Ta Là Một Thanh Ma Kiếm

Chương 93. Chương tên bốn chữ

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Máu tươi đầy đất, chân tay cụt gãy, Thập Thất đứng ở vị trí trung ương sơn trại.

Trước mặt hắn ta là một nam nhân râu quai nón.

Nam nhân chừng hơn 40 tuổi, mắt trái đã bị che khuất cũng giống như biệt hiệu của hắn ta vậy, quả nhiên là Độc Nhãn.

Hắn ta cởi trần, lộ ra cơ bắp cường tráng, trên người hắn ta tràn đầy vết thương chồng chéo nhau, vết thương không ngừng phun máu, khiến hắn ta bị nhiễm thành người máu.

Độc Nhãn cắn răng, dùng ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm hắn ta, nói. "Ngươi thật không phải người, ngay cả người già và trẻ em ngươi cũng giết, lẽ nào ngươi không có chút từ bi nào sao?"

Thập Thất không thèm để ý lắc đầu cười nói: "Bọn họ vốn đáng chết, ta nhớ trong luật pháp Nam Vân quốc có văn bản quy định rõ ràng, phàm là sơn tặc dám cướp đường, người nhà sơn tặc cùng tội với sơn tặc!"

"Dù sao... ngươi cũng dùng máu tươi của người khác nuôi nấng bọn họ!" Thập Thất híp mắt tiếp tục nói, "Cho nên ta giết bọn họ đi hoàn toàn là vì dân trừ hại!"

Độc Nhãn hỏi: "Ngươi là người của triều đình?"

"Không phải!"

"Vậy ngươi dự định hành hiệp trượng nghĩa? Vì dân trừ hại?"

"Ách..." Giọng điệu của Thập Thất hơi chần chờ một chút, nói, "Thật ra những lời ta nói mới vừa rồi đều là lừa gạt ngươi, ta chỉ muốn giết người, lại cảm thấy tùy ý giết người không tốt lắm, vừa vặn đụng phải tiểu đệ ngươi, thế là ta tùy tiện tìm lý do vì dân trừ hại... Ta cảm thấy lý do này rất đầy đủ, ngươi cảm thấy thế nào? Trước đây ta đã từng huyễn tưởng bản thân có thể trở thành hiệp khách hành hiệp trượng nghĩa, hôm nay xem như đã được toại nguyện!"

"Đại ca bên kia, đúng là ta nói ngươi đấy, chớ trốn tránh sau mặt tường, ta đã thấy ngươi từ lâu rồi. Ngươi mau ra đây chào hỏi lão đại của ngươi đi, nếu ngươi không ra, ta sẽ chém chết ngươi!"

Tên sơn tặc dẫn đường cho Thập Thất run rẩy đứng dậy từ sau tường.

"Thấy không? Chính là đại ca nhiệt tình này đã dẫn ta lên đây, chính là hắn ta dẫn ta lên đây!"

"Nhâm Phi!"

...

Trần Hạo nhỏ giọng nói: "Thập Thất, ngươi nói hơi nhiều rồi, tranh thủ thời gian kết thúc đi, dài dòng nữa ta chém ngươi!"

Bị kiếm linh thúc giục gấp rút như thế, Thập Thất tranh thủ thời gian hành động.

Đã hơn một tháng hắn ta không nói chuyện với người khác, vừa nhìn thấy có thể nói chuyện với người sống, tâm tình của hắn ta có chút kích động.

"Ta tên Trần Bằng Phi, truyền nhân của Hồng Hà lão tổ, ngươi chết trong tay ta là vinh hạnh của ngươi!"

Thập Thất giơ Xích Huyết trọng kiếm lên, vẻ mặt nghiêm túc dị thường.

Đánh chết Độc Nhãn Chân Nguyên cảnh trung kỳ, Thập Thất chậm rãi đi tới trước mắt Nhâm Phi.

Nhâm Phi quỳ rạp trên mặt đất gào khóc: "Van cầu tiền bối, tiền bối, van cầu tiền bối bỏ qua cho ta! Tha cho cái mạng chó của ta!"

"Bỏ qua cho ngươi? Có thể, nhưng ta có điều kiện!"

"Điều kiện gì?"

"Trần Bằng Phi ta là đệ tử thân truyền của Hồng Hà lão tổ, cao thủ Ma đạo, năm nay mười lăm tuổi, cao thủ Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, vượt cấp khiêu chiến không thành vấn đề, thứ ta muốn là sự nổi tiếng!" Thập Thất cúi đầu nhìn Nhâm Phi, "Ngươi hiểu không?"

"Ta hiểu! Ta hiểu! Ta hiểu!"

Võ giả không khác gì những người bình thường khác, cuối cùng cũng không thể thoát khỏi hai chữ danh lợi.

Thập Thất muốn nổi tiếng, Nhâm Phi có thể hiểu được.

"Ta nghĩ có lẽ người thân của ngươi cũng nằm trong số thi thể này nhỉ! Nếu như ngươi hận ta, nếu ngươi muốn báo thù vì thân nhân của ngươi, vậy hãy tận lực lan truyền danh hào của ta đi!" Thập Thất cười cười rời khỏi Bạch Lâm, vừa đi vừa lặp lại, "Ta tên Trần Bằng Phi, đệ tử thân truyền của Hồng Hà lão tổ, cao thủ Ma đạo, năm nay mười lăm tuổi, cao thủ Chân Nguyên cảnh sơ kỳ, có thể vượt cấp khiêu chiến, có thể tính là thiên tài Ma đạo đệ nhất Nam Vân quốc, sở thích của ta là giết người."

Nhâm Phi nhìn tên ma quỷ kia biến mất, sau đó lại nhìn sơn trại đầy thi thể, nước mắt không ngừng rơi xuống, trong hai mắt hắn ta tràn ngập thù hận, gằn từng chữ từng câu: "Trần Bằng Phi, đệ tử thân truyền của Hồng Hà lão tổ, mười lăm tuổi, cao thủ Chân Nguyên cảnh sơ kỳ."

Hắn ta rất sợ bản thân quên mất một chữ lại bỏ lỡ một tin tức!

Trong Lâm Hồ thành, Thập Thất nghỉ dưỡng sức hai ngày, vào ngày thứ ba, hắn ta một cước đạp bay một thành viên bang phái cản đường... Đêm hôm đó, hắn ta ra tay tiêu diệt cả bang phái kia, chỉ lưu lại hai bang chúng trung thành nhất của bang phái!

Sáng sớm ngày thứ hai, hắn ta lại xuất phát.

Liên tục đi qua bảy tòa thành của Hắc Thủy quận, trong bảy tòa thành, Thập Thất đều lưu lại hung danh hiển hách "Trần Bằng Phi"!

Danh xưng đệ tử thân truyền của Hồng Hà lão tổ không cần nhắc tới.

Thiên tài Ma đạo đệ nhất Nam Vân quốc, là người thị sát khát máu, rất thích lạm sát kẻ vô tội, tính cách thô bạo bừa bãi... ăn sống trẻ sơ sinh, xxx nữ tử, yêu thích nam nhân nhất là tiểu bạch kiểm anh tuấn... đủ loại miêu tả không khác gì quái vật!

Dù sao thì, sau khi một đám "người sống sót" tận hết sức lực mà liều mệnh nói khoác, hành vi nào khiến người ghen ghét, hành vi nào khiến người căm hận… Trần Bằng Phi có đủ.

Thậm chí có người còn bổ sung thêm mấy chuyện thời niên thiếu của Thập Thất. Hắn ta là con riêng của một gia tộc, trời sinh vô tâm, từ nhỏ đã tàn nhẫn, thích dằn vặt mấy động vật nhỏ đáng yêu. Sau đó hắn ta phản bội gia tộc bái Huyết Hà lão tổ làm sư, công thành tiêu diệt gia tộc của chính mình, sau đó lại phản bội giết Huyết Hà lão tổ bằng thuốc độc...

Ngàn vạn lần không nên coi khinh năng lực tưởng tượng của người trong thế giới này, ngàn vạn lần không nên coi khinh một đám có thực lực bối cảnh, đồng thời còn ôm lấy cừu hận khắc cốt ghi tâm sẽ bịa đặt ra lời gì để nói xấu kẻ thù của mình!

Trong lúc nhất thời, ở phía nam Hắc Thủy quận, ác danh của Trần Bằng Phi đuổi sát một đám cao thủ Ma đạo Tiên Thiên uy tín lâu năm!

Tử Kinh thành là thành thị gần Hắc Huyết quốc nhất của Nam Vân quốc.

Thập Thất đi tới cửa thành, một vệ binh ngăn cản hắn ta.

"Ngươi tới làm gì?"

"Tòng quân!"

Vẻ mặt nghiêm túc của binh sĩ hơi hòa hoãn một chút: "Lấy mặt nạ của ngươi xuống!"

Thập Thất tháo mặt nạ màu bạc xuống, một vết sẹo dữ tợn hiện ra rõ ràng.

Binh sĩ giật giật khóe miệng, lấy bình nước bên hông chốc ngược trong tay, cười cười chỉ chỉ một hàng binh sĩ được trang bị hoàn hảo nói: "Đắc tội rồi, đây là chức trách của ta!"

Hắn ta dùng bàn tay ướt sũng tàn nhẫn xoa xoa trên mặt Thập Thất, không phát hiện điểm gì dị thường, hắn ta gật đầu nói: "Vào đi thôi! Nơi này là Tử Kinh thành, nhớ kỹ không nên gây chuyện!"

Tiến vào Tử Kinh thành không được vài ngày, Thập Thất đã nghe được danh tiếng "vang dội" của mình ở khách điếm.

Thực lực hiện tại của Thập Thất là Chân Nguyên trung kỳ đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá đến Chân Nguyên cảnh hậu kỳ.

Chỉ có điều hắn ta không định lấy tu vi Chân Nguyên cảnh trung kỳ gia nhập quân đội.

Dù sao thì Chân Nguyên cảnh trung kỳ mười lăm tuổi quá rêu rao, có lẽ tính cả Nam Vân quốc cũng cực kỳ hiếm thấy!

Một khi danh tiếng thiên tài truyền đi, rất có thể hắn ta sẽ bị Lam gia chú ý tới.

Lực ảnh hưởng của Lam gia tập trung ở Kim Giáp quân đoàn, nhưng nói cho cùng, Lam gia cũng phát triển ở Nam Vân quốc từ rất lâu rồi, có lẽ trong Tử Kinh quân đoàn cũng có người của bọn hắn.

Trong lúc đánh giặc, muốn tạo ra chút ngoài ý muốn khiến một thiên tài không bối cảnh ngã xuống, thực sự là dễ tới không thể dễ hơn.

Không có bối cảnh, không có thân phận, hắn ta không thể nào gia nhập quân đội tinh nhuệ Nam Vân quốc.

Thập Thất cần một thân phận mới, cần kéo dài một chút thời gian, chí ít cũng phải để hắn ta đứng vững gót chân trong Tử Kinh quân.

Đồng thời, vì có kiếm linh đại nhân trợ giúp, hắn ta nắm chắc có thể ngồi vững trên thân phận mới!

Thập Thất tu luyện 《 Liễm Tức Pháp 》, nhưng 《 Liễm Tức Pháp 》 không đủ để khiến Thập Thất tránh thoát màn thẩm tra nghiêm ngặt của quân đội, hắn ta chỉ có thể lựa chọn mạnh mẽ hạ thấp công lực.

"Nhiên Huyết Đại Pháp!"

Sắc mặt Thập Thất đỏ lên.

Hai ngày sau, Thập Thất thoát khỏi thời kỳ suy yếu, thực lực nằm ở mức Chân Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong.

Hắn ta đeo mặt nạ lên, vội vã ra khỏi cửa. Thế nhưng hắn ta mới vừa ra khỏi cửa đã bị người ngăn lại: "Ngươi là thiên tài đứng đầu Ma đạo Trần Bằng Phi?"

Thập Thất hơi sững sờ, tác dụng phụ vì danh tiếng quá thịnh đã tới rồi sao?

Hắn ta không nghĩ tới tác dụng phụ này lại tới nhanh như vậy!

Giọng điệu của Thập Thất lạnh như băng hỏi: "Ta là Trần Bằng Phi, ngươi là ai?"

"Ngươi cũng có thể tính là một nhân vật, xứng đáng được biết tên của ta, nhớ kỹ, ta tên Hứa Hải Phong, ngươi sẽ chết dưới kiếm của ta!"