Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sau một tiếng, xe ngựa của Triệu Uyển Nhi dừng lại một vùng đồng bằng, Tiểu Linh hoảng sợ nhìn xem Hoang Nguyên trước mặt nói: "Công chúa, hình như chúng ta gặp phiền phức rồi!"

 

Triệu Uyển Nhi từ bên trong xe ngựa ló đầu ra và nhìn thấy một cặp mắt đỏ ngầu nơi Hoang Nguyên đang nhìn chằm chằm bọn họ.

 

"Nơi này sao có thể có hung thú chứ?" Triệu Uyển Nhi cũng rất hoang mang, vì các thánh địa tiên môn và cao thủ của ba đại vương triều đều đã bắt đầu càn quét hung thú khắp Đông Hoang rồi mà.

 

Dưới sự càn quét của nhiều cao thủ như vậy thì theo lí mà nói nơi đây sẽ không thể còn sót lại hung thú được.

 

Dọc đường bọn họ cũng chưa từng gặp chuyện này cho nên ngay lập tức liền cảm thấy hoảng sợ.

 

Lần này Triệu Uyển Nhi xuất cung mà không đem theo thị vệ, bên người nàng chỉ có một mình Tiểu Linh nhưng tu vi của Tiểu Linh chỉ mới đạt tới Luyện khí cửu phẩm, còn nàng thì vẫn chưa bắt đầu tu luyện.

 

Vì ngay từ đầu Triệu Uyển Nhi đã bị xem như công cụ liên hôn, cho nên nàng căn bản không có cơ hội tu luyện, chỉ có mấy người ca ca của nàng mới được tu luyện mà thôi.

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Triệu Uyển Nhi muốn đi tới thánh địa tiên môn để bái sư tu hành.

 

"Xích Luyện Xà sao?"

 

Hung thú ở trong Hoang Nguyên là một con mãng xà màu đỏ đang liên tục lè lưỡi và lạnh lùng nhìn bọn họ. Nội tâm Triệu Uyển Nhi liền run rẩy và thầm biết đại sự không ổn.

 

"Công chúa đi mau! Để ta đến ngăn nó lại!" Tiểu Linh mang ngữ khí kiên định nói ra. Mặc dù nàng biết mình đánh không lại Xích Luyện Xà nhưng vẫn phải bảo hộ công chúa thật an toàn.

 

Từ khi Tiểu Linh bị người nhà đưa vào Hoàng cung thì đã một mực đi theo Triệu Uyển Nhi. Triệu Uyển Nhi cũng coi nàng như chị em ruột thịt nên vô cùng che chở nàng.

 

Trong lòng Tiểu Linh rất cảm kích Triệu Uyển Nhi, bây giờ chính là lúc báo để nàng đáp tấm lòng của công chúa nên không thể lùi bước.

 

"Công chúa, đi mau!" Tiểu Linh rút ra bảo kiếm bên hông và nhảy từ trên xe xuống rồi quay đầu nói với Triệu Uyển Nhi.

 

Nhưng Triệu Uyển Nhi lại không có bất kỳ hành động gì mà chỉ nhàn nhạt cười, giống như nàng đã thông suốt mà mang ngữ khí bình thản nói: "Ta không thể bỏ ngươi mà đi được! Vả lại con Xích Luyện Xà kia vô cùng ác độc và có tốc độ rất nhanh, con mồi nào bị nó để mắt tới thì đề không thể trốn nổi!"

 

Triệu Uyển Nhi không có nửa điểm hối hận, bởi vì so với việc phải trở về nơi hoàng cung lạnh lẽo và khuất phục vận mệnh liên hôn thì có lẽ cái chết sẽ là một loại giải thoát cho nàng.

 

Triệu Uyển Nhi hô lên: "Tiểu Linh, ngươi đi đi, không cần để ý đến ta!"

 

Tiểu Linh có tu vi Luyện Khí cửu phẩm, nếu nàng dùng hết sức để chạy trốn thì xem ra còn có chút cơ hội, mà Triệu Uyển Nhi dường như không có khả năng này nên đã dứt khoát chặn lại Xích Luyện Xà để tranh thủ thời gian cho Tiểu Linh thoát thân vì cũng không uổng công nàng theo mình lâu như vậy.

 

"Không được, công chúa! Tiểu Linh cho dù có chết cũng sẽ không mặc kệ công chúa!" Tiểu Linh hơi mất kiềm chế cảm xúc mà thanh kiếm trong tay trở nên run rẩy, tuy nàng rất sợ hãi nhưng vẫn đứng chặn ở phía trước.