Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lý Trản: ???

“Hợp đồng lao động cái quần què gì, ngũ hiểm nhất kim? Cậu tưởng bọn tôi là công ty nghiêm chỉnh đứng đắn à?”

Vẻ mặt Nhậm Kiệt rất chi là mất mát: “Ể? Thế thì thôi đi. Kiểu người đàng hoàng như tôi đâu thể đến mấy công ty chui, không hợp chuẩn để làm việc. Tôi là thủ khoa kỳ thi đại học đấy.”

Cậu đâu có ngu? Cái tổ chức Ma Trảo này, nghe kiểu gì cũng thấy rất chi là u ám tối tăm. Nếu đi thật sự đi theo tên kia, đấy mới là nguy hiểm.

Ba phát súng hồi nãy, chắc chắn là ôm tâm tư muốn làm cậu tàn phế.

Trước mắt, trong tình thế này, cậu vẫn nên đứng về phía Sở Trấn Ma thì đáng tin cậy hơn, cơ quan nhà nước, ít nhất cũng được bảo đảm về mặt nhân phẩm.

Chỉ là Nhậm Kiệt không thể nào tưởng tượng được, hôm qua vừa trở thành ma khế giả, thế méo nào nà hôm nay đã lòi đuôi rồi?

Làm thế nào người của Ma Trảo biết được?

Trần Họa gấp gáp: “Nói nhiều với nó làm gì? Cứ tóm lại rồi tính sau!”

Cô ta đã nhịn cục tức này cả ngày, sớm không nhịn nổi nữa, hôm nay nhất định phải báo mối thù sắp chết đến nơi này mới được.

Lý Trản nhe răng cười: “Trước tiên giết hết nhân viên Sở Trấn Ma! Nhớ phải giữ cho thằng nhãi kia còn sống đấy!”

Trong lúc nói chuyện, trên thân Lý Trản tách ra ma khí đen tối, 2 cánh tay trực tiếp hóa thành cương đao khổng lồ, phóng thẳng về phía Dạ Nguyệt như mũi tên.

Cùng lúc đó, Dạ Nguyệt và 4 người khác thu gọn đội hình, kiên quyết bảo vệ Nhậm Kiệt ở giữa.

“Chém kết giới sư trước! Diệp Hoài, giao cho em đấy!”

Chỉ thấy Diệp Hoài móc từ trong ngực ra hai khẩu AK47 loại 75 phát đạn trống.

“Ố kề~ 4 chọi 3, ưu thế thuộc về ta!”

Giây tiếp theo, Diệp Hoài nhảy lên không trung, 2 khẩu AK phun lửa, bắn ra lượng lớn đạn và lao thẳng về phía kết giới sư.

Trần Họa nheo mắt: “Xì! Bốn chọi ba ư? Cậu chắc chứ?”

Trần Họa huơ bàn tay không, hàng trăm tấm da người bị quăng ra ngoài.

“Tát Bì Thành Binh (vung da thành lính)!”

Những tấm da người này vừa rơi xuống đất đã lập tức phồng lên, hóa thành ác ma da người chỉ có lớp vỏ, bên trong rỗng tuếch.

Chỉ thấy phần lưng của ác ma da người tách ra, từng cái xúc tu máu thịt nhầy nhụa sinh sôi, phần đầu của nó mang đao phong, điên cuồng nhảy múa giữa không trung.

Hôm nay Nhậm Kiệt đã gặp cô bé học sinh, người đẹp mặc quần legging... góp mặt đủ luôn.

Nhìn thôi là khỏi bàn kinh dị đến mức nào.

“Lên! Lột da bọn chúng cho tao!”

Hàng trăm con ác ma da người điên cuồng lao về phía bọn họ.

“Bang”, cương đao của Lý Trản và nguyệt đao của Dạ Nguyệt hung hăng đụng vào nhau, âm thanh va chạm khiến tai Nhậm Kiệt ù đi, sóng không khí cuồn cuộn tung bay.

Lý Trản cười như điên dại, hai tay gã biến thành cương đao, chém điên cuồng. Không gian xung quanh lấp loé vô số ánh đao sắc lạnh, dày đặc..

Tốc độ nhanh đến mức xuất hiện cả tàn ảnh.

Dạ Nguyệt cắn chặt hàm răng, ngưng tụ ra 2 thanh huyết nhận (vũ khí máu) đối kháng với Lý Trản.

Đao quang kiếm ảnh, tia lửa bắn tung toé, tiếng ‘cheng cheng’ không ngừng vang lên.

Trong lúc chém giết, trên thân thể Lý Trản tức thì xuất hiện nhiều vết đao thương.

Những giọt máu óng ánh bay toán loạn trong không trung.

Đôi mắt Dạ Nguyệt đỏ thẫm như máu, dùng huyết nhận đánh văng những giọt máu sắp nổ kia.

“Huyết Bạo!”

“Ầm!”

Chỉ trong chớp mắt, những giọt máu của Lý Trản, bao gồm cả máu trong cơ thể gã đều nổ tung.

Chỉ thấy Lý Trản nôn ra một búng máu, thất khiếu đều chảy máu, quần áo trên người nhanh chóng bị nhuộm đỏ.

Nhưng nét mặt của hắn vẫn điên cuồng như cũ:

“Không đủ! Căn bản không đủ! Con điếm, cô không biết rằng năng lực tự chữa lành của ma khế giả đều rất mạnh à?”

“Chúng ta là ma, là ác ma bất tử!”

“Thiên Nhận Phá!”

Theo cú vung điên cuồng của Lý Trản, đao phong như thể hóa thành cơn bão, dồn ép về phía Dạ Nguyệt.

Cô nàng bị chém lùi về phía sau, trên người có thêm mấy vết thương. Đôi tất đen cũng rách nát, máu tươi nhuộm đỏ cả áo sơ mi trắng.

Sau khi đánh lui Dạ Nguyệt, Lý Trản nhấc chân đá sang Nhậm Kiệt.

Chân gã đã biến thành một thanh cương đao cực lớn.

Còn Ngô Vân Thanh thì nổi giận gầm to, nhào lên ngăn cản.

“Nham Tích Trọng Giáp!”

Ngay sau đó, hình thái nhân loại của Ngô Vân Thanh đã có thay đổi. Chiều cao tăng lên một khúc, trên người mọc đầy vảy cứng màu vàng đất. Một cái đuôi thằn lằn thô to cũng đâm rách quần, mọc ra.

Hắn đã biến thành Người Thằn Lằn màu vàng đất.

Chân đao của Lý Trản chém thẳng lên người Ngô Vân Thanh!

“Bang”, tia lửa văng khắp nơi!

Ngô Vân Thanh bị chém bay, nện thẳng vào trong nhà máy hoá chất.

Đúng lúc này, Vân Tiêu đứng bên cạnh Nhậm Kiệt cũng có phản ứng. Trên người cô tản ra dao động linh khí mãnh liệt, toàn thân bắt đầu phát sáng.

Một ảo ảnh hoa hướng dương có khuôn mặt tươi cười ẩn hiện phía sau cô.

“Lĩnh Vực Dương Quang!”

Chỉ chớp mắt, một vòng phòng hộ kim sắc (màu vàng có ánh kim loại) đã thành hình, ngăn chặn chân đao của Lý Trản.