Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cốc cốc!
“Chủ nhiệm, đây là kiểm tra đấu pháp ngày mai...”
Trương Vân Lộ quay đầu nhìn lại, nhận ra người gõ cửa chính là thầy giáo Phương Trì của mình, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, bầu không khí có chút xấu hổ.
...
Giữa trưa, đám học sinh lớp mười hai lục tục ra khỏi trường học.
Bởi vì ngày mai phải kiểm tra đấu pháp nên trường học cho bọn họ nghỉ một buổi chiều.
Trương Vân Lộ cũng ở trong số đó, nhưng sau khi ra khỏi trường, nàng không vội về nhà mà bắt taxi đến khu biệt thự của Từ Hình.
Hôm nay trên lớp học có không ít bạn học bình thường đều không nói chuyện với nhau, đột nhiên tìm đến khuyên nàng hãy đi xin lỗi Phương Trì, nói là giữa thầy và trò làm gì có mâu thuẫn không thể giải quyết?
Nhưng Trương Vân Lộ không phản ứng, nàng chỉ cảm thấy bọn họ quá ồn ào.
Sắp tốt nghiệp rồi, giờ ngươi bảo ta đi cứu vãn mối quan hệ thầy trò á?
Mà mấy người đó thấy nàng “không biết điều” như thế, cũng trực tiếp tỏ vẻ đợi kỳ kiểm tra đấu pháp ngày mai ngươi sẽ rõ.
Bọn họ tuy là học sinh nhưng cũng là tu hành giả.
Kiểm tra đấu pháp... rốt cuộc trong số những bạn học của mình sẽ có mấy người lợi hại hơn quái vật không sợ đau hơn trong mộng đây?
Nghĩ đến đây, bỗng nhiên nàng lại có chút mong đợi.
Nếu lần này kiểm tra đấu pháp có đối thủ đủ mạnh giúp nàng rèn luyện kiếm thuật thì tới lần sau đối đầu với đám quái vật kia chưa biết chừng, nàng có thể chiến thắng chúng mà không rơi vào tình trạng thảm thiết như tối qua!
Cùng thời điểm ấy, bác tài thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy Trương Vân Lộ một hồi trầm mặc lại một hồi cười tươi như vậy, trong lòng không khỏi cảm khái một câu: ‘Áp lực của học sinh lớp mười hai lớn thật đấy.’
Vì vậy ông ấy cũng không nói nhiều, chỉ mở nhạc lớn hơn một chút.
Chẳng mấy chốc xe đã tới điểm đến.
“Đến rồi bạn học, nơi này không được lái vào, chỉ có thể để ngươi tự mình đi vào mà thôi.”
Trả tiền xong, Trương Vân Lộ đi vào khu chung cư, một đường đi tới phía trước căn biệt thự của Từ Hình. Nàng dùng bộ phận hạch tâm của trận pháp để mở nó ra, lại đi vài bước tiến đến trước cửa. Đang lúc nàng chuẩn bị vươn tay ấn chuông cửa...
“Cứ vào đi, cửa không khóa.”
Quả nhiên, chỉ nhẹ nhàng đẩy một cái cửa đã mở ra, hết thảy bên trong vẫn giống như hôm qua lúc nàng đi đến. Sau khi đi loanh quanh một hồi, cuối cùng, nàng cũng tìm thấy Từ Hình trong hoa viên.
Lúc này, Từ Hình đang ngả lưng trên ghế mây, trên chiếc bàn bên cạnh có bày một bình trà, ánh mặt trời chiếu xuống người, thoạt nhìn vô cùng nhàn nhã.
“Ngồi đi, biểu hiện của ngươi tối qua thật không tệ, đối phó với cuộc kiểm tra đấu pháp ngày mai chắc không có vấn đề.”
“Ừm... Về tối hôm qua, thật ra ta có một câu muốn hỏi.” Trương Vân Lộ ngừng một lát mới nói tiếp: “Tất cả những gì ta trải qua ia rốt cuộc là thật hay giả?”
Từ Hình không trả lời mà hỏi ngược lại: “Chính ngươi cảm thấy thế nào?”
“Hẳn là giả, nếu không ta không thể phục sinh nhiều lần như vậy, hơn nữa sau khi tỉnh lại còn thấy bản thân đang ở trong phòng của mình.”
Một người thì lấy đâu ra nhiều mạng như vậy?
“Nếu đã hiểu được điểm này thì sao tới giờ ngươi còn hỏi câu ấy?”
“Nhưng linh lực của ta lại tăng trưởng thật, giống như đan dược sử dụng trong cuộc thí luyện kia thật sự có hiệu quả vậy.”
Trương Vân Lộ nhíu mày, đây mới là nguyên nhân khiến nàng cảm thấy nghi hoặc.
“Hư ảo hoặc là chân thật.”
Chỉ thấy Từ Hình nhẹ nhàng điểm một cái, một giọt nước trà bay lên, sau đó nhanh chóng bành trướng, thậm chí dưới cái nhìn chăm chú của nàng nó lại nhanh chóng biến thành một viên đan dược tròn trịa chắc nịch.
“Có câu thật như là giả mà giả cũng như là thật, đây chính là luyện giả thành thật.” Theo lời Từ Hình nói, viên đan dược kia lại một lần nữa hóa thành một giọt nước trà, rơi lại vào trong chén.
“Nếu muốn giải thích thì tất cả mọi chuyện tối qua đều tương đương với việc ngươi trải qua chân thật trong giả dối, nói như vậy ngươi có hiểu không?”
Trương Vân Lộ lơ ngơ gật đầu.
Từ Hình cũng không quá để ý, dù sao những chuyện này còn cách nàng rất xa.
“Tóm lại thì hiện giờ ngươi không cần phải cố đi tìm hiểu bản chất của nó, chỉ cần từng bước tu hành là được.”
Hiểu rồi, đây là thứ chỉ có đại lão mới cần hiểu rõ.
“Được, ta biết rồi.”
“Hôm nay ngươi có tới trường học báo cảnh giới của mình không?”
“Có.”
Trương Vân Lộ kể lại nội dung mình đã hỏi được từ chỗ Du Minh cho Từ Hình nghe.
Phương thức Trúc Cơ trường học dạy cho học sinh không nhắc tới tạo hóa đạo cơ, chuyện này đã nằm trong dự liệu của Từ Hình, ngược lại thì “Kỳ trân thần uẩn dùng cho một lần Trúc Cơ duy nhất” nghe có vẻ rất thú vị.
Là thứ cần thiết để đúc thành thiên thành đạo cơ, thiên địa kỳ trân rất khó tìm, tu hành giới hiện giờ người tài xuất hiện lớp lớp, không ngờ cả thứ này cũng có thể sản xuất hàng loạt.
Dù hiệu quả kém hơn thiên địa kỳ trân một chút thì cũng không tầm thường.