Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma (Dịch)

Chương 27. Từng bước trở nên biến thái (2)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lúc này gã nhà giàu đã hoảng hốt thật rồi. Gã kêu lên thảm thiết, cố nén cơn đau đớn kịch liệt, nói:

“Mày… mày muốn thế nào? Mày không thể giết tao, sẽ phạm tội giết người đấy!”

Nhậm Kiệt cười quái dị:

“Khặc khặc khặc~ Giết mày á? Thế thì nhàm chán quá. Tao đang định lóc từng miếng thịt trên người mày nướng lên ăn, moi tim làm thành tim lợn hầm hạt sa nhân, xẻo lỗ tai làm sashimi cơ!

Tiếp đó lại bẻ gãy từng ngón tay, nướng chín rồi gặm như gặm chân gà… Ực ực ực~ chắc là ngon lắm nhỉ? Chỉ nghe thôi cũng ứa hết cả nước miếng~”

Trong lúc nói, chỉ đao(dùng ngón tay làm đao) của Nhậm Kiệt đã đưa ra, vẽ vời trên mặt gã nhà giàu.

Gã nhà giàu sợ té đái. Đệt mợ… thằng này cứ biến thái kiểu gì ấy!!!

Nó… nó định ăn thịt người luôn à?

Với lại trông cũng không giống như đang nói đùa. Nó chảy nước miếng thật à?

“Tao bị gan nhiễm mỡ, tiểu đường…đấy. Nhìn giàu chảy mỡ chứ thịt lại khô như ngói, không...không ăn được đâu.”

Nhậm Kiệt nghiến răng: 

“Có tiền thì ngon lắm à? Có tiền là có thể bắt nạt người khác đúng không?

Dựa vào cái chó gì mà nhà giàu có thể tóm tóc kéo ngược đổ mồ hồi còn người nghèo chỉ có thể tạm dừng video để phóng to lên xem? Mày xấu hơn tao sao vẫn có gái theo? Công bằng ở đâu! Tức chết bố mày rồi!”

Gã nhà giàu run rẩy nói: “Chỉ cần mày muốn thì cũng có thể túm tóc đổ mồ hôi mà…Cụ cứ thả con ra trước đi, con nhỏ này sẽ là của cụ, mặc cho cụ giày vò. Con đảm bảo sẽ không chọc cụ nữa đâu ạ.”

Gã vừa nói vừa đẩy em gái sexy lên phía trước.

Cô ả sợ phát khóc.

Nhậm Kiệt chỉ nhàn nhạt liếc mắt:

“Dẹp đi, tao không thích gái trọc đầu.”

Em gái sexy: ???

Bà trọc chỗ nào?

Gã nhà giàu vội nói: “Cháy rồi nhưng vẫn còn lơ thơ vài cọng mà, đúng không?”

Thế là Nhậm Kiệt lại đưa tay xoa xoa đỉnh đầu em gái sexy. Ngọn lửa trên tay cậu xoẹt qua, số tóc còn sót lại của cô ả lập tức cháy thành than, trọc lóc luôn.

“Giờ trọc rồi đấy~”

Em gái sexy: !!!

“A á á!”

Cô ả ngồi bệt trên mặt đất, nước mắt như mưa.

Thế mới có câu: lửa người phủ đầu tôi, tóc mãi không thể mọc!

Khóe miệng gã nhà giàu giật giật. Thấy màn khôi hài này đã kết thúc, gã không khỏi khẩn cầu: “Rốt cuộc thì phải làm thế nào thì mày mới bỏ qua cho tao?”

Nhậm Kiệt lại nở nụ cười như ác ma:

“Con người tao ấy mà… khá là thích không làm mà hưởng~”

Gã nhà giàu khẽ giật mình, sao lại không hiểu ý của cậu cơ chứ? Gã lập tức tháo cái đồng hồ Rolex to bản bằng vàng trên tay mình xuống, kín đáo đưa cho Nhậm Kiệt.

“Tiện tay thôi mà, chưa đủ tỏ rõ lòng thành… a ha~ a ha ha~”

Có điều Nhậm Kiệt vẫn chưa hài lòng. Cậu chàng đưa tay kéo đứt cái xích chó vàng chóe trên cổ gã, ánh mắt lộ rõ vẻ tham lam.

“Cái này… dùng để làm phí thuốc men, có ý kiến gì không? Trán dì tao bị đánh đến rách da luôn kìa!”

Gã nhà giàu nào dám ý kiến ý cò gì chứ? Chỉ cần thả gã ra thì thế nào cũng được hết.

Lúc này Nhậm Kiệt mới hài lòng mỉm cười, sau đó chìa tay về phía gã nhà giàu.

Gã nhà giàu nuốt một ngụm nước bọt, thận trọng đập tay với Nhậm Kiệt.

“Mày… mày chịu thả tao đi rồi đúng không?”

Nhậm Kiệt trừng mắt: “Mày mơ đẹp nhỉ? Lại đây tự đánh đi, bố mày lười động tay!”

Gã nhà giàu trợn mắt. Ông đây hành tẩu giang hồ bao nhiêu năm, lần đầu tiên đụng phải thằng biến thái như này á~

Vãi cả lại gần rồi tự đánh.

Vẻ mặt gã nhà giàu trở nên rất hung ác. Gã quỳ trên mặt đất, dùng mặt mình điên cuồng đập lên bàn tay Nhậm Kiệt.

Tao không tin đánh mãi mà mày cũng méo đau!

Lúc này Nhậm Kiệt lại không nhịn được mà liếm môi, nhìn sang em gái sexy  trọc đầu đang ngồi bệt trên đất gào khóc.

Quỷ thần xui khiến thế nào, cậu đưa tay ra vén váy cô ả lên…

Thế nhưng vừa đạt được ham muốn, Nhậm Kiệt lại giật nảy mình.

Thân là thanh niên 5 tốt, đóa hoa của tổ quốc…sao mình lại có suy nghĩ biến thái như này chứ? 

Đầu óc Nhậm Kiệt còn đang kinh ngạc thì bàn tay đã vô thức bóp đùi em gái sexy  trọc đầu.

Cậu chàng bóp mạnh đến mức cô ả la ré lên, khóc lóc càng dữ dội hơn.

Lúc này Nhậm Kiệt mới choàng tỉnh, lấy lại tinh thần. Cậu nhận ra hành vi của mình rất chi là quái lạ, không được bình thường.

Suy nghĩ vừa rồi hơi bị biến thái quá thì phải?

Phẫn nộ, tham lam, lười biếng, ghen ghét, ham muốn, háu ăn, tàn bạo,...

Mẹ nó, sắp gom đủ bộ luôn rồi?

Nhậm Kiệt vội vàng kiểm tra không gian hồ kính. Quả nhiên, sương mù cảm xúc ở bên trong đã biến mất sạch rồi.

Trong lúc cãi cọ đánh đấm, dù lấy được rất nhiều sương mù cảm xúc từ ba tên phản diện này thì vẫn không đủ để ma linh thôn phệ.

Nhất là khi ma hóa, mức tiêu hao rất khủng khiếp.

Chẳng trách mình lại biến thái như thế, hóa ra là bị ác ma nguyên tội ảnh hưởng!

Quan trọng nhất là chị Nặc Nhan đã nói: ma khế giả chỉ bị một loại ác ma nguyên tội ảnh hưởng thôi mà?