Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Thế nhưng, bọn họ còn chưa kịp suy nghĩ gì nhiều thì vị huyện lệnh thương dân như con kia đã quay đầu lại, áy náy nói:
“Giám sát sứ đại nhân muốn chúng ta điều tra, ta cũng phải cho ông ấy một lời giải thích.”
“Hay là như vậy đi, các vị cứ tiếp tục bán lương thực ở Long Thành, Yến bộ khoái sẽ dẫn người đến kiểm tra số lương thực của các vị, xác minh ngày sản xuất và nguồn gốc của số lương thực, các vị cứ yên tâm, chỉ cần là lương thực trong sạch, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản các vị vận chuyển đi, ta sẽ đích thân viết giấy thông hành cho các vị, huyện nha cũng sẽ sắp xếp nhân lực và thuyền bè để tiễn các vị!”
Mã chưởng quỹ vội vàng hỏi:
“Đại nhân, vậy thì bao lâu mới có thể kiểm tra xong, nếu kéo dài quá lâu, lỡ như lương thực bị hỏng, bán không được…”
Thấy Âu Dương Nhung nhìn mình, hắn vội vàng gật đầu giải thích:
“Chủ yếu là chúng ta lo lắng cho bách tính ở những huyện khác, chúng ta không thể nào đưa lương thực hỏng cho bọn họ ăn được.”
“Thì ra là vậy.”
Huyện lệnh trẻ tuổi như hiểu mà không hiểu gật đầu, hắn cười áy náy, nói:
“Thật ra, đây là lần đầu tiên ta làm quan địa phương, không hiểu những chuyện này lắm, chuyện cụ thể, các vị cứ bàn bạc với Yến bộ khoái, hắn sẽ phối hợp với các vị, đừng lo lắng, ta sẽ luôn giám sát, có vấn đề gì thì cứ việc nói.”
Yến Lục Lang lạnh lùng nhìn đám người, giở giọng điệu hành chính công vụ:
“Mọi người thương lượng xem muốn kiểm tra như thế nào, là kiểm tra hết kho hàng ở bến phà rồi cùng lúc cấp giấy thông hành, hay là kiểm tra theo thứ tự, kiểm tra xong một nhà thì cấp giấy thông hành luôn, kiểm tra xong sớm thì được đi sớm.”
Mười tám thương nhân đều ngẩn người, bầu không khí trong đại sảnh nhất thời im lặng.
Dưới ánh mắt của tên bộ khoái mặt lạnh và huyện lệnh mặt cười, Vương Thao Chi, Mã chưởng quỹ, Lý chưởng quỹ đều lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Trong nhóm thương nhân đồng lòng thao túng giá gạo này, rất nhiều ánh mắt bắt đầu nhìn loạn xạ.
Một tiểu thương nhân béo ú ục ịch lên tiếng, hỏi:
“Xin hỏi Yến bộ khoái, nếu kiểm tra hết kho hàng ở bến phà thì cần bao lâu?”
Yến Lục Lang thuận miệng đáp:
“Chuyện này thì khó nói lắm, ít nhất cũng phải nửa tháng, chậm thì một tháng, chủ yếu là do số lương thực của các người quá nhiều, ai biết được bên trong có giấu lương thực bị tham ô hay không, hừ, nếu không phải Minh đường bảo lãnh cho các người, thì ta còn tưởng rằng các người đến đây để gây khó dễ cho huynh đệ chúng ta đấy.”
Nghe nói ít nhất cũng phải mất nửa tháng, rất nhiều thương nhân đều ngồi không yên, sắc mặt bọn họ lộ rõ vẻ lo lắng, chỉ riêng chi phí thuê kho bãi và chi phí chống ẩm đã là một khoản tiền lớn rồi.
Hơn nữa, ai biết được trong vòng nửa tháng tới, giá gạo có giảm hay không? Huyện Long Thành không chỉ có mười tám thương nhân bọn họ, khi giá gạo tăng vọt vào thời gian trước, đám hương thân địa chủ ở Long Thành cũng nhân cơ hội này tích trữ một lượng lớn lương thực. Trước đó, giá gạo tăng cao, ai cũng được lợi, tất cả đều ngầm bảo toàn giá.
Thế nhưng, hiện giờ, cửa lớn đã bị chặn, mọi người đều không còn tự tin nữa, cung và cầu mất cân bằng nghiêm trọng, ai biết được trong vòng nửa tháng tới, có vị hương thân địa chủ nào đó không nhịn được mà hạ giá hay không. Đến lúc đó, chắc chắn sẽ xảy ra tình trạng bán tháo mất…
“Còn chần chừ gì nữa, mau chọn đi, Minh đường còn phải về ăn cơm, buổi chiều, ta sẽ cho người đến kiểm tra ngay, không chậm trễ. Đến lúc đó, các người đừng có đến chỗ của Minh đường mà kêu oan, nói huynh đệ chúng ta ức hiếp lương dân. Nhanh lên, chọn cách nào?”
Vương Thao Chi không nhịn được, hỏi:
“Yến bộ khoái, nếu chọn cách thứ hai, kiểm tra từng nhà một, vậy thì… kiểm tra một nhà cần bao lâu?”
“Ít thì hai, ba ngày, nhiều thì năm, sáu ngày… Chắc chắn là phải xem số lượng lương thực chứ, nhiều thì kiểm tra lâu, ít thì kiểm tra nhanh, chuyện này mà cũng phải hỏi sao?”
Yến bộ khoái như thể cảm thấy trí thông minh của mình bị sỉ nhục nghiêm trọng, hắn nắm chặt chuôi đao, mọi người đều lùi về sau một bước, xem ra, nếu không phải có vị huyện lệnh dễ mến, đáng kính kia ở đây, thì tên bộ khoái nóng tính này đã rút đao chém người rồi.
Tiểu thương nhân béo ú ục ịch dè dặt đề nghị:
“Vậy… hay là cho những người có ít lương thực kiểm tra trước đi, kiểm tra nhanh hơn…”
“Chọn cách thứ hai! Kiểm tra từng nhà một!”
Mã chưởng quỹ đột nhiên đưa tay đẩy tên béo kia ra, hắn trừng mắt, nói với Âu Dương Nhung và Yến Lục Lang:
“Nhà ta kiểm tra trước!”
Mọi người đều ngẩn người, sau đó, bọn họ lập tức xôn xao, một thương nhân kêu lên:
“Mã Chưởng quỹ, nhà ngươi có nhiều lương thực nhất, ít nhất cũng phải kiểm tra nửa tháng, chen ngang làm gì?”
Một giây trước giọng điệu Vương chưởng quỹ còn nhẹ nhàng, một giây sau đột nhiên quay phắt lại, trừng mắt nhìn người vừa nói, hắn chỉ vào người đó, thách thức:
“Ngươi nói gì? Nói lại lần nữa xem?”
Đám tiểu thương kia lập tức im lặng, ngoan ngoãn hơn cả khỉ trong rạp xiếc.
“Hừ.”
Mã chưởng quỹ hừ lạnh, quay đầu lại, hắn lại đổi giọng nói với Âu Dương Nhung:
“Huyện lệnh đại nhân, Kim Lăng Tiết gia chúng ta đã sớm nghe danh chính nhân quân tử của ngài, nếu đại nhân có dịp đến Kim Lăng, chúng ta nhất định sẽ chiêu đãi nồng hậu. Ngoài ra, Mã mỗ cũng có chút thế lực ở bên ngoài, nếu cần…”
“Thế lực sao? Lão phu cũng có.”
Lý chưởng quỹ thấy Vương Thao Chi định lên tiếng, lão cũng không cam lòng yếu thế đứng dậy, vuốt râu, trừng mắt nói. Đám tiểu thương kia sợ Mã chưởng quỹ, nhưng lão không sợ, ô dừ của lão cũng không nhỏ hơn hắn là bao.
“Hay là để nhà lão phu kiểm tra trước đi. Huyện lệnh đại nhân, Trưởng sử đại nhân nhà chúng ta rất ngưỡng mộ thanh danh của ngài, ông ấy thường xuyên khen ngợi Lương Hàn quả là chính nhân quân tử, ông ấy muốn kết giao bằng hữu với ngài từ lâu rồi, chuyện kết giao bằng hữu này cứ để lão phu sắp xếp, sau khi trở về Hồng Châu, lão phu sẽ chuyển lời đến Trưởng sử đại nhân.”