Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Cần mát xa không? Tôi tính giá rẻ cho cô...”
Lời còn chưa nói hết, vành tai Dạ Nguyệt đã đỏ ửng, cô vung tay, huyết đao hình thành, kề thẳng vào cổ Nhậm Kiệt.
“Cóc cần! Tôi cảm ơn tổ sư nhà cậu!”
Cái quần què gì mà 2,5kg? Còn mát xa nữa chứ?
Muốn sàm sỡ thì cậu nói trắng ra luôn đi?
Vân Tiêu phì cười thành tiếng.
“2,5kg... Dạ Ngũ Cân? Phụt~”
Nhậm Kiệt nhướng mày: “Cô cười gì mà cười? Nếu cô đến tìm tôi mát xa, tôi còn không nhận việc này đâu, không có gì khác, chỉ toàn xương xẩu! Chẳng trách không ai theo đuổi!”
Vân Tiêu: ???
“Tôi khinh! Xương xẩu? Sao có thể xương xẩu được? Không tin thì anh... Ối mẹ ơi! Tôi liều mạng với anh!”
Vân Tiêu nhe chiếc răng nanh nhỏ đáng yêu, giống muốn liều mạng với Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt lại tỏ vẻ đau lòng: “Cô đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy đấy à? Vừa rồi tôi đã cứu mạng cô...”
Khuôn mặt Vân Tiêu cứng đờ, cô hơi chột dạ nói: “Ờ... Ờ nhỉ~”
“Còn không mau vén váy lên, cho tôi xem quần đùi nào? Để báo đáp ân cứu mạng của tôi?”
Vân Tiêu:!!!
Lại giở chứng nữa hả? Mẹ nó, có khi nào cậu là ma khế giả bị ảnh hưởng bởi tội dâm dục của ác ma không vậy?
“Lát nữa tôi sẽ không chữa thương cho cậu đâu!”
“Xin lỗi nha ~ Tôi không bị thương ~”
“Cậu...”
Dạ Nguyệt xua tay: “Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa, Nhậm Kiệt, cậu hút hai người này đi, dù sao bọn họ cũng là ma khế giả, đoạn gen ác ma vỡ của bọn họ có ích cho cậu đấy...”
Nhậm Kiệt sững sờ, nhìn hai người đã không còn hình người...
“Hút? Hút kiểu gì?”
Ngô Vân Thanh cười lớn: “Thằng nhóc này không hổ là lính mới, non xanh ghê nhỉ~”
Diệp Hoài cau mày, nhưng chính nhờ tên lính mới này mà bọn họ mới lật ngược tình thế, nếu không thì tối nay ai thắng ai thua còn chưa biết được đâu.
Dạ Nguyệt kiên nhẫn giải thích: “Sau khi gen võ giả hoàn toàn thức tỉnh, bước vào cấp 1 - Giác cảnh, sẽ tự động thức tỉnh thôn phệ gen.”
“Có thể hấp thụ đoạn gen vỡ của yêu, linh, ác ma, để nâng cao cấp độ kỹ năng của bản thân.”
“Mỗi cấp gen võ giả sẽ có hai kỹ năng, những kỹ năng này sẽ không tự động lên cấp theo cấp độ của gen võ giả, mà cần hấp thụ một lượng lớn đoạn gen vỡ để giúp kỹ năng lên cấp.”
“Hấp thụ đoạn gen vỡ tương ứng với thuộc tính và năng lực của bản thân sẽ có hiệu quả tốt nhất, đương nhiên những đoạn không tương ứng cũng sẽ có tác dụng nâng cao nhất định.”
“Cấp độ kỹ năng sau khi nâng cấp sẽ không vượt quá cấp độ của gen võ giả, đồng nghĩa rằng nếu cậu là gen võ giả cấp 1, thì dù cậu có nâng cấp kỹ năng thêm nữa cũng chỉ là cấp 1, sẽ không trở thành cấp 2.”
“Đương nhiên, chúng ta có thể tích lũy đoạn gen vỡ từ trước, giống như thanh kinh nghiệm kỹ năng trong game vậy đấy, nếu cậu tích lũy đầy thanh kinh nghiệm ở cấp 1, khi lên cấp 2, kỹ năng cũng sẽ lên cấp 2 luôn, lần này cậu hiểu chưa?”
Nhậm Kiệt sững sờ, không khỏi nghĩ đến những chiếc lá hỏa diễm trên cành cây đại diện cho kỹ năng trên cây Ác Ma.
Thế là một chiếc lá đại diện cho kỹ năng cấp 1 nhỉ?
Vân Tiêu không vui nói: “Hai ma khế giả này đều có cấp độ không tồi, đủ để cậu tăng đầy thanh kinh nghiệm kỹ năng trong một lần đấy.”
Nhậm Kiệt nuốt nước bọt, cũng không khách sáo, cậu dứt khoát tiến lên, đâm hai tay vào thi thể của hai người.
Ngay sau đó, những tia sáng đen xuất hiện trên tay Nhậm Kiệt, cậu có thể cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó chảy vào cơ thể mình.
Mạch lá của kỹ năng Phần Thiêu (đốt cháy) và Sí Viêm Bạt Đao Trảm đều sáng lên, rõ ràng đã được lấp đầy.
Nhưng ngay sau đó, đột nhiên Nhậm Kiệt ngẩn người.
Chỉ thấy một lớp da người và một con quái vật toàn thân lưỡi dao sắc bén quấn quanh dưới rễ cây Ác Ma.
Nhậm Kiệt: ???
Đây là ma linh của Trần Họa và Lý Trản hả?
Sao lại chạy đến chỗ cậu vậy trời?
Cây Ác Ma này còn bao nhiêu khả năng mà cậu chưa hiểu rõ nhỉ?
Khi hấp thụ đoạn gen vỡ, nó cũng có thể kéo ma linh của đối phương lại để trấn áp à?
Ma linh này dùng làm gì? Chẳng lẽ nó lại ăn sương mù cảm xúc của ông đây hả?
Một con còn nuôi không nổi, ba con này...
“Này ~ này này này ~ tôi đang nói chuyện với cậu đấy!”
Vân Tiêu vẫy tay lia lịa trước mặt Nhậm Kiệt, cuối cùng cũng khiến cậu hoàn hồn.
“Sao vậy?”
Dạ Nguyệt nghiêm nghị nói: “Chuyện này rất quan trọng, hy vọng cậu có thể về Sở Trấn Ma với chúng tôi một chuyến để điều tra chi tiết.”
“Người của Ma Trảo tìm đến cậu, chắc chắn không chỉ vì cậu là ma khế giả, chuyện này còn liên quan đến Tarot, nếu không xử lý tốt, những ngày tháng sau này của cậu sẽ không yên ổn đâu.”
“Có thể những kẻ ẩn nấp trong bóng tối sẽ còn ra tay với cậu.”
Nhậm Kiệt giật mình: “Hả? Nữa hả?”
Dạ Nguyệt vỗ vai Nhậm Kiệt: “Yên tâm, Sở Trấn Ma sẽ đảm bảo an toàn cho cậu mà.”
“Chẳng qua cần cậu cùng tôi đi báo cáo với sở trưởng, đồng thời làm hồ sơ, bao gồm cả năng lực của cậu, loại khế ước ác ma, cái giá phải trả và ảnh hưởng của ác ma nguyên tội.”