Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Diệp sư đệ thật đúng là chân nhân bất lộ tướng! Sư tỷ ta kém chút đã bị ngươi lừa!”

“Vốn tưởng rằng tu vi của ngươi chỉ có Huyền Chỉ cấp hai, ngươi gạt ta thật thê thảm nha!"

Diệp Thu cười nhạt nói: "Ta chưa bao giờ nói tu vi của mình là Huyền Chỉ cấp hai, do chính các ngươi tự nói chứ liên quan gì đến ta!"

Khóe miệng Minh Nguyệt khẽ giật, tựa như là đúng như vậy.

Nói như thế hôm nay nàng tự mình đến đây thật sự đúng là dư thừa.

Tiền đồ của Lâm Thanh Trúc thì nàng không cần phải quan tâm nữa.

Cũng khó trách người ta không đồng ý đi theo mình, có một vị sư tôn cường đại đến thế đã vậy còn rất ưu ái nàng, nếu mà nàng từ bỏ thì dĩ nhiên đầu óc thật có bệnh.

Minh Nguyệt càng nghĩ càng giận và đưa ánh mắt u oán nhìn xem Tô Nhã.

Đều là do cái nha đầu chết tiệt kia, nếu không cầu xin ta đến Tử Hà phong thì sao ta lại tự đi tìm nhục nhã như vậy?

Người ta đâu cần lòng thương hại của ta chứ?

Căn bản người ta không cần vì đã tìm được sư tôn chịu truyền công cho mình thì cầu tám đời cũng không được.

Một lúc sau Minh Nguyệt mới bình tĩnh lại.

Không biết nghĩ đến điều gì mà Minh Nguyệt bỗng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường tiến lại gần Diệp Thu. Trong tầm mắt Diệp Thu là quang cảnh bộ ngực vĩ đại của nàng, làm cho hắn kém chút nữa phun máu mũi ra ngoài.

Còn tốt là Diệp Thu vẫn mặt mày bình tĩnh, sau khi thưởng thức xong thì hắn vẫn còn có thể bảo trì bộ dạng bình tĩnh ung dung.

"Không tệ, không tệ! không thể không nói vẻ đẹp và sự phong tình này của Minh Nguuệt sư tỷ thật sự rất hấp dẫn." Diệp Thu cười thầm trong lòng nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn không thay đổi.

Trông thấy một màn này mà nội tâm Lâm Thanh Trúc lập tức xiết chặt.

Ngay từ đầu nàng đã cảm thấy nữ nhân Minh Nguyệt này rất nguy hiểm, quả nhiên nàng ta lại dùng cặp tuyết phong vĩ đại của mình để mê hoặc sư tôn.

"Sư tôn, ngươi tuyệt đối không thể bị nàng mê hoặc, nếu ngài thật sự ưa thích như vậy thì ta cũng có thể mà. . ." Trong lòng Lâm Thanh Trúc rất gấp gáp nhưng không thể nói ra.

Ánh mắt Minh Nguyệt nhìn thẳng Diệp Thu, khóe miệng nhếch lên để lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh.

"Diệp sư đệ, bây giờ tu vi của ngươi là gì vậy?"

"Nói với sư tỷ một chút đi, sẽ có chỗ tốt đó nha!"

Giọng nói của Minh Nguyệt rất ngọt ngào, thậm chí không tiếc hi sinh nhan sắc xinh đẹp của mình. Nếu là nam nhân bình thường thì rất ít ai có thể chống lại nàng mê hoặc.