh Bạch, anh làm xong chưa? Làm xong rồi thì cho em chép với." Hứa Lâm nói.
Tô Bạch cầm lấy vở bài tập, sau đó lật qua lật lại.
Một quyển vở mới tinh, ngoại trừ hai chữ "Tô Bạch" như rồng bay phượng múa ra, không có bất cứ kí tự nào khác, hoàn toàn trống không.