Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hợp lý cái quỷ gì chứ!
Tam Đao sư huynh ngươi không phải là chấp sự ngoại môn sao?
Ví dụ bên trên chính là thiên kiêu đó!
Rốt cuộc là từ lúc nào cái từ thiên kiêu này lại có thể dính dáng với chấp sự ngoại môn rồi?
Nếu chấp sự ngoại môn của Kiếm Tông đều trâu bò như vậy, Kiếm Tông đã sớm thống trị toàn bộ Thái Huyền giới rồi!
Nhưng gã cũng không hỏi nữa, Tam Đao sư huynh đã đưa ra lời giải thích, nếu còn hỏi tiếp sẽ có phần mặt dày không biết xấu hổ.
“Tiếp tục đi.”
Ba người lại tiếp tục thu thập mẫu vật, nhưng không dám động tới tòa Kiếm phong kia nữa. Chẳng mấy chốc, mẫu vật trong bí cảnh đều được thu thập ổn thỏa cả rồi, ngay cả linh khí trong không khí cũng được chắt lọc ra vài sợi.
Đã đủ đáp ứng nhu cầu của nhiệm vụ.
Về phần bản thân tòa kiếm phong này, cứ để cho trưởng lão tự mình tới điều tra thì hơn.
“Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta cũng nhanh chóng rời khỏi bí cảnh này thôi, ta cứ cảm thấy khu bí cảnh này có gì đó không thích hợp.” Lý Phong Bình nói thẳng.
Ngoại trừ tia kiếm khí kia, quá trình làm nhiệm vụ này đều khá thuận lợi, nhưng gã vẫn luôn có cảm giác nhóm người mình đang bị một thứ gì đó nhìn chằm chằm vào.
Hơn nữa hai ngày nay, dường như gã có chút xui xẻo, trong lòng cứ thấy không yên.
Điểm cống hiến rất quan trọng, nhưng an toàn vẫn quan trọng hơn.
“Ừ.” Thật ra trong lòng Khương Tĩnh cũng có cảm giác y hệt: “Tam Đao sư huynh thấy sao?”
“Ta thế nào cũng được.” Từ Hình vẫn giữ thái độ tùy ý như cũ. Mục đích chuyến đi này của hắn là để quan sát năng lực ứng biến của thế hệ đệ tử mới trong Kiếm Tông, hiện giờ đã biết, bọn họ cũng không có khuyết điểm gì quá lớn.
Thấy hai người đều đồng ý, Lý Phong Bình nhanh chóng lấy ra một lá bùa, giống hệt lá từng sử dụng lúc tiến vào. Gã rót pháp lực, đốt cháy nó, vòng xoáy hình bầu dục lúc trước lại xuất hiện thêm lần nữa, nhưng lần này không có loại hồng quang quỷ dị kia.
Khương Tĩnh và Lý Phong Bình đều không muốn ở lại lâu, sau khi thông đạo mở ra cả hai nhanh chóng đi vào. Từ Hình đi đến cửa thông đạo, đột nhiên quay đầu nhìn về phía vầng trăng đỏ treo trên bầu trời.
Phù ~ Một cơn gió nhẹ thổi qua, khu vực xung quanh vầng trăng đỏ vốn đang treo cao trên bầu trời chợt nhộn nhạo, dấy lên từng vòng gợn sóng mà mắt thường cũng có thể thấy được.
“Đừng làm loạn, vẫn chưa đến lúc.” Hắn chỉ nhẹ nhàng nói một câu, vầng trăng đỏ kia lại khôi phục vẻ bình tĩnh như thường.
Sau đó Từ Hình xoay người, sải bước ra ngoài, thân hình trực tiếp biến mất trong màn sương mù màu xám.
...
Đi tới bên ngoài bí cảnh đã thấy Lý Phong Bình đang cầm điện thoại, chăm chú thao tác gì đó, hẳn là gửi ảnh chụp trong bí cảnh về cho vị trưởng lão kia rồi.
Khương Tĩnh dựa vào một gốc cây đại thụ bên cạnh, thấy Từ Hình đi ra thì khẽ gật đầu với hắn.
Hai phút sau, Lý Phong Bình đặt điện thoại xuống, lên tiếng: “Được rồi, ta đã gửi ảnh trong bí cảnh cho trưởng lão, những mẫu vật này ta cũng sẽ gửi về Kiếm Tông, hai ngày tới sư huynh sư tỷ nhớ để ý tài khoản của các ngươi nhé, điểm cống hiến sẽ được chuyển trực tiếp vào tài khoản của hai người.”
“Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, Tam Đao sư huynh, Lý sư đệ, ta còn có việc phải đi trước, hi vọng về sau lại có cơ hội hợp tác.” Nhiệm vụ lần này khá nhẹ nhàng, lại cộng thêm vị Lý sư đệ này cũng là người thành thật, đáng để hợp tác. Dứt lời, Khương Tĩnh đã chắp tay, thân hình dung hợp với kiếm quang, ngự kiếm đi xa rồi.
“Ta cũng đi đây.” Lại một đạo độn quang lao ra khỏi núi rừng, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt.
Trong nháy mắt, nơi này chỉ còn một mình Lý Phong Bình vẫn còn đứng yên tại chỗ, có điều gã cũng quen với tình huống này rồi, phần lớn kiếm tu đều là như thế, tiêu sái không gì trói buộc được.
Chỉ tiếc một điều... vốn dĩ gã còn muốn thêm Tam Đao sư huynh thành bạn tốt, nhưng hắn đi quá nhanh, chỉ có thể chờ đến lần sau vậy.
Lý Phong Bình vừa nghĩ vừa ngự kiếm bay lên không trung, sau khi xác định phương vị, rất nhanh gã cũng hóa thành một điểm nhỏ ở phía chân trời.
Nhiệm vụ đã hoàn thành, gã phải đi gặp mấy người Lâm sư huynh một lần, cũng thuận tiện trả lại miếng ngọc bài gia tộc này cho sư huynh rồi bàn bạc bước kế tiếp.
Nhiệm vụ đã xong, ngày hôm nay còn chưa kết thúc vậy mà hai người Lâm sư huynh lại bị giam những mười ngày!
Haizzz~
...
Xoàn ~ xoạt ~
Sau khi ba người rời đi không lâu, một con rắn lớn trực tiếp trườn đến vị trí ba người vừa đứng. Không gian đột nhiên vặn vẹo, mơ hồ có hồng quang lộ ra, giống hệt tình huống phát sinh lúc Lý Phong Bình mở ra thông đạo.
Phốc!