Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sao đến lượt mình lại khác xa thế này? Nguyên dàn ác ma nguyên tội rủ nhau lên sàn luôn?
Ông nội nó chứ!
Khi không tự nhiên lại biến thành một thằng điên nhất trong các loại điên à?
Cùng là trở thành biến thái, sao đến chỗ mình thì lại biến thái lên một tầm cao mới thế này.
Nhậm Kiệt hốt hoảng, quy tội hết cho ma hóa.
Thế nhưng ảnh hưởng của ác ma nguyên tội vẫn chưa bị tiêu trừ, sương mù cảm xúc căn bản là không đủ.
Điều khiến người ta lo lắng hơn chính là: sau khi ma hóa kết thúc sẽ phải trả giá ngay.
Tuy gã nhà giàu và em gái sexy đều đang khóc lóc nhưng tiếng thì thầm của ác ma thông báo đã thanh toán đủ lại không hề vang lên.
Đáy lòng Nhậm Kiệt bỗng dâng lên một cảm giác nguy hiểm vô hình.
Sau khi ma hóa, cứ thanh toán chậm thì sẽ mắc bệnh Ma Ấn.
Nhưng hiện tại trạng thái của cậu vẫn là chưa thanh toán.
Suy cho cùng thì cái giá ‘khiến người khác rơi lệ’ vốn đã không mấy rõ ràng, cũng không quy định phải làm bao nhiêu người rơi lệ thì mới tính.
Chẳng lẽ 2 người khóc vẫn còn chưa đủ?
Nhậm Kiệt trừng mắt:
“Khóc! Khóc to hơn nữa cho ông! Do tao đánh chưa đủ ác nên chúng mày xem thường đúng không?
Em gái sexy đầu trọc kia, nếu không khóc là tôi đốt luôn lông mày cô đấy. Còn thằng mập chết tiệt này nữa, lúc ông già mày chết thì mày sẽ khóc như nào? Giờ khóc ngay như thế cho tao!”
Gã nhà giàu sắp suy sụp đến nơi rồi. Từ nãy đến giờ tao vẫn tự đập mặt vào tay mày suốt. Con mẹ nó, mày căn bản là không hề nhúc nhích, được không?
Với lại ông già nhà tao mà chết thì tao phải cười phớ lớ chứ, khóc cái mẹ gì?
Thằng này có đam mê biến thái kiểu gì vậy trời?
Nhất thời hai người càng khóc càng dữ dội, có thể so sánh với khóc tang.
Mà ánh mắt của Nhậm Kiệt lại tập trung lên người Vương Miểu.
Cậu túm đối phương dậy, đấm cho một cái lên sóng mũi.
Sống mũi Vương Miểu lún xuống, cả người dựa vào tường, hung hăng trừng mắt với Nhậm Kiệt.
Cậu chàng cũng trừng mắt lại: “Sao mày không khóc?”
Vương Miểu nghiến răng:
“Hừ~ Nam tử hán đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất! Nam nhi không dễ rơi lệ. Từ lúc 5 tuổi đến giờ, tao chưa bao giờ khóc nữa!
Hôm nay bại trên tay mày, tao nhận. Nhưng tao không tin mày dám giết tao! Tới đi! Ngon thì mày động thủ đi!”
Nhậm Kiệt cau mày, hôm nay gặp phải một tên cứng đầu cứng cổ rồi ư?
Thế là cánh tay máy của cậu nhắm chuẩn mặt Vương Miểu.
“Tay Máy Pít-tông Quyền*!” (chiêu thức do nam9 phịa ra)
Cánh tay máy bắt đầu dập tới dập lui cùng một chỗ, điên cuồng nện vào mặt Vương Miểu. Đánh cho hắn ngửa đầu, răng bay tứ tung.
Gã nhà giàu và em gái sexy trọc đầu thấy vậy thì tim cũng lạnh đi một nửa.
Có điều sau một chuỗi nện xẹt ra điện mà chỉ thu được có tí sương mù cảm xúc.
Mặt mũi đã sưng vù như cái đầu heo nhưng Vương Miểu vẫn không hề khóc.
Lúc này Nhậm Kiệt cuống thật rồi. Cậu dùng pít-tông quyền nhắm chuẩn nhân trung của Vương Miểu, nện điên cuồng!
“Mày đang lấy trứng chọi đá đấy à!”
Hai mắt Vương Miễn lồi hẳn ra ngoài, đau đến mức liên tục bứt tóc đá chân. Đây là kiểu cực hình trốn nhân gian nào thế?
Từng quyền hung bạo à?
“Hahaha, đánh đi! Mày cứ đánh đi! Đánh hỏng thì cùng lắm là ông đi thay cái máy mới, còn ngon hơn cái cũ!
Mày có thể chiến thắng thể xác chứ tuyệt không có cách chiến thắng linh hồn tao…”
Vương Miểu còn chưa nói xong, Nhậm Kiệt đã sắp nổi khùng, dựng hai ngón tay chọt thẳng vào mắt hắn.
“Á!!! Mắt tao! Mắt tao…Oa oa ~”
Lần này Vương Miểu không cứng nổi, che mặt lăn lộn trên đất. Cuối cùng thì nước mắt cũng chảy ra.
Lời thì thầm của ác ma lại vang lên trong đầu Nhậm Kiệt:
[Giá phải trả: Đã thanh toán xong!]
Cảm giác nguy hiểm vô hình kia đã biến mất, lúc này Nhậm Kiệt mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó nét mặt lại trở nên rất cổ quái: thế mà cũng được à?
Dùng cách nào cũng được, miễn làm người khác khóc là được?
Nhậm Kiệt híp mắt, dùng trảo đao dí vào cổ gã nhà giàu:
“Cảnh cáo mày lần cuối, đừng có đến gây chuyện với nhà tao nữa. Nếu không, lần sao sẽ không bỏ qua cho chúng mày dễ dàng như này đâu…
Tiệm giặt ủi An Bình tuy nhỏ nhưng chính là cả thế giới của tao. Nếu mày dám động vào nó, tao sẽ khiến cho mày mất hết tất cả!”
Gã nhà giàu liên tục gật đầu, nước tụ viền mi.
“Có thể…có thể thả bọn tao đi chưa?”
“Mau cút đi!”
Ba người ngã lộn nhào, tranh nhau chạy ra ngoài.
“Khoan đã!”
“Sao…Sao thế?”
“Cởi quần áo ra!”
Thấy Nhậm Kiệt không mảnh vải che thân, gã nhà giàu trợn trắng cả mắt. Cuối cùng của cuối cùng, con hàng này không muốn để lại cho mình tí mồ hôi nào à? Đổ mẹ nó hết rồi này!
Không hứng thú với em gái sexy à? Thế cũng đúng…
Híz ~
“Cởi nhanh mày!”
Mấy phút sau, trong ánh mắt chăm chú của hàng xóm, ba người bị khói lửa hun cho đen thui y như chuột cống… xông ra khỏi hẻm nhỏ, vội vã chui vào trong xe rồi đạp ga chạy thẳng.