Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Chị Dạ Nguyệt!”
Chỉ thấy Dạ Nguyệt vừa bị đánh bay đã đứng lên. Máu từ vết thương trên người cô tuôn trào, hoá thành một cây thương đỏ thẫm như máu.
“Cuồng Huyết!”
Lúc này trên người Dạ Nguyệt,tất cả những mạch máu ẩn dưới da đã sáng lên ánh đỏ. Bên dưới, hai quầng mắt đỏ tươi như ẩn như hiện, huyết văn (hoa văn máu) cắt ngang qua khuôn mặt, kéo dài đến tận sau đầu.
Chỉ chớp mắt mà cơ thể đã biến mất, hoá thành một vệt sao đỏ thẫm, bay thẳng đến trước mặt Lý Trản.
Cây thương đỏ thẫm như máu quất thẳng vào mặt, Lý Trản chỉ kịp dùng đao đỡ đòn.
“Cheng!” Tiếng kim loại va chạm đến đinh tai nhức óc vang lên, Lý Trản bị quật bay ra ngoài.
“Bảo vệ Nhậm Kiệt cho kỹ!”
Dạ Nguyệt vung trường thương lên, cuồng ép về phía Lý Trản.
Mà từng bầy ác ma da người cũng theo đó xông lên.
Vân Tiêu cắn chặt hàm răng: “Triền Long Phượt!”
Từng sợi dây leo xanh mượt đâm ra từ lòng đất, quấn quanh chân bầy ác ma da người nhưng chẳng mấy chốc đã bị xúc tu đao phong cắt đứt.
“Lão Ngô! Anh nhanh tí được không! Quỳ Tử Quang Vũ!”
Chỉ thấy từng hạt bên trong ảo ảnh hoa hướng dương phóng lên tận trời, hoá thành cơn mưa ánh sáng rơi lên người Ngô Vân Thanh và Dạ Nguyệt. Những vết thương trên người bọn họ, bao gồm cả linh khí nhanh chóng phục hồi.
Lúc này, Ngô Vân Thanh cũng phọt ra khỏi đống đổ nát.
“Đến rồi đây! Loạn Thạch!”
Từng viên đá lắc lắc lư, rời khỏi mặt rồi đập mạnh về phía đám ác ma da người.
Ngô Vân Thanh dựa vào hàng phòng ngự vững chãi, giết thẳng vào trong bầy ác ma da người.
Có điều ác ma da người căn bản là giết không chết được. Dù có xé nát da thì chúng cũng có thể nhanh chóng dung hợp lại với nhau, tự chữa trị.
Trần Họa trốn trong bầy ác ma da người nên rất khó xác định được bản thể của cô ta đang ở đâu.
Giờ phút này, chiến lực điên cuồng của ma khế giả đã thể hiện rất rõ nét.
Nhậm Kiệt nhìn thấy cảnh này thì mặt mũi đen thùi.
Biết ngay, mình đúng là xui tận mạng!
Sí viêm: lửa cháy hừng hực, cực kỳ lớn.
Cùng lúc đó, bên phía Diệp Hoài cũng đang gặp phải phiền phức.
Chỉ thấy viên đạn tăng tốc một cách điên cuồng bắn vọt ra ngoài, khóa chặt kết giới sư, đồng thời phát động công kích chí mạng từ các góc độ khác nhau.
Nhưng kết giới sư chỉ giơ tay lên.
“Hắc Quan!”
Hàng rào kết giới năng lượng đen tuyền thành hình, bao trùm lấy toàn bộ.
Tất cả viên đạn bắn lên kết giới Hắc Quan đều bị bật ra ngoài.
Kết giới sư lại khoát tay, chỉ về phía Diệp Hoài.
“Đoạn Không Trảm!”
Một bức tường kết giới màu xám cắt thẳng đến chỗ Diệp Hoài.
Da đầu Diệp Hoài tê dại, khoảng không phía trên hắn đã hoàn toàn biến dạng. Lúc này, khó khăn lắm Diệp Hoài mới tránh được đòn tấn công. Thế nhưng vô số bức tường kết giới vẫn không ngừng chém tới, thậm chí còn để lại vết cắt trên mặt đất.
Hắn hết cách, chỉ đành liên tục né tránh, không ngừng tìm kiếm thời cơ phản kích.
Vân Tiêu vội la lên: “Diệp Hoài, mau đến hỗ trợ!”
Chỉ dựa vào mỗi cô và Ngô Vân Thanh, căn bản không cầm chân được nhiều ác ma da người như vậy.
Diệp Hoài cắn răng, vung tay lên.
Trong nhà máy hóa chất, vô số ống thép, cốt thép gãy điên cuồng tăng tốc, tựa như mưa rơi, cắm mạnh về phía bầy ác ma da người.
Lúc này, tình thế mới hòa hoãn được đôi chút.
Vân Tiêu quay đầu lại nói: “Cậu tránh giỏi lắm, đừng... Ấy~người đâu rồi?”
Chỉ thấy Nhậm Kiệt chạy ra ngoài bằng tốc độ nhanh nhất đời này, lao về phía bên ngoài chiến trường, phía sau bốc lên khói bụi mù mịt.
Chỉ có thằng ngu mới thành thật ở lại đây! Rõ ràng là tiểu đội của Sở Trấn Ma đang bị phe kia áp chế. Với lại Lý Trản và Trần Họa đều là ma khế giả , vẫn còn thủ đoạn ma hóa chưa sử dụng.
Thế ngược gió thì ai dám lao lên chứ?
Thế nhưng, Nhậm Kiệt đang chạy té khói bỗng va phải một bức tường vô hình, mũi cũng muốn vẹo sang một bên.
Trên bức tường đột nhiên truyền đến phản xung lực cực mạnh, trực tiếp khiến Nhậm Kiệt bật ra và lộn ngược 2 vòng.
“Cái quỷ gì vậy trời?”
Vân Tiêu vội la lên: “Đấy là kết giới! Không thoát ra được đâu! Cẩn thận, bọn chúng đang xông đến chỗ cậu!”
Mấy con ác ma da người giống như đã phát điên, chạy hết sang chỗ Nhậm Kiệt.
“Cuối cùng cũng bắt được mày, thằng ranh mất nết! Tao phải lột da mày!”
Vô số xúc tu đao phong hung hăng cắt chém về phía Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt trợn mắt, sau lưng là kết giới, lùi không được.
Đối mặt với bầy ác ma da người đang lao tới, Nhậm Kiệt không nói nhiều lời, đưa tay nhắm chuẩn.
“Phần Thiêu!”
“PHỪNG!”
Hỏa diễm hừng hực, chiếu sáng cả trời đêm. Ngọn lửa giống như phần đuôi đỏ rực của động cơ hoả tiễn, phun mạnh ra ngoài.
Thoáng cái đã có ba con ác ma da người bị ngọn lửa bao trùm, chưa kịp đảo mắt đã bị đốt thành tro bụi...
Lần này đúng là chết thẳng cẳng, không sống lại được nữa.
Một chiêu bất ngờ của Nhậm Kiệt khiến cả Vân Tiêu lẫn Ngô Vân Thanh đều trợn tròn mắt nhìn.