Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tại sao không cảm nhận được khí tức của đối phương?
Nhậm Kiệt cũng cảm thấy cực kỳ căng thẳng, trợn to mắt nhìn về phía mấy góc tối.
Ngay khoảnh khắc này, thế giới giống như bị tua chậm lại. Cậu có thể nghe thấy tiếng cỏ xanh đung đưa, ngửi thấy mùi vị gỉ sắt tỏa ra từ nhà máy hóa chất. Ngũ giác của cậu đã bị thúc dục đến cực hạn!
Ba ảo ảnh mơ hồ màu vàng đồng vọt về phía cậu bằng tốc độ cực nhanh.
Chớp mắt tiếp theo ống tay áo của Nhậm Kiệt nổ tung, nát vụn. Trên cánh tay trái xuất hiện những luồng hào quang màu lam sẫm, cánh tay máy được kích hoạt, chắn ngang trước người. Bởi vì tốc độ quá nhanh mà sinh ra cả tàn ảnh.
“Keng! Keng!” Đạn bắn vào lòng bàn tay, biến thành mấy viên kim loại dẹp lép, rơi xuống đất.
Lực xung kích truyền đến từ cánh tay máy làm Nhậm Kiệt phải lùi lại mấy bước.
Viên đạn cuối cùng lướt qua gò má, để lại một vết máu trên mặt cậu.
Cánh tay máy quá tải, bốc khói nghi ngút.
Nhậm Kiệt nhìn về phía bóng tối, sắc mặt đột nhiên lạnh hẳn xuống. Ngô Vân Thanh thì sải bước xông đến, đứng chắn phía trước cậu.
Mọi người nhìn thấy cánh tay máy của Nhậm Kiệt thì đều có chút sửng sốt. Thằng nhóc này, còn là cường thực giả cơ à?
Tay không bắt đạn?
Có một bóng người cầm súng, bước ra khỏi bóng tối. Thân hình kẻ này cao lớn, mặc áo gió đen, cổ đeo xích bạc, để tóc húi cua. Trên mặt còn có một vết sẹo khá dài.
"Chậc chậc chậc, cánh tay máy chất đấy, loại quân đội sử dụng cũng chỉ đến thế là cùng. Không ngờ trên người cậu lại trang bị thứ đồ chơi này. Không phải dạng vừa đâu nhỉ?"
Người này chính là Đao cao trong miệng Trần Họa. Tên thật của gã là Lý Trản, Đao ca chỉ là biệt danh.
Lý Trản xuất hiện khiến sắc mặt của Dạ Nguyệt trầm hẳn xuống, lông mày nhíu chặt vào nhau.
Lý Trản lại cười:
"Sao thế? Muốn liên hệ với tổng bộ? Xem kết giới sư của bọn tôi là không khí à?
Nếu đã mất công dụ ra ngoài, tất nhiên là sẽ không muốn cho các người toàn mạng quay về. Không biết lúc lão sở trưởng kia nhận được tin cả tiểu đội 3 đã bị tôi ăn tươi nuốt sống thì vẻ mặt sẽ như thế nào nhỉ ~”
Trên thanh xà thép của nhà máy hóa chất bỗng xuất hiện một bóng người toàn thân bọc kín trong áo choàng đen, cứ như gã vốn luôn đứng ở đó.
Toàn bộ nhà máy hóa chất đã bị hàng rào kết giới ngăn cách, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với bên ngoài.
Khóe miệng Nhậm Kiệt trễ xuống. Xem ra người bên sở Trấn Ma tốt quá hóa lốp, bị người ta chơi chiêu bọ ngựa bắt ve chim sẻ chực sẵn rồi kìa?
Dạ Nguyệt híp mắt: "Anh dám chắc là chỉ dựa vào mấy người, có thể ăn tươi tiểu đội 3 của tôi à?"
Lý Trản cười nhạo: "Tôi chỉ đang trần thuật lại sự thật thôi. Thứ Lý Trản này đã để mắt, còn chưa có kẻ nào hớt tay trên được đâu!”
Lúc nói chuyện, ánh mắt gã chuyển về phía Nhậm Kiệt.
“Này nhóc, cho cậu hai lựa chọn. Thứ nhất, đi theo tôi, gia nhập tổ chức Ma Trảo. Cậu muốn gì, Ma Trảo có thể cho cái đấy. Tiền bạc, gái gú, đoạn gen vỡ, ma tinh…tổ chức có tất cả những thứ cậu cần.
Thân phận ma khế giả của chúng ta rất nhạy cảm. Ở Đại Hạ này có thể gọi là chuột chạy qua đường, người người đuổi đánh, sở Trấn Ma sẽ không chào đón cậu đâu. Cậu sẽ không sống nổi một mình, cũng không có đủ dinh dưỡng cần thiết để trưởng thành. Muốn mạnh lên, muốn sống sót thì gia nhập Ma Trảo chính là lựa chọn duy nhất của cậu.
Còn về lựa chọn thứ hai, không cần tôi phải nói nhiều đâu, đúng không?”
Biểu cảm của Lý Trản dần trở nên dữ tợn!
Đám người Dạ Nguyệt đồng loạt đưa mắt nhìn Nhậm Kiệt, trong lòng cảm thấy rất nặng nề. Quả nhiên, cậu ta chính là ma khế giải.
Thế nên Ma Trảo mới cố chấp với Nhậm Kiệt đến vậy ư?
Chỉ là Dạ Nguyệt không hề biết, lý do Ma Trảo cố chấp với Nhậm Kiết còn sâu xa hơn nhiều.
Nhậm Kiệt còn chưa kịp đáp lời, Dạ Nguyệt nheo mắt, nói:
“Đừng tin gã, gia nhập Ma Trảo, coi như thật sự không còn đường quay đầu.”
“Dù thế giới này có rất nhiều thành kiến với ma khế giả nhưng Sở Trấn Ma tuyệt đối sẽ không vì thế mà ra tay với cậu, chỉ cần trong lòng cậu vẫn tuân thủ nghiêm ngặt ranh giới cuối cùng thì là ma khế giả có làm sao?”
“Từ đầu đến cuối tôi luôn tin tưởng chắc chắn rằng sức mạnh vốn không phân chính tà, chỉ cần con người khống chế được sức mạnh.”
“Có lẽ chúng ta không cách nào lựa chọn vận mệnh nhưng chúng ta có thể lựa chọn bản thân trở thành người như thế nào!”
Nhậm Kiệt vừa trở thành gen võ giả, lại còn là ma khế giả cực kỳ đặc biệt, Dạ Nguyệt không hề muốn con đường cậu đi đã sai lệch ngay từ khi bắt đầu.
Lý Trản cười nhạo:
“Có cho cậu ta uống canh gà hay là vẽ bánh lớn cũng vô dụng, cô không thay đổi được hiện thực đâu.”
“Nhóc con! Chọn đi~”
Nhậm Kiệt vẫn còn do dự, lập tức gãi đầu ngại ngùng, hỏi:
“Trong cái...Cho tôi hỏi tí. Ma Trảo của mấy người có kỳ thực tập không? Tiêu chuẩn là gì? Tiền lương, đãi ngộ như nào? Tăng ca có trả tiền làm thêm giờ không? Đi làm ngày lễ có x3 không? Có hợp đồng lao động, cung cấp ngũ hiểm nhất kim* không?”
Ngũ hiểm nhất kim: 5 loại bảo hiểm + 1 suất phân phối nhà. Đây là tiêu chí hàng đầu lúc xin việc bên Trung.