Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Bản《Phương Pháp Thải Luyện Cơ Bản》kia ta sẽ tìm xem sau.” Đương nhiên Từ Hình rất có hứng thú với pháp môn do Thánh Hoàng Uyên sáng tạo, nhưng hắn cũng không trực tiếp lấy đi của Trương Vân Lộ, bên phía trường học đã không công khai thì chắc chắn sẽ có hạn chế nhất định với những học sinh lấy được bộ《Phương Pháp Thải Luyện Cơ Bản》này, ví dụ như không cho phép truyền ra ngoài gì đó.
Với hắn, có lẽ đây chỉ là việc nhỏ, nhưng Trương Vân Lộ thì khác. Hắn giơ tay điểm một cái, giống như《Lưu Vân Kiếm Pháp》lần trước, một tia linh quang chui vào mi tâm Trương Vân Lộ.
“Tổng lượng linh lực của ngươi chỉ có thể coi là trung đẳng, ta truyền cho ngươi một bộ《Cửu Cương Thải Luyện Pháp》, nhưng trong hai bộ phương pháp thải luyện này rốt cuộc bộ nào thích hợp hơn thì vẫn cần ngươi phải tự mình đi hử nghiệm sau đó lại phán đoán sau.”
Có kinh nghiệm lần trước, nên lần này thời gian ngơ ngẩn của nàng đã ngắn hơn không ít, sau khi nhắm mắt nghiêm túc đọc qua một lần, Trương Vân Lộ lập tức đứng dậy trịnh trọng hành lễ.
“Đa tạ tiền bối.” Trong lòng nàng hiểu rất rõ, hai người chỉ là bèo nước gặp nhau. Mặc dù cảnh giới của Từ Hình rất cao, là một vị đại lão vô cùng lợi hại, nhưng ai đã quy định là đại lão thì nhất định phải trợ giúp tiểu tu sĩ?
Nếu coi tất cả những chuyện này là đương nhiên thì mặt quá dày rồi.
Cảnh giới của đại lão quá cao, nên nhất thời nàng không báo đáp được, nhưng nói lời cảm ơn thì vẫn có thể nói bình thường.
“Không cần khách khí.” Tính tình của hai anh em nhà này đúng là giống hệt nhau, tối qua lúc Trương Tu rời đi cũng vô cùng trịnh trọng nói lời cảm ơn với hắn.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng, hắn đã từng giúp đỡ rất nhiều người. Đại đa số mọi người ban đầu đều mang lòng biết ơn, nhưng sau đó lại dần dần coi nó trở thành thói quen, thậm chí còn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, để đến cuối cùng, bọn họ càng ngày càng yêu cầu nhiều hơn nữa, nếu hắn không cho, những kẻ đó còn có thể sinh lòng oán hận.
Nhưng đương nhiên, cũng có một số người từ đầu đến cuối đều có thể tuân thủ nghiêm ngặt sơ tâm, biết tiến thối, hiểu lý lẽ.
Vậy nên trước giờ hắn vẫn thích dành một ít cơ duyên cho đám tiểu bối.
Về phần cuối cùng anh em nhà họ Trương sẽ trở nên như thế nào ư?
Từ Hình không có ý định đi tìm hiểu, nhưng hắn hi vọng là loại thứ hai.
Trước khi rời đi, Trương Vân Lộ lại hỏi một câu cuối cùng.
“Sau buổi thí luyện tối hôm qua, dường như ta đã thay đổi, trở nên có chút không bình thường, chẳng những phải cầm kiếm trên tay mới cảm thấy an tâm hơn mà thời điểm quan sát người khác cũng luôn theo bản năng đi đánh giá chỗ yếu hại của người ta.”
Từ Hình chỉ trả lời đơn giản: “Một thời gian là quen thôi.”
Trạng thái của Trương Vân Lộ là giai đoạn mà mỗi kiếm tu đều phải trải qua. Sở trường của kiếm tu vốn là sát phạt, bất cứ kiếm tu nào cũng cần chém giết và máu tươi tới khai mở phong ấn cho lưỡi kiếm của mình!
Ngày mai Trương Vân Lộ sẽ dùng trạng thái này tới tham gia kiểm tra đấu pháp, rốt cuộc là đối kháng kịch liệt với thực lực ngang nhau hay từ đầu tới cuối là cuộc tàn sát nghiêng về một bên đây?
...
Buổi chiều hôm đó sau khi trở về, Trương Vân Lộ tìm ra cuốn sách trước kia mình thích nhất, định thả lỏng tinh thần trước. Nhưng lật sách ra nhìn vài trang, trong lòng vẫn không thể bình tĩnh được, trong đầu toàn là kiếm chiêu của《Lưu Vân Kiếm Pháp》
Mấy phút sau, nàng khép sách lại, trực tiếp cầm kiếm chạy lên sân thượng. Trùng hợp là có một cặp đôi cũng đang ở trên sân thượng. Hai người này vừa trông thấy Trương Vân Lộ là lập tức lộ vẻ bối rối. Trương Vân Lộ cũng thoáng sửng sốt một chút.
Chủ yếu là hai người này nàng đã từng gặp qua, bọn họ đều là bạn học cùng một trường với nàng. Tuy không cùng lớp nhưng hai lớp học ở cạnh nhau, bình thường cũng có thể gặp mặt.
Cho nên cảnh tượng này vô cùng xấu hổ.
“...Làm phiền rồi.” Sau khi để lại một câu như vậy, Trương Vân Lộ nhanh chóng xoay người xuống lầu, để lại hai người kia ngơ ngác nhìn nhau.
“Nàng ta là... Trương Vân Lộ?” Cậu trai từng làm tình nguyện viên trong trận đấu pháp do trường học tổ chức trước đó nên có chút ấn tượng với nàng: “Còn cầm theo kiếm nữa, không phải định lên đây luyện kiếm đấy chứ?”
“Giả vờ giả vịt.” Cô gái kia có chút bất mãn nói: “Bình thường không nỗ lực, sắp tới kỳ kiểm tra đấu pháp mới biết cố gắng.”
“Không đến mức vậy chứ? Lúc nàng ta tới cũng không biết nơi này có người mà.”
“Sao lại không đến mức đó?” Giọng nữ sinh kia trực tiếp đẩy cao hơn vài tông: “Ta nghe nói rất nhiều người trong lớp đều khó chịu với nàng ta, ngày mai còn chuẩn bị cho nàng ta một bài học nữa đấy!”
Còn có chuyện này à?