Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Càng đánh càng kịch liệt.
Hứa Thanh thật sự không phải là đối thủ của Hỏa Nha.
Dù là tấm chắn linh năng hay là hỏa cầu, đều rất bất lợi với hắn, cái trước làm hắn rất khó có thể đánh cận chiến, cái sau lại có uy hiếp cực lớn với hắn.
Nhưng Hứa Thanh có sức khôi phục kinh người, điều này giúp hắn có thể hồi phục nhanh chóng sau khi bị thương, nên không ảnh hưởng tới sức chiến đấu.
Thể lực của hắn cũng dồi dào như vậy, cho dù sự đau đớn kéo dài trên thể xác sẽ hình thành tra tấn trên tinh thần, nhưng đối với hắn, người đã lớn lên từ khu ổ chuột, từ sớm đã hình thành nên tính nhẫn nại vượt xa người bình thường.
Điều quan trọng nhất là... linh năng ẩn chứa dị chất dày đặc không hề ảnh hưởng tới Hứa Thanh, nhưng với Hỏa Nha thì lại hoàn toàn khác biệt.
Vết thương trên tai hắn còn tốt, nhưng vết thương trên ngực hắn lại càng trở nên tồi tệ, mấu chốt nhất chính là linh năng của hắn...
Cho dù là tu vi Ngưng Khí tầng năm, cũng không thể chịu được tiêu hao như vậy, chỉ có thể bị động hấp thu linh năng để bổ sung.
Mà chiến đấu kịch liệt, áp lực mà Hứa Thanh đem tới làm hắn không còn chút thời gian nào để làm dịu lại, cũng từ đó, lượng dị chất trong cơ thể hắn không ngừng tăng lên, tích lũy càng nhiều.
Rất nhanh, Hỏa Nha ngay từ đầu là phẫn nộ, biến thành căng thẳng, cho tới cuối cùng, vẻ mặt hắn hiện lên lo lắng.
Hắn đã tự nhận ra bản thân mình không đúng lắm, cũng nhận ra được thiếu niên trước mắt này có vấn đề!
Đổi lại là bất kì Ngưng Khí tầng ba nào, cho dù không phải là tầng ba mà là tầng năm giống như hắn, khi đối mặt với sự tấn công của hỏa cầu như vậy, nhất định không thể chịu được cho tới hiện tại, đáng lẽ đã sớm hóa thành thây khô rồi mới đúng.
Hắn tự hỏi cho dù là bản thân mình, có thể làm tới mức này hay không.
Nhưng hết lần này tới lần khác người thiếu niên trước mắt này, nhìn như thương tích nghiêm trọng, hơn nữa cũng càng lúc càng nhiều, nhưng tốc độ và sức mạnh từ đầu đến cuối lại không hề giảm đi.
Điều này làm bất an trong lòng Hỏa Nha càng lúc càng mãnh liệt.
Mà dị chất trong cơ thể không ngừng gia tăng, có xu thế sắp chạm tới giới hạn dị hóa, cũng làm cho hơi thở của Hỏa Nha càng trở nên dồn dập.
“Hỏa Nha, đồ cặn bã nhà ngươi, tốc chiến tốc thắng!!”
Ở nơi xa, đội trưởng Huyết Ảnh đang đánh cùng Lôi đội, không thể không phân tâm chú ý tới bên này, giờ phút này nhìn thấy cảnh này bèn hét lớn.
Hắn có lòng muốn hỗ trợ nhưng Lôi đội bên kia đột nhiên bộc phát, trái lại chạy tới ngăn cản hắn, khiến hắn không thể thoát ra được, lúc này chỉ có thể lo lắng suông.
Mà Lôi đội đã sớm nhìn ra, chiến thuật của Hứa Thanh chính là làm Hỏa Nha bị dị hóa.
Dù không biết vì sao đối phương lại tự tin như vậy, thêm nữa vì sao có thể phát huy như thường trong cơn đau đớn, nhưng mỗi người đều có bí mật riêng, điểm này Lôi đội hiểu, hắn cũng có.
Cho nên hắn không có ý nghĩ nghiên cứu tìm hiểu sâu, điều hắn có thể làm, chính là không để đội trưởng Huyết Ảnh trước mắt này chạy tới giúp đỡ.
Chiến đấu vẫn tiếp tục diễn ra.
Lại nổ thêm ba hỏa cầu, nhưng Hỏa Nha vẫn không thể làm gì được Hứa Thanh.
Lại bị đội trưởng mắng mỏ, đáy lòng hắn triệt để bộc phát, hình thành một loại điên cuồng.
Tay phải hắn bỗng nhiên nâng lên đập thẳng vào lồng ngực, lập tức phun ra một ngụm máu tươi lớn, không đợi máu chảy xuống, tay trái nhanh chóng vung lên, đón được một chút.
Trong miệng hắn truyền tới tiếng niệm chú ngữ, máu trong tay nhanh chóng chuyển thành màu đen.
Đồng tử Hứa Thanh co lại, cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, thân thể hắn thoáng chốc xông tới, muốn làm gián đoạn đối phương thi pháp.
Nhưng thuật pháp lần này của Hỏa Nha triển khai cực nhanh, chỉ trong nháy mắt khi Hứa Thanh di chuyển thân thể, Hỏa Nha bỗng nhiên ngẩng đầu, sắc mặt vặn vẹo, mắt hiện lên vẻ hung ác, tay phải vung mạnh lên.
Lập tức máu đen trong tay hắn trực tiếp bành trướng thành huyết cầu có kích thước như đầu lâu.
Bong bóng trong đó như sôi trào lên, mang theo sức mạnh kinh người, gào thét tiến về phía Hứa Thanh.
“Chết đi cho ta!” Hỏa Nha gằn giọng gầm nhẹ.
Có lẽ do thuật pháp lần này hao phí quá mức, lại thêm dị chất trong cơ thể tiếp tục tăng vọt, làm hai chân hắn trong phút chốc như nhũn ra.
Sát cơ trong mắt Hứa Thanh bỗng trở nên mãnh liệt, giống phán đoán của Lôi đội, hắn đúng là muốn kéo đối phương đến khi dị hóa, nhưng cũng có điểm khác.
Đó chính là Hứa Thanh chưa từng từ bỏ suy nghĩ đánh chết đối phương trong quá trình này.
Mặc dù dao găm và tăm sắt của hắn đã sớm không còn nằm trong tay nữa, nhưng hắn vẫn luôn tìm kiếm cơ hội đánh chết đối phương.
Cơ hội này, vào lúc Hỏa Nha trở nên suy yếu, đã xuất hiện.
Gần như trong nháy mắt khi huyết cầu màu đen gào thét bay tới, cơ thể Hứa Thanh tiến về phía trước rồi đột ngột tăng nhanh tốc độ.
Không phải là phóng thẳng tới Hỏa Nha, mà là chếch đi một chút, tới vị trí thi thể của Man Quỷ.
Thi thể này nằm trong phạm vi nổ hỏa cầu của Hỏa Nha, tất cả đều là dấu vết bị đốt cháy, nhưng ở đây ngoại trừ thi thể, còn có... vũ khí của Man Quỷ!
Một cây Lang Nha bổng, và một tấm thuẫn đã bị vỡ thành hai mảnh lớn nhỏ.
Mục tiêu của Hứa Thanh chính là mảnh thuẫn lớn kia.
Bóng dáng hắn tới gần trong nháy mắt, nắm lấy tấm thuẫn làm từ tinh thiết nặng nề lên, trong lúc cơ thể gầy ốm được tấm thuẫn che chắn, thân thể của hắn cũng lập tức xông lên, chạy thẳng về phía Hỏa Nha giờ đang đứng phía sau huyết cầu màu đen.
Tiếng nổ vang vọng, huyết cầu của Hỏa Nha và Hứa Thanh va chạm nhau, đập thẳng vào tấm thuẫn, hóa thành vô số tia máu đen.
Tấm thuẫn từ tinh thiết cũng không thể chịu nổi, trong nháy mắt đã vỡ tan, chia năm xẻ bảy, nhưng nó vẫn gánh hơn phân nửa uy lực của lần va đập này.