Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trong lòng cậu trai kia không khỏi tò mò, nhưng thấy bạn gái mình có vẻ tức giận nên cũng không hỏi nhiều, chỉ lập tức dịu giọng dỗ dành đối phương. Đợi cho đến khi cảm xúc của cô gái ấy thoáng ổn định hơn một chút, cậu ta mới nói bóng nói gió muốn nghe ngóng thêm tin tức từ trong miệng cô nàng.
Dưới một phen miêu tả thêm mắm thêm muối, rốt cuộc cậu trai ấy cũng hiểu rõ vấn đề, đúng là có chuyện như vậy, thậm chí trong câu chuyện này còn có bóng dáng của giáo viên bày mưu đặt kế.
Ngay cả giáo viên mà cũng đắc tội, xem ra buổi kiểm tra đấu pháp ngày mai sắp có trò vui để xem rồi.
Lúc này, cô gái nọ cũng phát hiện ra điều bất thường, mới có chút oán giận nói: “Sao ngươi cứ hỏi thăm chuyện của nàng ta thế, có phải là...”
Cậu trai kia vội vàng lên tiếng cắt ngang trước khi bạn gái mình nổi giận: “Không phải, không phải tại ta tò mò không biết ngày mai nàng ta có thể đánh thắng được hay không thôi?”
“Dựa vào nàng á? Hừ!” Cô gái tỏ vẻ coi thường: “Đàn anh Phương Lâm trong lớp nàng ta từng tới chiến trường tinh không đấy, nàng ta lấy gì ra để so với người ta chứ?”
“Phải phải, sao nàng ta có thể so với Phương Lâm được...” Cậu trai kia phụ họa vài câu, nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ.
Ừm, tính tính hơi xấu, có phải mình nên đổi một người khác hay không?
...
Sáng sớm hôm sau, trường học vô cùng náo nhiệt.
Từng tia độn quang khí cơ mạnh mẽ từ các nơi trong thành phố bay vào trường học, đây đều là những người đến quan sát cuộc kiểm tra đấu pháp ngày hôm nay.
Trường Trung học số 3 vốn là trường trung học tốt nhất thành phố Huyền Kiếm, hiệu trưởng lại là người có tu vi cao nhất, gần với Phản Hư cảnh nhất thành phố này, bởi vậy có rất nhiều người lựa chọn đến đây cổ vũ. Tất cả bọn họ đều là những tu hành giả cường đại có danh tiếng trong thành phố. Và tất nhiên là trong nhóm này sẽ có Lý Phong Bình.
Là đệ tử nội môn của Kiếm Tông, gã được hiệu trưởng đích thân mời tới, còn trở thành một trong những vị giám khảo của cuộc đấu pháp ngày hôm nay. Nhưng vì vết thương trên mặt vẫn chưa hồi phục, gã vẫn phải quấn băng gạc như cũ, đương nhiên mọi người chỉ coi như gã đang tu luyện một loại thần thông đặc biệt nào đó mà thôi, không ai hỏi nhiều.
Chỉ thấy một tòa lôi đài to lớn đang bay lơ lửng giữa sân thể dục, trên khán đài chứa đầy học sinh các lớp dưới và người nhà của một số học sinh lớp 12.
Trương Vân Lộ đang ngồi trong phòng học, hướng ánh mắt nhìn qua cửa sổ ra ngoài, từ góc nhìn của nàng vừa hay có thể nhìn thấy toàn cảnh lôi đài. Bốn phía lôi đài có những lá tinh kỳ bay phất phới, bên trên phủ từng viên gạch đá màu nâu xanh có lấm chấm những dấu vết tối màu, dường như là vết máu đã khô.
Lát nữa nàng sẽ cùng người khác chém giết trên tòa lôi đài kia sao?
Trong đầu nàng chợt hiện lên hình ảnh chém giết với hư ảnh kiếm tu trong buổi thí luyện tối qua, sau khi chết mấy chục lần, nàng đã có thể đánh bại được kiếm tu Luyện Khí tầng chín nắm giữ《Lưu Vân Kiếm Pháp》viên mãn một cách dễ dàng.
Trong trường liệu có người nào càng mạnh hơn không?
Bàn tay nắm vỏ kiếm hơi dùng sức, trong lòng không khỏi hiện lên một tia chờ mong.
Mà vẻ mặt của nàng lại vừa vặn rơi vào tầm mắt của Phương Trì đang đứng trên bục giảng.
Hừ!
Giờ mới biết căng thẳng à?
Trong lòng ông ta âm thầm cười lạnh. Ngay sau đó, Phương Trì lập tức hướng ánh mắt nhìn sang một phía khác, đó là một thiếu niên có thân hình cao lớn, trong mắt chớp động linh quang, chỉ còn cách Trúc Cơ một bước!
Người này chính chính là Phương Lâm – học sinh có cảnh giới cao nhất trong lớp, đồng thời cũng là học sinh duy nhất từng tới chiến trường tinh không!
Đối với Trương Vân Lộ, Phương Lâm hoàn toàn không để trong lòng.
Dù biết nàng đã đạt tới Luyện Khí tầng chín, nhưng gã vẫn không hề để ý chút nào. Tu hành giả trưởng thành trong trường học thế này cũng giống như một chú cừu lớn lên trong nhà kính, vừa ngây thơ lại vừa yếu ớt, gặp chút áp lực sẽ sụp đổ ngay thôi.
Nếu Phương Trì không phải chú của gã thì gã cũng lười đi so đo với đối phương.
...
Thời điểm bên trong trường học đang hừng hực khí thế chuẩn bị cho cuộc kiểm tra đấu pháp thì ở trên tầng mây, lại có một bóng người áo trắng ngồi ngay ngắn, bình thản cúi đầu nhìn xuống, tử khí trong mắt lưu chuyển, ánh mắt kia dường như xuyên thấu tầng mây bao quát toàn cảnh phía dưới.
Người này chính là tu hành giả Hợp Đạo cảnh của Thái Thượng Đạo Tông – Tử Hoàn Chân Quân.
Hôm qua Tiêu Ninh Chân Nhân đã rời khỏi thành phố Huyền Kiếm, nhưng Tử Hoàn Chân Quân vẫn chưa có ý định rời đi.
Chuyện kia đã trôi qua rất lâu rồi nhưng tới tận bây giờ, ông ta vẫn còn nhớ rõ như in một kiếm kinh thiên động địa ấy. sau khi Kiếm tu Hợp Đạo cảnh làm ra một loạt hành động giết người kia, đối phương chẳng những không rời đi mà ngược lại còn xách cái đầu của Vũ Nhi, đứng trước mắt bao người, chất vấn mấy vị đại năng Hợp Đạo.