Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tề Dực ngồi xổm người xuống nhìn chằm chằm vào dưới đáy tủ đựng xác, nói: “Có lẽ... Là bởi vì có lớp dầu này làm chất bôi trơn, nên tủ đựng xác mới có thể trượt ra ngoài yên lặng không chút tiếng động?”

Trì Vũ Hiền đang định nói cái gì đó, lại phát hiện Tề Dực đang lầm bầm lầu bầu một mình.

“Cảm giác không đúng, lớp dầu này quả thật có thể bôi trơn, nhưng hiệu quả không cao, nhiều nhất chỉ có thể giúp cho việc kéo tủ dễ dàng hơn.”

Do dự mấy giây, anh quyết định dùng tay nắm lấy tấm ngăn bên trong tủ đựng xác, nhẹ nhàng kéo một tấm ra bên ngoài.

Cạch cạch cạch...

Tiếng ma sát vẫn còn như cũ, tuy hơi nhỏ nhưng rõ ràng, cảm giác tắc nghẽn trên tay vẫn còn.

Anh đổi sang hướng khác, đi đến nhẹ nhàng đẩy, mãi cho đến khi các bộ phận bị dính dầu chảy ra từ xác chết cũng được kéo vào trong tủ, tiếng vang và cảm giác tắc nghẽn cũng không biến mất.

Cánh tay đưa lên phía trước, anh đẩy toàn bộ cái tủ, qua hai giây, lại dùng sức hơi móc ra sau, kéo tủ đựng xác trở lại theo chiều dài mà nó bị tuột ra, tiếng vang và lực cản cũng không có gì thay đổi.

Tề Dực đưa ra kết luận: “Quả nhiên, nếu chỉ dựa vào cái dầu xác này thì không thể nào làm cho tủ đựng xác như thế tơ lụa mà trượt ra ngoài, nhất định còn có cơ quan khác, mà hiện tại cơ quan này đã mất tác dụng.

Trì Vũ Hiền cảm thấy khó hiểu liền hỏi: “Tôi không hiểu, làm sao làm cái này được? Hóa giải lực cản à, cái này dễ dùng hơn dầu bôi trơn, thì ở công trình có thể sử dụng những vật liệu mà tạo ra không ít của cải?”

“Anh không hiểu là điều rất bình thường, đừng tự làm khó chính mình.” Tề Dực lắc đầu nói: “Tôi đề nghị tháo cái ngăn tủ đựng xác ra, đem về nghiên cứu một phen thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Trì Vũ Hiền liền đồng ý: “Được, tôi quay về liền viết báo cáo. Đúng rồi, cậu có muốn xem video giám sát một chút để thuận tiện điều tra không?”

“Anh nghĩ sao?”

“Muốn có kết quả thì phải điều tra. Nhưng mà theo lệ cũ chắc hẳn sẽ không có kết quả gì, đại khái cũng sẽ giống như mấy lần trước, hoặc là không có cái gì cả, hoặc là sẽ bị một tên nào đó giả mạo đến động tay động chân.”

Tề Dực cuối cùng cũng công nhận suy đoán của anh ta: “Tôi cũng nghĩ như vậy, hệ thống theo dõi của chi đội sợ là có vấn đề.”

Trì Vũ Hiền vội hỏi: “Có chuyện gì sao? Thế gọi Tôn Công và Hiểu Du tới điều tra xem?”

“Không, báo tin tức cho bộ phận thông tin của chi cục, để bọn họ phái người xuống đây kiểm tra rồi xử lý, bọn họ mà làm không được thì lại báo tin tức lên chi cục của thành phố.

“Cái này...” Trì Vũ Hiền hơi do dự: “Mời đám người ở cơ quan cũng không dễ dàng gì, nếu như không có ảnh chụp còn dễ nói, chứ nói bị tên giả mạo nhúng tay vào, lý do này sợ sẽ bị bọn họ bác bỏ.”

“Trước tiên cứ điều tra đã rồi mới nói sau, không được lại nhờ Hiểu Du tìm ra vấn đề và thu thập chứng cứ.”

Tề Dực kéo tủ đựng xác lớn nhất, cẩn thận kiểm tra hai cỗ thi thể Cao Hội Thành và quạ đen.

So sánh với mấy chục tấm ảnh chụp trong điện thoại di động, Tề Dực từng chút kiểm tra cẩn thận hai cỗ thi thể, dùng tay sờ hết hai vòng, không có phát hiện vấn đề gì, xem ra thi thể không phải là mục tiêu lần này của đối phương.

Kiểm tra xong, Tề Dực gọi Trì Vũ Hiền tới giúp một tay, lại một lần nữa giúp Cao Hội Thành “dọn nhà”, đổi sang một cái tủ đựng xác” khác.

Bận rộn một hồi, Trì Vũ Hiền hùng hổ: “Con mẹ nó, mãi không chịu kết thúc, cái tên trộm xác này còn muốn giày vò thi thể Cao Hội Thành đến khi nào nữa đây?”

“Không biết.” Tề Dực lắc đầu: “Có lẽ là phải đợi cho tới khi bắt được hắn.”

Trì Vũ Hiền mắng càng dữ dội: “Tên ranh con khốn kiếp này cũng con mẹ nó to gan quá rồi! Gây chuyện một lần chưa đủ, bây giờ còn liên tiếp vào đây giở trò quỷ, cái này cái này cái này...”

Nói xong anh ta lại cảm thấy hơi sợ: “Cái này có chút không hợp lý, chi đội chứ đâu phải là nhà vệ sinh công cộng, chỗ đó sao lại dễ dàng buông tha để cho hắn trà trộn vào đây hết lần này đến lần khác vậy? Đáng lẽ hắn không có lá gan này mới đúng, chẳng lẽ hắn không phải là người?”

Tề Dực mắng: “Anh tốt nhất đừng nên nói mấy chuyện này nữa, kẻo người khác nghe được lại nghĩ rằng anh bị bệnh tâm thần rồi cho nghỉ bệnh.”

Thật sự Trì Vũ Hiền rất sợ bị nghỉ bệnh, nhưng anh ta vẫn rụt cổ mạnh miệng nói: “Vậy tôi sẽ không nói là quỷ làm, không phải là người thì cũng có thể là động vật mà.”

“Tiểu tử nhà anh...” Tề Dực đang định mắng thì dừng lại.

Tối hôm qua trong nhà anh đụng phải một con quái vật nhỏ lông xù, cũng có thể là do con quái vật nhỏ này làm thì sao?

Đẩy “cái tủ đựng xác có vấn đề” trở về chỗ cũ, vẽ kí hiệu ở phía bên trên làm dấu, Tề Dực cởi găng tay ra, cúi đầu xoay người rời đi.