Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Chỉ là ta có một chuyện chưa rõ, tại sao nàng mới nhập môn có năm ngày mà tu vi lại có thể tăng tiến đến Huyền Chỉ cảnh?" Minh Nguyệt hiếu kỳ hỏi.
Thần cốt đích xác là rất mạnh, nhưng cũng không thể trong năm ngày liền tăng tiến đến Huyền Chỉ cảnh được.
Chuyện này nhất định có điều bí ẩn bên trong nên nàng mới thuận tiện muốn hỏi cho rõ.
"Huyền Chỉ cảnh!" Tô Nhã kinh hãi thốt lên, vì nàng tuy mất thời gian năm ngày mà khó khăn lắm mới đạt được Luyện Khí nhất phẩm, trong lòng nàng vốn còn muốn khoe khoang với Lâm Thanh Trúc một hồi nhưng lần này đã triệt để mất mặt.
Lúc này mà Tô Nhã còn khoe khoang thì không biết giấu mặt vào đâu. Hiện tại sắc mặt của nàng đã trở nên rất khó coi.
Nguyên bản Tô Nhã còn đang kiêu ngạo vì có thể bái sư vào Thiên Thủy Phong, nhưng bây giờ ngẫm lại nàng giống như là đang làm trò hề vậy.
Không, ta không tin đây là sự thực!
Vì cái gì mà từ nhỏ đến lớn Lâm Thanh Trúc luôn đi trước ta một bước?
Tô Nhã vốn tưởng rằng lần này nàng cuối cùng cũng vượt qua được Lâm Thanh Trúc, đã thế còn nghĩ sẽ mang Lâm Thanh Trúc trở về để cùng tu luyện, nhưng nàng thật không nghĩ tới mình lại thua triệt để đến như vậy.
"Thanh Thanh, ngươi thật sự đã đột phá đến Huyền Chỉ cảnh sao?" Tô Nhã mang theo vẻ kinh ngạc mà vội chạy tới nắm lấy tay Lâm Thanh Trúc hỏi han.
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Tô Nhã mà Lâm Thanh Trúc cười thầm trong lòng.
Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lâm Thanh Trúc ta gia nhập Tử Hà Phong thì cả đời này sẽ bị hủy. Nhưng bọn hắn nào biết rõ nơi này có một vị sư tôn đáng giá để cho chúng đệ tử phải tôn kính!
Lâm Thanh Trúc nhẹ gật đầu và chậm rãi nói: "Sư tôn đối xử với ta rất tốt, ngày hôm qua ngài còn truyền mười năm công lực cho ta, giúp ta nhất cử đột phá Huyền chỉ cảnh cấp một!"
"Điều này. . . Làm sao có thể?" Tô Nhã thật sự không dám tin mà sắc mặt đã hết sức khó coi.
"Cái gì! Truyền công sao?" Nghe được những lời ấy mà Minh Nguyệt liền nhướng mày thốt lên, sau đó nàng liền quay đầu nhìn xem Diệp Thu mà nội tâm cực kỳ chấn động.
Hắn vậy mà bỏ ra mười năm công lực cho đệ tử!
Chờ đã, không phải hắn chỉ có tu vi Huyền Chỉ cấp hai thôi sao?
Một khi hắn truyền đi mười năm công lực thì khác nào mười năm tu luyện này đều uổng công!
Ổn định tâm thần, Minh Nguyệt mở ra tuệ nhãn muốn nhìn thử tu vi của Diệp Thu đến cùng là gì?
Đang trong lúc xem xét thì bỗng nhiên có một cỗ lực lượng cường đại bắn ngược trở về khiến cho Minh Nguyệt lập tức kinh hãi. Cỗ lực lượng này thậm chí không kém cạnh gì nàng.
Giờ phút này cho dù Minh Nguyệt có ngốc thì cũng đã xác định rõ ràng thực lực của Diệp Thu.