Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.me. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Trên người ta có một trăm lá vàng, tổng cộng một trăm lượng vàng, nếu chiếu theo định giá vàng bạc của Đại Lương thì một nén vàng bằng mười nén bạc, vậy vàng của ta ở đây tương đương với một ngàn lượng bạc ròng, trước hết cho ta mười cân thịt đi."
Sau khi Phương Tịch nói xong thì tên béo đối diện liền ngây ngẩn cả người.
Một lát sau hắn mới sảng khoái bật cười, nói: “Tốt! Thống khoái! Hàn mập mạp ta thích nhất là loại người hào phóng như ngươi!"
Vừa nói hắn vừa đem một khối thịt yêu ma ném xuống, đại khái cũng nặng khoảng năm đến sáu cân.
Hàn mập mạp vui vẻ cười nói: "Khối này cộng thêm khối vừa rồi tuyệt đối vượt qua mười cân. Chỗ thịt dư không đáng kể kia coi như là lễ gặp mặt ta tặng ngươi. Đời người ngắn ngủi, chỉ có ăn uống mới là chính đạo. Tuy nhiên ngươi cần phải nhớ kỹ, không nên ăn quá nhiều mà đem chính mình no chết. Ha ha ha..."
Hàn mập mạp không ngừng cười to, ngay cả căn nhà gỗ dường như cũng đang rung động theo thân hình của hắn.
Phương Tịch lười biếng đáp lại mà nhanh chóng ôm quyền cáo từ, rồi dùng vải bố đem mười cân thịt bọc lại trên lưng rời đi.
Sau khi mua được vật phẩm mình muốn, hắn cũng không lựa chọn dừng lại ở chợ đen mà trực tiếp trở về.
Đường trở về không có gì thay đổi, vẫn là cái ghe nhỏ trước đó và cũng tại cầu Nguyệt Lượng kia.
Phương Tịch nhanh lên xuống thuyền. Sau khi rẽ qua bảy, tám con ngõ và đi vào một con đường nhỏ, hắn bỗng nhiên thở dài một tiếng, hỏi: “Các hạ theo ta lâu như vậy đến cùng là vì cái gì?"
Ở cuối ngõ chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một gã hắc y nhân. Hắn cười lạnh một tiếng trả lời: “Hảo tiểu tử, bản lãnh không kém a! Ngươi có thể từ Hàn mập mạp lấy ra nhiều thịt như vậy thì hiển nhiên xuất thân vô cùng xa xỉ. Khôn hồn thì mau nôn hết ra đây cho lão phu!"
Người này lúc nói chuyện thì thấy hắn còn đang đứng ở cuối ngõ, nhưng thời điểm vừa dứt lời thì hắn đã nhanh như cắt mà vọt đến trước mặt Phương Tịch và hung hăng đánh ra một quyền, thế như búa bổ.
"Cổn Thạch Quyền sao?" Phương Tịch khẽ mỉm cười nói.
Người này cũng dùng võ học của võ quán và Phương Tịch dường như cũng đã nhìn qua người của võ quán Bàn Thạch dùng qua chiêu này một lần. Thế nên khi gặp một chiêu này trên mặt hắn cũng không có chút hoảng hốt, lòng bàn tay hơi lật lên thành chưởng đánh ra một mảnh đen nhánh, hung hăng đối chiến với lão giả kia.
Ầm!!!
Quyền chưởng giao nhau, hai cỗ khí huyết lực mênh mông đụng vào nhau làm phát ra tiếng vang nặng nề.
Hắc y nhân hừ lên một tiếng và lui về phía sau mấy bước rồi thất thanh nói: “Khí huyết tam biến!”
Cao thủ trẻ tuổi trong thành hắn đã sớm nghe qua, trước đó hắn còn thông qua giọng nói của Phương Tịch mà ngầm đoán rằng Phương Tịch chỉ là một tên nhóc con nên mới lựa chọn ra tay tập kích.
Nhưng thật không ngờ hắn vậy mà lại đụng phải thiết bản!