Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ừm, mảnh linh trúc này phát triển không tệ, hẳn là ngươi chăm sóc nó rất tận tâm." Tư Đồ Anh đi giữa rừng trúc quan sát linh mễ phát triển mà hơi gật đầu nói.
"Đâu có đâu có, chủ yếu vẫn là do Thanh Trúc Sơn là nơi địa linh nhân kiệt, linh khí dồi dào, cho nên linh mễ mới lớn lên tốt như vậy." Phương Tịch một bên liến thoắng một bên dùng tay còn lại lấy ra một cái túi gấm nhỏ đưa qua. Trong túi gấm này là mấy viên linh tinh còn sót lại của hắn.
Tư Đồ Anh nhẹ nhàng tiếp nhận, hắn căn bản không cần mở ra xem mà cũng biết số lượng cụ thể, biểu tình trên mặt hắn trở nên càng thêm nhu hòa, nói: "Hảo tiểu tử, hiểu chuyện đấy! Đã như vậy chúng ta liền bắt đầu thu hoạch đi."
Tình cảnh này để cho Phương Tịch không khỏi nghĩ đến kiếp trước, dường như loại tình tiết bợ đỡ này cũng có ghi chép trong sách giáo khoa thì phải.
Tại thời cổ đại, những tên địa chủ vào lúc thu hoạch của tá điền cũng đều huênh hoang vậy sao?
Bởi vì hai người đều là tu tiên giả cho nên việc thu hoạch diễn ra rất nhanh.
Rầm rầm rầm!
Từng mảnh rừng trúc nhanh chóng ngã xuống và hóa thành linh mễ.
Sau đó chỉ thấy Tư Đồ Anh từ bên trong túi trữ vật lấy ra một cái cân và bắt đầu cân đo trọng lượng.
Pháp khí trữ vật!
Phương Tịch nhìn chằm chằm vào bên hông Tư Đồ Anh, cái túi nhìn như tầm thường đó lại khiến cho hắn cảm thấy hâm mộ.

Loại pháp khí trữ vật này khó kiếm lắm!
Tư Đồ Anh gảy bàn tính toán nói:

"Năm nay thu hoạch không tệ, linh mễ thu hoạch tới hai trăm bốn mươi cân. Linh nông được một nửa cũng chính là một trăm hai mươi cân!"
"Năm nay giá Linh Trúc có tăng một chút, nếu ngươi bán ra phần của mình thì ta có thể linh động đưa cho ngươi bốn khối linh thạch."
Phương Tịch tính toán một chút và nhịn đau nói: "Ta giữ lại một nửa đi......”

Dựa theo hợp đồng thuê đất, hắn vốn có thể thu hoạch được một nửa, cũng chính là một trăm hai mươi cân linh mễ này. Linh mễ này nếu như muốn bán thì cũng chỉ có thể bán cho Tư Đồ gia. Tư Đồ gia ở phường thị cũng mở tiệm gạo, bởi vậy có thể hung hăng ép giá, độc chiếm thị trường gạo, khiến cho giá trị cũng không cao lắm.

Mà linh nông thường thường cũng phải tu luyện, bởi vậy đại bộ phận vẫn phải lưu lại. Tuy nhiên, Tư Đồ Anh há mồm còn muốn Phương Tịch bán phần của mình thì có chút lòng tham vô đáy.