Lão Tổ Thời Đại Thay Đổi Rồi (Dịch)

Chương 28. Đúng Là Không Thể Mắng Tu Hành Giả Cảnh Giới Cao Hơn Được!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Máu tươi bắn tung toé, nửa thân trên của con rắn lớn đã biến mất không còn trông thấy nữa, huyết dịch rơi vãi xuống khối đá nhô ra kia, một nửa thân thể còn lại của nó không ngừng giãy giụa. Nhưng theo sinh cơ trôi qua, thân thể tàn phế ấy cũng mất đi khả năng động đậy rồi, một đường lăn xuống dưới, cuối cùng vắt vẻo trên hai cái cây.

Một số mãnh thú ngửi được mùi máu tươi bèn đua nhau tìm tới.

Sau một phen tranh đoạt, một con gấu ngựa đã chiến thắng, nó đuổi hết đám mãnh thú khác đi, một mình ngồi xuống gặm cắn nửa đoạn thân rắn đã mất đi sinh cơ kia.

––––

“Ôi, dạo gần đây càng ngày càng khó sống, ngươi nói xem vì sao thành phố Huyền Kiếm nhỏ bé này lại đột nhiên trở nên hỗn loạn như vậy?”

“Ai mà ngờ được lại có đại tu sĩ xuất quan ở gần đây chứ?”

Đó là hai người một cao một thấp, trên thân mặc áo bào đen, trên áo choàng có thêu đồ án yêu quỷ, khí tức âm trầm, chỉ thiếu điều viết mấy chữ “Ta là nhân vật phản diện” lên mặt thôi.

Con gấu ngựa đang gặm cắn thân rắn chợt cảm thấy nguy hiểm, đột nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, trong miệng phát ra tiếng rít gào trầm thấp, có ý đồ muốn dọa lui bọn họ.

“Bên phía anh em nhà họ Trương phải làm sao đây? Ngộ nhỡ có người nhanh chân đến trước thì không phải cố gắng mấy năm qua của chúng ta đều là uổng phí cả sao?”

Vì tìm ra anh em nhà họ Trương này, bọn họ đã phải bỏ ra rất nhiều thời gian, thậm chí còn mạo hiểm giết nhiều người như vậy, nhưng còn chưa kịp làm gì đã phải chật vật chạy trốn rồi.

“Không còn cách nào khác, chỉ có thể tránh né trước đi, tới cả đại tu sĩ Phản Hư cũng vẫn lạc, thân thể này của hai anh em chúng ta thật sự không gánh nổi đâu.”

Thậm chí hai người ấy còn không thèm liếc mắt nhìn con gấu ngựa kia một cái. Gấu ngựa nhìn hai người đi qua sát cạnh mình, trong đôi mắt to như hạt đậu hiện lên vẻ nghi hoặc.

Một giây sau.

Bùm!

Cái đầu to trực tiếp nổ tung, thân thể khổng lồ của nó đột ngột ngã nhào, ầm ầm lăn xuống chân núi, trên đường còn đè gãy một ít cây nhỏ. Chỉ là một con gấu chưa khai mở linh trí mà thôi, đối với hai người này, xử lý nó cũng không khác gì bóp chết một con kiến.

Rất nhanh, hai người bọn họ đã đi đến vị trí mở ra thông đạo bí cảnh trước đó.

“Ca, thiếu gia bên kia, chúng ta thật sự không quản sao?” Tên cao gầy khẽ liếm vết máu dính trên mu bàn tay, nét mặt lộ vẻ hưởng thụ, lại phối hợp với khí chất âm trầm và khuôn mặt của gã, trông có vẻ cực kỳ biến thái.

Tên lùn thấy thế trong lòng lại lặng lẽ thở dài. Gã cũng biết vẻ bề ngoài lẫn khí chất của hai anh em nhà mình rất có vấn đề, thậm chí em trai gã còn có chút đam mê biến thái, trong quá trình truy xét anh em nhà họ Trương kia, đối phương đã hành hạ chết không ít người rồi. Bởi vậy gã mới phải bỏ lại tất cả để rời khỏi thành phố Huyền Kiếm, tránh bị người khác phát hiện rồi ùn ùn kéo tới diệt ma vệ đạo.

Đầu năm nay, chỉ còn rất ít người của Ma đạo mà từ trong ra ngoài đều giống “nhân vật phản diện” như hai anh em nhà bọn họ.

“Thiếu gia bên kia ta đã nhắc nhở rồi, hắn không muốn đi, chúng ta cũng không có cách nào thay đổi cả, cũng không thể bán cả mạng cho hắn được.”

Thiếu gia có lai lịch, chưa biết chừng có thể gánh vác được, nhưng anh em bọn chúng thì không. Thêm nữa là đến tận bây giờ còn chưa biết vị đại tu vừa mới xuất quan kia là ai, chỉ biết đối phương chọn lựa thành phố Huyền Kiếm này để ở lại mà thôi.

Ngươi nói xem, ngươi đi nơi khác xuất quan không tốt hơn sao?

Mẹ nó chứ, nguyền rủa ngươi sinh...

Còn chưa kịp nguyền rủa xong, bỗng nhiên trước mắt lại xuất hiện một luồng hồng quang, ngay sau đó là một loại lực hút khó có thể chống cự nổi.

Chớp mắt một cái thế giới đã biến đổi, trên bầu trời có một vầng trăng đỏ treo cao, trong tầm mắt đều là một màu đỏ tươi, xem ra nơi này không phải chỗ tốt lành gì.

“...”

Không phải chứ?

Ta chỉ mắng thầm trong lòng thôi mà, thậm chí còn chưa mắng xong câu, báo ứng có cần tới nhanh như vậy hay không?

Đúng là không thể mắng tu hành giả cảnh giới cao hơn được.

“Ca, hình như những thứ kia là Thông Huyền Thảo?” Tên cao gầy chỉ vào một mảnh thảo nguyên đầy Thông Huyền phía trước, ngạc nhiên nói.

Tên lùn dõi mắt nhìn chăm chú theo.

Đúng là như thế!

Bởi vì sự chú ý đều hướng về phía vầng trăng đỏ trên đỉnh đầu nên vừa rồi gã mới không phát hiện ra, chẳng ngờ toàn bộ mảnh thảo nguyên trước mắt này đều là Thông Huyền Thảo!

Nhìn về phương xa, có một tòa kiếm phong đang đứng sừng sững giữa trời, cùng với hàng loạt sợi xiềng xích quấn quanh càng tăng thêm phần tiêu điều sát khí cho nó.

“Chẳng lẽ đây là nơi dưỡng kiếm của một vị đại năng kiếm đạo nào đó?”

“Vừa rồi chúng ta bị cuốn vào cũng không nhìn thấy lối ra, có lẽ nơi này là một khu bí cảnh loại phụ thuộc rồi.”

“Nhìn phong cách bên trong bí cảnh này mà xem, rất có thể đây là bút tích của một vị cự phách nào đó bên trong Ma đạo.”