Ta Là Một Thanh Ma Kiếm

Chương 92. Sơn tặc Bạch Lâm

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nửa tháng, Thập Thất rời khỏi Bạch Toa quận đi tới Tương Vân quận.

Một tháng, hắn ta lướt qua Tương Vân quận đi tới Hắc Thủy quận.

Khi bước vào địa giới Hắc Thủy quận, Thập Thất mới hơi cảm thấy an toàn.

Thân từng là Lam Ảnh Vệ, hắn ta biết rõ phạm vi thế lực của Lam gia, Lam gia có chút thực lực ở Tương Vân quận, nhưng sau khi tới Hắc Thủy quận, thực lực của Lam gia lại giảm mạnh, vẻn vẹn chỉ giữ lại một số mạng lưới tình báo.

Rất ít khi Lam Ảnh Vệ tiến vào địa giới Hắc Thủy quận chấp hành nhiệm vụ, bởi vì trấn giữ nơi này là Tử Kinh quân đoàn của Nam Vân quốc.

Tử Kinh quân đoàn là binh đoàn tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Nam Vân quốc, quân đội hoàn toàn hiệu trung với hoàng thất Nam Vân quốc.

Hắc Thủy quận và Hắc Huyết quốc giáp ranh, mà Hắc Huyết quốc là quốc gia hiếu chiến nhất trong toàn bộ đại lục Nam Vực.

Hắc Huyết quốc không giống với những quốc gia khác trong Nam Vực, ở những quốc gia khác của Nam Vực, võ giả Ma đạo bị chính đạo chèn ép đến mức hoàn toàn không ngóc đầu lên được, chỉ cần hơi phóng túng lập tức sẽ bị chính đạo và các gia tộc khắp thế giới truy sát.

Thế nhưng Hắc Huyết quốc lại là dị số, nó là thiên hạ của võ giả Ma đạo!

Ngay cả hoàng thất Hắc Huyết quốc cũng tu luyện công pháp ma đạo, hoàng đế Hắc Huyết quốc Dạ Vân Thiên còn là nhân tài kiệt xuất Ma đạo.

Trăm năm trước, Hắc Huyết quốc vốn chỉ là một quốc gia bình thường tới không thể bình thường hơn trong Nam Vực, nó vốn không được gọi là Hắc Huyết quốc mà được gọi là Hắc Tinh quốc, nhưng ở sau một hồi chính biến, trong vòng một đêm, hoàng thất ngày trước của Hắc Tinh quốc bị đuổi tận giết tuyệt, Hắc Tinh quốc bị cường giả Ma đạo đỉnh cao Hắc Tinh quốc Dạ Vân Thiên khống chế.

Sau khi Dạ Vân Thiên lên ngôi, đầu tiên là thay đổi danh xưng của Hắc Tinh quốc thành Hắc Huyết quốc.

Trong lúc võ giả Ma đạo triệt để nắm Hắc Huyết quốc trong tay, thực lực của Hắc Huyết quốc cực kì bành trướng, ngắn ngủn trăm năm, Hắc Huyết quốc đã chiếm đoạt sáu quốc gia nhỏ chung quanh, thực lực vượt lên trở thành cường quốc ở Nam Vực.

Chỉ có điều, cho dù Hắc Huyết quốc đã thâu tóm sáu quốc gia nhỏ, diện tích quốc thổ bành trướng gấp năm lần, nhưng Hắc Huyết quốc vẫn không giảm bước tiến xâm lược!

Mà Hắc Huyết quốc và Nam Vân quốc giáp ranh, Hắc Huyết quốc là họa lớn trong lòng Nam Vân quốc!

Trên thực tế, thực lực của Nam Vân quốc không bằng Hắc Huyết quốc, chỉ có điều may mà lân cận Hắc Huyết quốc không chỉ có Nam Vân quốc, còn có Chu quốc với thực lực hoàn toàn không thua kém Hắc Huyết quốc.

Chu quốc cũng đề phòng Hắc Huyết quốc rất sâu, hai năm trước, hoàng đế Chu quốc đích thân liên hợp với các quốc gia nhỏ chung quanh Hắc Huyết quốc, hợp lực đối kháng với việc mở rộng lãnh thổ của Hắc Huyết quốc.

Hắc Huyết quốc và liên minh lấy Chu quốc cầm đầu giằng co ở đường biên giới gần một năm.

Mấy quốc gia khác có cùng đường biên giới với Hắc Huyết quốc, thỉnh thoảng sẽ phát sinh xung đột đổ máu... Đại chiến thì không có, nhưng xung đột quy mô nhỏ đổ máu vô số.

Chỉ có điều người sáng suốt đều biết, lấy tính cuồng xâm lược của Hắc Huyết quốc, Hắc Huyết quốc và liên minh do Chu quốc cầm đầu cuối cùng cũng sẽ có ngày chiến một trận lớn!

Thập Thất tới địa giới Hắc Thủy quận, sau đó trực tiếp đi tới thành đô biên giới Hắc Thủy quận và Hắc Huyết quốc.

Ngay khi hắn ta sắp đến Lâm Hồ thành, ở dưới Bạch Lâm Sơn hắn ta đụng phải một đám sơn tặc.

Sơn tặc có tổng cộng bảy người, mỗi người tướng mạo hung hãn, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, khôi ngô cao lớn. Bọn họ có người mặc da thú, có người mặc trang phục võ giả, còn có người dứt khoát trần truồng, khiến da thịt khắp người lộ ra rõ ràng.

"Tên đeo mặt nạ kia, đụng phải chúng ta coi như vận khí của ngươi không tốt, thức thời thì giao hết toàn bộ tài vật trong người ra đây!"

Đạo tặc cầm đầu cười to, lớn tiếng nói.

Bạch Lâm Sơn có rất nhiều con đường, tiểu đội bọn họ thường xuyên tuần tra trên con đường dưới núi này, một khi gặp phải dê béo thoạt nhìn dễ bắt nạt, bọn họ sẽ cùng lên, có thể giết liền giết, có thể cướp liền cướp, tuyệt đối không chút lãng phí.

Thập Thất đánh giá đám sơn tặc, Xích Huyết Ma Kiếm hắn ta vác sau lưng hơi rung động.

Hắn ta cười cười rút trọng kiếm ra, hỏi: "Kiếm linh đại nhân đã không nhịn nổi sao?"

Xích Huyết Ma Kiếm đã sớm không nhịn nổi, trong vòng hơn một tháng này là hơn một tháng Xích Huyết Ma Kiếm biệt khuất nhất, trừ một chút yêu thú, ngay cả máu người hắn cũng chưa từng uống.

Dùng một câu để hình dung, đó chính là khát khao khó nhịn từ lâu!

"Hôm nay vất vả lắm mới gặp phải một người, tuyệt không thể bỏ qua cho hắn ta!" Tên sơn tặc cầm đầu la lớn, "Các huynh đệ, chúng ta lên, giết hắn ta đi!"

Với tư cách là sơn tặc, tuyệt không thể nói tới đạo nghĩa gì.

Tất cả mọi người cùng lên mới là chính đạo!

Nắm chặt trọng kiếm, một luồng sát khí phát ra từ trong cơ thể Thập Thất.

Phối hợp với mặt nạ màu bạc, vóc người cao to khôi ngô, thoạt nhìn cả người hắn ta vô cùng lãnh khốc!

"Giết!"

Xích Huyết Ma Kiếm khát khao, hắn ta cũng khát vọng giết chóc.

Hắn ta đã hơi hoài nghi, nếu hắn ta còn tiếp tục không giết người như vậy nữa, không biết sát khí trong cơ thể hắn ta có thể tạo phản hay không? Còn cả kiếm linh đại nhân bên trong Xích Huyết Ma Kiếm, hẳn kiếm linh đại nhân sẽ trực tiếp bỏ hắn ta đi!

Phải biết rằng, mấy ngày gần đây nhất tính khí của kiếm linh đại nhân vô cùng táo bạo!

Táo bạo đến mức khiến Thập Thất kinh hồn táng đảm!

Hai tên sơn tặc chạy phía trước nhất vừa đụng phải Thập Thất, giơ trường kiếm lên định chém, Thập Thất đã vung mạnh trọng kiếm, chém hai tên sơn tặc cả người cả kiếm thành bốn đoạn!

Máu tươi bắn tứ tung!

Thập Thất ngửa mặt lên trời gào to.

Tựa như hắn ta đang phát tiết phiền muộn trong gần một tháng này.

"Rác rưởi, tất cả đều phải chết!"

Mỗi khi giết một người, trong Xích Huyết Ma Kiếm lại tặng lại một dòng nước ấm mãnh liệt, dòng nước ấm kia không ngừng cọ rửa thân thể Thập Thất, khiến Thập Thất đã rất lâu không thể nghiệm loại kích thích này có chút say mê!

Hắn ta có thể cảm nhận được, chân khí trong cơ thể hắn ta đang chấn động kịch liệt, như đang vui sướng, như đang hoan hô!

Bảy tên sơn tặc không một người nào là đối thủ của Thập Thất, trong đám bọn họ, mạnh nhất chỉ mới đạt tới Khí Toàn cảnh sơ kỳ.

"Ngươi là lão đại của bọn hắn sao?"

Thập Thất chỉ trọng kiếm vào tên sơn tặc cuối cùng, hỏi.

"Ta chỉ là một tiểu đầu mục, lão đại ta là Độc Nhãn, lão đại ta là cao thủ đứng đầu Lâm Hồ thành." Tên sơn tặc cuối cùng có chút cứng rắn, trực tiếp uy hiếp Thập Thất, "Đừng tưởng rằng ngươi có thể giết chúng ta đã cảm thấy mình rất lợi hại, nếu ngươi dám giết ta, lão đại nhất định sẽ báo thù cho ta!"

"Hắn ta lợi hại tới cỡ nào?"

"Võ giả Chân Nguyên cảnh đỉnh phong!"

Khóe miệng Thập Thất lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

"Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin tưởng lời của ngươi sao?"

Võ giả Chân Nguyên cảnh đỉnh phong lại làm ổ đánh cướp đám người qua đường ở nơi hẻo lánh thế này sao?

"Ngươi rất không thành thật!"

Thập Thất cảm thấy, nhất định là đối phương đang phóng đại thực lực của lão đại bọn họ!

"Dẫn ta đi gặp lão đại của các ngươi, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết, nếu như ngươi không muốn, ngươi đi làm bạn với đám huynh đệ của ngươi đi!"

Sơn tặc nhìn từng mảnh thi thể tán loạn khắp nơi trên mặt đất, bị hù tới sắc mặt trắng bệch, hắn ta không còn lựa chọn nào khác.

"Ta dẫn đường, ta dẫn đường, cầu ngươi bỏ qua cho ta!"

"Nếu sơn trại các ngươi có nhiều người, ta có thể bỏ qua cho ngươi!"

Sơn tặc có chút không rõ, vì sao sơn trại nhiều người đối phương lại bỏ qua hắn ta?

Lên Bạch Lâm Sơn, đi qua sơn đạo chật hẹp, một trạm gác xuất hiện trước mắt Thập Thất.

"Đó là sơn trại của chúng ta, van cầu ngươi bỏ qua cho ta!" Sơn tặc cầu khẩn nói.

"Kể cả phụ nữ và trẻ em, trong trại có hơn ba trăm người!"

"Ừm, không tệ, đúng là rất nhiều người!" Thập Thất thoả mãn gật gật đầu nói, "Đi thôi, đưa ta đi vào!"